Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 205: Nổi Tiếng Khắp Tứ Hải (2)

Chương 205: Nổi Tiếng Khắp Tứ Hải (2)
Mặt trời lặn hơn nửa.
Bộ Phàm tùy tiện nấu một ít món ăn thường ngày, Tiểu Lục Nhân ăn miếng đầu tiên, đôi mắt nhỏ sáng lên.
“Sư phụ, sao món này lại có linh khí?” Tiểu Lục Nhân nghi ngờ nhìn hắn.
“Nước trong giếng đã khác rồi!” Bộ Phàm cười nhẹ một tiếng.
Vừa nghe thấy câu này, Tiểu Lục Nhân lập tức chạy đến bên giếng, xách một thùng nước lên, múc một gáo nước rồi uống, thanh mát ngon miệng, trong nháy mắt có một dòng nước ấm chầm chậm chạy khắp cơ thể.
“Sư phụ, vậy chẳng phải mỗi ngày con đều có thể dùng nước linh khí này để tu luyện sao?”
Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Lục Nhân lộ ra nụ cười ngọt ngào, ở trong mắt nó từ trước đến giờ không có gì là sư phụ không làm được.
“Được rồi được rồi, mau qua đây ăn cơm!”
Nhìn thấy tính tình trẻ con của Tiểu Lục Nhân, Bộ Phàm cười lắc đầu.
“Vâng vâng!”
Tiểu Lục Nhân lại chạy qua, đặt mông ngồi xuống trước bàn rồi ăn cơm.
Ăn cơm xong, Bộ Phàm thu dọn bát đũa, Tiểu Lục Nhân cầm khăn ướt vào lau bàn.
“Bộ thần y có ở đây không?”
Nhưng vào lúc này, ngoài cửa truyền đến một giọng nói,
“Ta đi ra xem xem!”
“Vâng ạ!”
Tiểu Lục Nhân gật cái đầu nhỏ, Bộ Phàm bước ra ngoài.
Lúc này.
Có một chiếc xe ngựa hoa lệ đỗ ở ngoài sân, có rất nhiều người đứng bên xe ngựa.
Bộ Phàm vừa bước ra ánh mắt lập tức đặt ở hai người đứng đầu.
Một người là nam tử trung niên mập mạp ăn mặc hoa lệ, người còn lại là một thiếu niên mặc bạch y, thiếu niên nghiêng về thanh tú nhưng không hề mềm yếu.
"Bộ thần y, ngươi có nhận ra ta không?"
Thấy hắn đi ra, nam tử trung niên mập mạp kia bước nhanh tiến lên phía trước, mặc dù chỉ có hai ba bước nhưng thỉnh thoảng nam tử vẫn đổ mồ hôi thở dốc.
"Hoá ra là Chu viên ngoại à!"
Lúc đầu Bộ Phàm còn có chút không nhận ra nam tử trung niên này, nhưng thấy động tác thỉnh thoảng lấy khăn tay lau mồ hôi của đối phương khiến hắn bỗng chốc nhớ ra người này.
Người này và hắn từng có duyên gặp mặt một lần, nhưng nhắc đến ông ta, không thể không nhắc tới con đường đi thông qua thôn kia.
Con đường này chính là do vị viên ngoại ở trước mặt đây xuất tiền ra làm.
Nói thật.
Lúc trước, Bộ Phàm cũng chỉ là thuận miệng nói một chút, dù sao thì chi phí để sửa một con đường như thế cũng không thấp.
Nhưng không ngờ vị viên ngoại này vậy mà lại thật sự dốc hết sức lực đi làm.
"Bộ thần y, ta không phải họ Chu, ta họ Nhạc!"
Nhạc viên ngoại cười khổ.
Ông ta nhớ lần đầu tiên gặp mặt Bộ thần y này, ông ta đã tự giới thiệu với Bộ thần y, nhưng không biết tại sao Bộ thần y cứ luôn gọi ông ta là Chu viên ngoại.
"Xem cái trí nhớ của ta này, các ngươi đừng chỉ đứng đó vào sân ngồi đi!"
Bộ Phàm đón đám người Nhạc viên ngoại vào trong sân.
"Sân nhà thần y rất độc đáo!"
Nhạc viên ngoại quan sát bốn phía xung quanh, nhất là cây đào, ông ta nhớ lại thời điểm đến lần đầu tiên không có cây đào này, xem ra là lúc sau mới trồng.
Thiếu niên bạch y bên cạnh cũng nhìn chung quanh.
"Không đến mức viên ngoại khen ngợi!"
Bộ Phàm lắc đầu, Tiểu Lục Nhân sớm đã bưng đồ uống trà tới đặt lên bàn.
"Thần y, đây là khuyển tử, khi ấy nếu không phải ngươi ra tay cứu giúp, e rằng nhi tử này của ta cũng không sống được đến bây giờ!" Nhạc viên ngoại giới thiệu nói.
"Tiểu tử Nhạc Quân Hạo, bái kiến ân công!" Bạch y thiếu niên chắp tay nói.
"Đã lớn như vậy rồi, đúng là năm tháng chẳng buông tha một ai!"
Bộ Phàm không khỏi cảm thán.
Còn nhớ khi ấy đứa trẻ này vẫn còn rất nhỏ, chưa nói được trọn vẹn hết từ.
Đương nhiên, khi đó tuổi của hắn cũng không lớn.
"Không biết các ngươi tới tìm ta là có chuyện gì?"
Bộ Phàm nhìn hai người Nhạc viên ngoại, thấy hai tay tên sai vặt ở sau lưng bọn họ bưng hộp quà liền biết là có việc cầu hắn.
"Kỳ thực cũng không phải đại sự gì, chính là tiểu tử nhà ta thi vào thư viện của thần y, sau này mong thần y chiếu cố tiểu tử nhà ta nhiều hơn!"
Nhạc viên ngoại mỉm cười ngượng ngùng.
"Ngươi thi vào thư viện Bất Phàm rồi?"
Bộ Phàm mỉm cười nhìn về phía Nhạc Quân Hạo.
"Đúng vậy, ân công, những đề thi kia không khó, chỉ cần làm cẩn thận là có thể qua được!" Nhạc Quân Hạo trả lời.
"Ừm, không tồi!"
Bộ Phàm gật gật đầu, nhìn về phía Nhạc viên ngoại: "Cái này Nhạc viên ngoại có thể yên tâm, chỉ cần vào thư viện thì chính là đệ tử của thư viện, ta đều sẽ chiếu cố!"
"Vậy đa tạ thần y."
Nhạc viên ngoại dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán.
"Đúng rồi, ta rất hiếu kỳ tại sao Nhạc viên ngoại lại để lệnh lang tới thư viện Bất Phàm của ta?" Bộ Phàm cười nói.
Nhạc viên ngoại suy nghĩ một chút, cẩn thận hỏi: "Không biết thần y cùng vị Ngô phu tử kia có quen thân không?"
"Ngươi biết Ngô phu tử?" Bộ Phàm tò mò.
"Không biết."
Nhạc viên ngoại lắc đầu nói: "Nhưng ta nghe nói vị Ngô phu tử kia có uy danh cực cao trong nhóm thư sinh Đại Ngụy ta, chỉ cần bái nhập dưới trướng ông ta thì chính là một bước lên trời!"
"Ngươi là nghe ai nói?" Bộ Phàm sững sờ.
"Bên ngoài đều truyền như vậy." Nhạc viên ngoại nói.
Khó trách gần đây lại có nhiều người tới như vậy.
Hắn còn tưởng là do tấm biển chữ vàng kia chiêu tới, hóa ra là bởi vì Ngô Huyền Tử.
"Thế ngươi tin sao?" Bộ Phàm cười nhìn về phía Nhạc Quân Hạo.
"Trước kia không tin, nhưng tới thư viện Bất Phàm rồi thì ta tin!" Nhạc Quân Hạo thành thật nói.
"Vì sao?" Bộ Phàm rất có hứng thú.
"Học vấn của đệ tử trong thư viện Bất Phàm cực tốt, mà thân là tiên sinh của bọn họ, ta nghĩ cho dù là ân công hay vị Ngô phu tử kia thì học vấn cũng sẽ không thấp!"
Nhạc Quân Hạo thành thật trả lời.
Kỳ thực đáy lòng hắn vẫn còn có một câu không nói ra, đó chính là thư viện Bất Phàm cho hắn một cảm giác rất khác biệt.
Cảm giác đó, hắn cũng không thể nói rõ hình dung như thế nào.
Dù sao thì chính là tốt.
"Hoá ra là thế, vậy hoan nghênh ngươi gia nhập thư viện Bất Phàm!" Bộ Phàm cười nói.
"Đúng rồi, thần y, vãn bối có một chuyện muốn nhờ? Không biết liệu có thể khám giúp cha ta một chút hay không?"
Nhạc Quân Hạo đột nhiên đứng dậy cung kính hành lễ với hắn.
【Nhiệm vụ: Xem bệnh giúp phụ thân của Nhạc Quân Hạo】
【Giới thiệu nhiệm vụ: Mặc dù Nhạc Quân Hạo không hiểu y thuật, nhưng hắn cũng nhìn ra được trạng thái gần hai năm nay của phụ thân mình không được tốt lắm, đã tìm không ít lang trung khám, bọn họ đều nói không có việc gì, vậy nên lúc nghe nói phụ thân của hắn muốn mang hắn tới Ca Lạp thôn, hắn nhớ tới thần y từng cứu chữa cho hắn, liền đồng ý tới】
【Phần thưởng nhiệm vụ: 500000 điểm kinh nghiệm】
【Tiếp nhận! Từ chối! 】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất