Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 171: Hỏa Kỳ Lân Rời Đi (1)

Chương 171: Hỏa Kỳ Lân Rời Đi (1)
Sau khi thu mặt nạ thần bí vào thanh vật phẩm, Bộ Phàm muốn thử xem thực lực Hóa Thần hậu kì của mình, vì vậy hắn tiến vào mô phỏng quyết đấu.
Hàn Cương. Miểu sát.
Chu Sơn Nguyệt. Miểu sát.
Xích Diễm Yêu Thánh. Miểu sát.
Bộ Phàm kích động. Cuối cùng hắn cũng có thể miểu sát phụ thân của Hỏa Kỳ Lân.
Tiếp theo. Bạch Tố Tố. Bị miểu sát.
Hắn kích động hơi sớm một chút.
Xem ra nếu muốn giao thủ với Bạch Tố Tố, hắn vẫn cần cố gắng nhiều hơn.

Thời gian vội vàng trôi nhanh, nhoáng một cái đã qua nửa tháng.
Trong nửa tháng này, Bộ Phàm không hề nhàn rỗi, vừa dạy học vừa trợ giúp thôn dân giải quyết các loại vấn đề.
Trong khoảng thời gian này, Bất Phàm tư thục cũng dần dần ổn định lại.
Sau khi mấy người địa chủ viên ngoại phát hiện ra hài tử nhà mình học tập nghiêm túc hơn trước kia, trong lòng bọn họ lại cảm thấy may mắn vì mình không lựa chọn sai.
Nhưng cũng có một việc ngoài ý muốn.
Ngay vài hôm trước, Bộ Phàm đã chú ý thấy trong tư thục có vài đệ tử quan hệ hơi thân cận một chút.
Vốn là một tiên sinh có tiết tháo, có trách nhiệm của tư thục, hắn cảm thấy mình nên gọi phụ mẫu hai bên tới nói chuyện.
Đây chính là lần đầu tiên hắn mời phụ mẫu của học sinh, cho nên trong lòng cũng có chút kích động.
Nhưng mà Bộ Phàm trăm triệu lần không thể tưởng tượng nổi đó là…
Phụ mẫu hai bên lại không biểu hiện theo lẽ thường.
Trong suy nghĩ của hắn, bọn họ phải như thế này.
"Tiên sinh, xin yên tâm, sau khi trở về, ta nhất định sẽ bảo ban hài tử." sau này ta sẽ… gì đó và vân vân.
Thế nhưng sự thật là…
"Ai u, quá hợp không còn gì để nói nữa. Ngày thường bộ dáng của khuê nữ nhà ngươi xinh xắn tới vậy, thế mà nàng lại coi trọng hài tử khờ ngốc nhà ta, là hài tử khờ ngốc nhà ta có phúc khí…"
"Khuê nữ ngốc nghếch nhà ta không tốt như vậy đâu, hài tử nhà ngươi mới tốt, hai chúng ta đã tận mắt chứng kiến quá trình trưởng thành của hắn, đúng là thành thật phúc hậu."
"Ngươi quá khách khí rồi. Bây giờ hai hài tử đã vừa mắt nhau, nếu không hai nhà chúng ta kết thành thân gia đi, ý ngươi thế nào?"
"Được!"
Nghe xong đoạn hội thoại này, Bộ Phàm trực tiếp ngốc tại chỗ.
Tại sao thực tế không như những gì hắn tưởng tượng chứ?
Vốn dĩ hắn còn muốn nghiêm túc mời phụ mẫu học sinh một lần, cuối cùng diễn biến thành song phương đính hôn.
Thậm chí hắn còn có xúc động muốn lấy việc học của hai hài tử ra cản trở, nếu không sợ rằng phụ mẫu hai bên sẽ trực tiếp cho hai hài tử thành hôn luôn.
Nhưng khi hắn tinh tế nghĩ lại, cũng thấy chuyện này hợp tình hợp lý.
Ở tư thục của những thôn khác, cũng có vài hài tử còn Nho tuổi đã bị phụ mẫu an bài chuyện thành hôn.
Sau khi Bộ Phàm suy nghĩ thấu đáo, hắn nhận thấy rằng dù không đi ngăn lại, nhưng hắn cũng phải chỉ ra con đường chính xác cho những hài tử này.
Cho nên hắn trực tiếp mời Chu Minh Châu đảm nhiệm tiên sinh dạy sinh lý cho tư thục.
Nhưng mà nàng chỉ dạy tiểu cô nương, còn hắn đảm nhiệm những tiểu nam hài.
...
Ngày hôm sau, tư thục nghỉ.
Dưới gốc cây đào, Bộ Phàm nhàn nhã thảnh thơi đọc sách, Tiểu Lục Nhân đang xem sách thuốc trong phòng, chỉ có một mình Hỏa Kỳ Lân tỏ ra không yên lòng ngồi một bên vuốt lông tiểu bạch lư.
"Lân Nhi, ngươi lại đây một chút."
Bộ Phàm buông sách xuống, giương mắt nhìn về phía Hỏa Kỳ Lân.
"Ca, có chuyện gì sao?" Hỏa Kỳ Lân chớp mắt to nói.
"Gần đây có phải ngươi có chuyện gì hay không? Nếu không ngại cứ nói cho ta nghe, có lẽ ta sẽ giúp được ngươi!"
Kỳ thật từ lâu rồi, Bộ Phàm đã thấy Hỏa Kỳ Lân có chút lo lắng không yên.
Nhưng Hỏa Kỳ Lân không nói hắn cũng không tiện hỏi, vẫn một mực chờ Hỏa Kỳ Lân mở miệng.
Nhưng đợi nhiều ngày rồi Hỏa Kỳ Lân vẫn chưa có ý tứ nói, hắn chỉ đành mở miệng hỏi.
"Không có!" Hỏa Kỳ Lân lắc đầu.
"Ngươi nghĩ rằng ngươi qua mặt được ta sao?"
Tục ngữ nói, nữ nhân nào cũng có tâm sự, Bộ Phàm cảm thấy tuy rằng Hỏa Kỳ Lân là yêu nhưng thứ như tâm sự này cũng không phân biệt chủng tộc.
Hỏa Kỳ Lân trầm mặc cúi đầu: "Ca, ta phải trở về!"
Trở về? Bộ Phàm biết cái trở về mà Hỏa Kỳ Lân nói nghĩa là gì.
Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng Hỏa Kỳ Lân có ý tứ với tiểu nam hài nào đó ở tư thục, không nghĩ tới Hỏa Kỳ Lân phải rời đi.
"Đây là chuyện tốt mà, ngươi đã rời khỏi nhà một khoảng thời gian rồi, cũng nên trở về!" Bộ Phàm khẽ cười một tiếng, đưa tay sờ đầu Hỏa Kỳ Lân.
"Chỉ là ta luyến tiếc!"
Hỏa Kỳ Lân chu cái miệng nhỏ nhắn, hốc mắt nàng hơi đỏ. Nàng thật sự rất thích nơi này.
Tuy rằng nơi này quá mức bình thản, nhưng lại khiến cho người ta thoải mái.
Có thể ra bờ sông bắt cá, có thể ra đồng ruộng câu lươn, còn có thể trèo lên núi lấy tổ chim, mỗi ngày đều cực kỳ vui vẻ.
"Khóc cái gì mà khóc, đã lớn tới từng này rồi còn khóc nước mũi tèm lem, đâu phải ngươi đi thì không trở về nữa!" Bộ Phàm cười an ủi: "Nơi này lúc nào cũng hoan nghênh ngươi tới!"
"Hình như cũng đúng!" Hỏa Kỳ Lân hít cái mũi nhỏ: "Ta chỉ về liếc mắt một cái rồi trở lại!”
"Đi thôi!" Bộ Phàm cười nói.
Hỏa Kỳ Lân cũng cười: "Ca, ta có thể mang Kỳ Lân Đồ kia về hay không? Thời điểm trở về, ta nhất định sẽ mang nó trở lại."
Bộ Phàm giật mình.
Không tưởng tượng nổi Hỏa Kỳ Lân lại mê luyến bức họa kia tới mức này.
Trở về cũng không quên mang theo mỹ nam đồ.
"Ca, nếu ngươi không muốn, ta cũng sẽ không mang đi!"
Hỏa Kỳ Lân cúi đầu, nàng chỉ muốn mang bức hoạ đó về cho phụ thân nhìn một cái, nói không chừng nhờ vậy mà phụ thân nàng có thể đột phá, trở thành Yêu Thánh một phương.
"Ngươi nói gì vậy? Lúc trước ta đã nói tặng bức họa kia cho ngươi, ngươi muốn xử lý thế nào đó là chuyện của ngươi, cho dù đốt đi cũng được!" Bộ Phàm cười cười.
"Thật sao? Tốt quá! Ca, ngươi yên tâm đi, Kỳ Lân nhất tộc chúng ta vĩnh viễn cảm kích công ơn của ngươi!"
Hỏa Kỳ Lân vui mừng tới mức nhảy lên. Loại bảo vật như vậy, cũng chỉ có ẩn sĩ cao nhân giống như ca của nàng mới có thể không thèm quan tâm như vậy.
"Cảm kích thì không cần, chỉ là sau khi ngươi trở về, đừng nói ta vẽ cho ngươi bức hoạ đó!" Bộ Phàm vội ho một tiếng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất