Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 121: Tại Sao Người Này Lại Giống Bộ Phàm?

Chương 121: Tại Sao Người Này Lại Giống Bộ Phàm?
Những lời nói tưởng như vui đùa, thường thường lại là biểu hiện chân thành nhất.
Từ đó tới nay, chưa bao giờ người trong thôn nghe được bất kỳ lời đồn đại nào về Tống viên ngoại.
Có thể nói, ở trong thôn, nếu như Bộ Phàm là đại biểu cho tấm lòng thơm thảo, vậy không còn nghi ngờ gì nữa, Tống viên ngoại kia chính là đại biểu cho nam nhân tốt.
"Tống viên ngoại, các ngươi không cần lo lắng như vậy, Tiểu Xuân cũng không đáng lo ngại, qua vài ngày nữa, hắn sẽ tỉnh lại thôi."
Bộ Phàm an ủi hai người, tránh cho họ cứ suốt ngày nơm nớp lo sợ.
"Thật sao? Vậy tốt quá rồi!"
Hai mắt Tống Tiễn Thị thoáng hồng, nàng lấy tay khẽ vuốt bộ ngực, sắc mặt Tống viên ngoại rốt cục cũng lộ ra vài phần ý cười.
Sau đó, Tống viên ngoại muốn giữ Bộ Phàm ở lại nhà mình một lúc nữa, nhưng bị Bộ Phàm từ chối với lý do hắn cần phải quay lại dạy học.
Trước khi rời đi, hắn còn dặn dò phu thê Tống viên ngoại, nếu Tiểu Xuân vẫn chưa chịu tỉnh lại, vậy chỉ cần cho đối phương ăn chút cháo gạo là được, cần kiêng đồ dầu mỡ.

Đêm hôm đó, cực kỳ yên tĩnh, cực kỳ an bình
Một đám mây xám, nhẹ nhàng che khuất ánh trăng.
"Đinh đinh đang, đinh đinh đang, Linh nhi vang đinh đang..."
Một con nai trắng, không đúng, là một con lừa trắng bay qua không trung. Trên lưng lừa trắng còn có hai thân ảnh một lớn một nhỏ.
Mà âm thanh dễ nghe kia đúng là phát ra từ miệng tiểu cô nương ấy.
Hai người này cũng không phải người khác. Đúng là Bộ Phàm, và con vật nhỏ của hắn.
Giờ phút này, Hỏa Kỳ Lân đang lắc lư người, vừa cắn hạt dưa vừa ngâm nga một làn điệu dân gian, có vẻ vô cùng thích thú.
"Được rồi được rồi, chúng ta không đi tặng quà đâu." Bộ Phàm sờ sờ đầu Hỏa Kỳ Lân.
"Tặng quà gì chứ? Không phải chúng ta đến xem kịch hay sao?"
Hỏa Kỳ Lân nghiêng đầu, chớp chớp mắt to.
Trên đầu tiểu cô nương búi thành hai búi tóc bằng nắm tay, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm hồng hào, lại mặc một bộ quần áo màu đỏ, người không biết còn tưởng rằng là nàng chính là tôn nữ của lão nhân thích mặc đồ đỏ.
Bộ Phàm dở khóc dở cười.
Kỹ xảo giả vờ đáng yêu của tiểu nha đầu này càng ngày càng thuần thục.

Nhà Tống viên ngoại cũng không phải nhà của người bình thường, ban đêm nhà hắn có người hầu bảo vệ.
Ngay cả Tống Tiểu Xuân cũng vậy, ngoài cửa phòng hắn, thường thường cũng có một gã sai vặt đang ngáp dài trông coi.
Thân hình Bộ Phàm như quỷ mỵ, nhoáng lên một cái hắn đã xuất hiện ở phía sau gã sai vặt, sau đó nhẹ nhàng vỗ bả vai gã sai vặt.
Gã sai vặt kia chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó đối phương nằm lăn trên mặt đất, chìm vào mê man.
Sau đó, hai người Bộ Phàm đẩy cửa ra, chậm rãi bước vào bên trong.
Hỏa Kỳ Lân rất thức thời đóng cửa lại. Bộ Phàm lập tức khoát tay bố trí một kết giới cách âm cho căn phòng, rồi đi đến bên giường Tống Tiểu Xuân.
"Tội gì ngươi phải khổ vậy chứ?"
Bộ Phàm thở dài. Tuy hắn cũng biết, chuyện mình không thể tu luyện được nữa chính là một đả kích rất lớn với Tống Tiểu Xuân, nhưng hắn không nghĩ tới nó lại lớn đến vậy, thậm chí lớn đến mức đối phương nguyện ý buông tha cho sinh mệnh của mình.
"Răng rắc!” Một tiếng giòn vang truyền ra. Bộ Phàm nghiêng đầu nhìn sang hướng khác…
Chỉ thấy ở bên kia, không biết Hỏa Kỳ Lân lấy từ đâu ra một cái túi nhỏ.
Đôi tay nhỏ bé thò vào cái túi nhỏ xinh, lấy ra một cái bỏng thơm ngào ngạt bỏ vào trong cái miệng nhỏ nhắn.
"Ngươi lấy ở đâu ra đấy?" Bộ Phàm hết chỗ nói rồi.
Nha đầu kia đúng là muốn tới xem kịch, ngay cả bỏng cũng chuẩn bị rồi.
"Minh Châu tỷ cho ta, nàng nói đây là bỏng ăn được."
Hỏa Kỳ Lân thò tay vào túi lấy ra một cái: "Ca, có muốn ăn hay không, ta đút cho ngươi!"
Hỏa Kỳ Lân kiễng chân, đôi tay nhỏ bé vươn dài ra, lập tức đầu Bộ Phàm đầy hắc tuyến: "Chờ ngươi cao thêm một chút, lại đút cho ta!"
"Còn nữa, ngươi có cần ta chuẩn bị cho ngươi một cái ghế để tiện xem kịch hay không?"
"Sao ta lại không biết xấu hổ như thế?" Hỏa Kỳ Lân nhét một cái bỏng vào khuôn miệng xinh xắn, rồi lộ ra nụ cười ngây ngô: "Ta tự mình đi lấy được."
Nói xong, nàng di động đôi chân ngắn, mang một cái ghế dựa lại đây, tiếp đó thực sự đặt mông ngồi xuống.
Sau đó, nàng mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn, đôi tay nhỏ bé lại thò tới túi bỏng nhỏ xinh, bỏ một cái vào khuôn miệng nhỏ nhắn.
Bộ Phàm: "..."
Được rồi, từ trước đến nay hắn vẫn biết đầu óc Hỏa Kỳ Lân có chút không ổn định.
Hắn lắc đầu, sau đó đưa tay bấm niệm thần chú, thi triển Thiên Đạo Luân Hồi Công, nhẹ nhàng điểm một cái vào trán Tống Tiểu Xuân, một đoàn ánh sáng nhỏ xuất hiện ở mi tâm Tống Tiểu Xuân rồi lập tức biến mất.

"Nội lực bảy mươi!"
Một âm thanh vững vàng bỗng nhiên vang lên.
Tống Tiểu Xuân bị tiếng động này làm cho giật mình tỉnh giấc, hắn kinh ngạc nhìn nhìn bốn phía.
Giờ phút này, hắn đang đứng trên đài cao, đưa tay ra, đụng vào tấm bia đá trước mặt, mà trên tấm bia đá ấy rõ ràng hiện lên con số bảy mươi.
Nơi này là đâu?
Hắn còn chưa kịp phản ứng gì, trong đầu bỗng nhiên có vô số trí nhớ mạnh mẽ tiến vào.
Thế giới này cũng không phải thế giới mà hắn từng biết, nơi này không có người tu tiên, mà là một thế giới võ đạo vi tôn, thực lực vi vương.
Hắn tên là Tiêu Tiểu Xuân, đệ tử dòng chính của Tiêu gia, tư chất võ học nằm trong số mười đệ tử đứng đầu gia tộc, thái độ làm người rất kiêu căng.
Mà giờ phút này, là ngày kiểm tra tu vi hàng tháng của đệ tử Tiêu gia.
"Không tồi, tiếp tục cố gắng nhé." Trung niên nam tử bên cạnh hắn cười gật đầu nói.
Tống Tiểu Xuân ôm quyền, đi xuống đài cao, hắn vẫn đang rơi vào trạng thái khiếp sợ chưa thể phục hồi lại tinh thần.
Sao lại thế này? Tại sao hắn lại xuất hiện ở đây?
Còn trở thành một người khác?
"Xuân thiếu gia, không hổ là thiên tài trẻ tuổi của Tiêu gia chúng ta, có lẽ không tới một năm nữa, sẽ thấy ngươi trở thành một võ giả chân chính."
"Còn phải nói, không riêng gì Tiêu gia chúng ta, ngay cả trong Nghiêm Châu thành cũng ít người sánh được với Xuân thiếu gia."
Tống Tiểu Xuân vừa xuống khỏi đài cao, đã bị một đám đệ tử Tiêu gia nịnh bợ lấy lòng.
Mặc dù nghe được những âm thanh thổi phồng này, nhưng khuôn mặt Tống Tiểu Xuân vẫn không chút thay đổi, trước kia ở Thiên Huyền môn hắn đã nghe quá nhiều rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất