Chương 204: Nổi Tiếng Khắp Tứ Hải (1)
Mà Chu Minh Châu dựa vào quan hệ chiêu sinh, căn nhà mà nàng xác định là nhà ở khu học chánh vẫn chưa được xây dựng, mà đã được đặt trước với giá cao từ sớm.
Dù sao thì Chu Minh Châu gặp ai cũng đều nói không còn nhiều nhà nữa, hãy nhanh lên, nếu không thì qua mấy ngày nữa ngay cả viên gạch cũng hết sạch.
Nhưng Bộ Phàm hiểu rõ dựa vào số đất mà Chu Minh Châu đã mua kia, trừ khi có một đoàn người đến mua, nếu không làm gì có chuyện bán hết sạch nhanh như vậy.
Thế nhưng, tiền vốn một phân Chu Minh Châu cũng không bỏ ra, còn kiếm được bộn tiền, chiêu tay không bắt sói này chơi cũng trơn tru thật.
Bây giờ chỉ sợ là nha đầu này đếm chút tiền lẻ ở nhà sẽ bị chua tay.
Thật ra Bộ Phàm cũng không hiểu được với tình hình hiện giờ của Chu Minh Châu, cho dù là nhà xưởng xà bông thơm hay là 10%lợi nhuận từ thủy tinh thì đều đủ cho Chu Minh Châu tiêu mấy chục đời cũng không hết.
Nhưng hết lần này tới lần khác nhau nha đầu này có một loại ám ảnh điên cuồng với những món tiền lặt vặt.
Chỉ có điều ấy.
Đời người ai mà không có mục tiêu theo đuổi chứ.
Tục ngữ nói, có bằng hữu từ phương xa đến thăm, không phải là rất vui mừng sao?
Thân là tiểu thôn trưởng có ý thức trách nhiệm siêu cao, cộng thêm là tiên sinh dạy học của thư viện Bất Phàm, đương nhiên phải ra mặt chào đón hoan nghênh.
【Nhiệm vụ: Vào thư viện Bất Phàm học tập】
【Nhiệm vụ: Vào thư viện Bất Phàm học tập x2】
【Nhiệm vụ: Vào thư viện Bất Phàm học tập x3】
...
Bận rộn cả mấy ngày, cuối cùng Bộ Phàm mới được rảnh rỗi, mệt mỏi nằm trên chiếc ghế trúc, Tiểu Lục Nhân vội vàng rót bát trà bưng từ trong nhà chạy ra.
“Sư phụ, mệt rồi phải không, mau uống nước!”
Tiểu Lục Nhân đưa bát qua.
“Thật là hiểu chuyện!”
Bộ Phàm xoa xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Lục Nhân, sau đó nhận lấy cái bát, một ngụm uống cạn chén nước trà.
“Sư phụ, vậy ta quay về tu luyện đây!”
Tiểu Lục Nhân cầm lấy bát không rồi lại chạy vào trong nhà.
Linh căn tư chất của Tiểu Lục Nhân không tính là cao, luyện đến bây giờ cũng chỉ mới đạt đến cấp độ Luyện Khí kỳ, đây là còn nhờ vào linh thảo mà Tống Tiểu Xuân nhặt được khi lạc đường.
Hiện giờ, không có linh thảo tu luyện, tốc độ tu hành của Tiểu Lục Nhân thoáng chốc đã chậm đi rất nhiều.
Hay là lại để Tống Tiểu Xuân lạc đường lần nữa?
Bộ Phàm cũng chỉ là nghĩ vậy thôi.
Hắn còn chưa cầm thú đến mức không có chuyện gì lại xem trọng độ xui xẻo của người khác.
Chà, vô ý lật xem thanh hảo hữu, xem thử có tin tức gì của Hàn Cương không.
Trở lại chuyện chính.
Tu hành vốn là chuyện dục tốc bất đạt. Tu hành quá nhanh, tâm tính sẽ rất dễ bất ổn, sinh ra tâm ma.
Suy cho cùng, không phải ai cũng được hack giống như hắn, cứ việc thăng cấp, như tâm ma, cảm ngộ gì đó đều không phải là chuyện mà hắn cần quan tâm.
【Chúc mừng tư thục của ngươi đã trở nên nổi tiếng khắp tứ hải, phần thưởng: 10000000 điểm kinh nghiệm x2】
【Hàng Long Phật Ấn thăng cấp】
【Tạo Hóa Phần Thiên Quyết thăng cấp】
【Thái Hư Hóa Long Quyết thăng cấp】
...
Nhưng đúng vào lúc này, trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng nhắc nhở, tiếp đó là một loạt tiếng lời nhắc kỹ năng, không ngừng vang lên trong đầu như chảo rán.
“Khụ khụ.”
Cổ họng Bộ Phàm bị sặc một cái, ho khan liên tục.
Đây là mấy chữ số?
Một.
Mười.
Trăm.
Ngàn.
...
Một triệu?
Còn nhân gấp đôi.
Từ khi nào thì hệ thống trở nên hào phóng như thế rồi?
Chẳng lẽ là hệ thống đánh thêm một chữ số không?
Nhưng nghĩ kỹ lại, danh tiếng của tư thục càng lớn càng rộng thì điểm kinh nghiệm cũng càng cao.
Mà danh tiếng của tư thục đã đến độ nổi tiếng khắp tứ hải, điểm kinh nghiệm chắc chắn không thể ít được.
Chỉ có điều không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu nữa.
Dù sao thì danh tiếng càng lớn, chắc chắn sẽ có người đỏ mắt ghen tị.
Nhưng mà trong tư thục hiện giờ đã có vị đại thần Ngô Huyền Tử này, có vẻ như cũng không có gì đáng lo ngại.
【Vô Thượng Tọa Vong Kinh thăng cấp】
【Chúc mừng ngươi đã trở thành tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn, phần thưởng: Tuyền Nhãn Thạch】
【Tuyền Nhãn Thạch: Linh thạch được nuôi dưỡng bởi linh nhãn của linh tuyền, chứa căn nguyên linh khí của trời đất, có thể khiến nước suối bình thường chuyển hóa thành linh tuyền】
Làn sóng điểm kinh nghiệm này đã làm cho tu vi của hắn thăng cấp.
Tuyền Nhãn Thạch?
Đó là một thứ rất tốt.
Mặc dù hắn không tu luyện nhưng Tiểu Lục Nhân lại cần, mà nước linh tuyền này vừa hay giúp ích cho việc tu luyện.
Lấy Tuyền Nhãn Thạch từ trong thanh vật phẩm ra.
Tuyền Nhãn Thạch này là một viên pha lê phát ra ánh sáng màu lam, chỉ to bằng một nắm tay, cầm nó trên tay, Bộ Phàm có thể cảm nhận được một luồng linh khí tinh khiết không gì sánh bằng.
“Thứ đồ chơi này để ở đâu?”
Bộ Phàm suy nghĩ một lúc, ánh mắt vô ý nhìn xuống miệng giếng kia một cái, rồi lại nhìn lên Tuyền Nhãn Thạch trên tay, trong lòng đã ra quyết định.
Bước lên phía trước, liếc nhìn vào trong giếng.
Lúc này, một con cá chép đỏ trông có vẻ béo khỏe ngóc đầu lên, đang ở đó thở phì phò.
“Chắc là sẽ không có chuyện gì đâu?”
Bộ Phàm chần chờ, con cá chép đỏ này, Tiểu Lục Nhân vô cùng thương yêu, mỗi ngày vào sáng sớm hay ban đêm cũng đều sẽ trò chuyện hỏi thăm con cá chép đỏ này.
Nếu như thả Tuyền Nhãn Thạch này vào trong giếng làm cho cá chép đỏ chết đi, không biết Tiểu Lục Nhân sẽ khóc thành thế nào nữa.
“Hay là thôi vậy?”
Bộ Phàm liếc nhìn Tuyền Nhãn Thạch trên tay, đang định từ bỏ.
“Tõm tùm tõm tùm.”
Đột nhiên, con cá chép đỏ trong giếng nhảy lên nhảy xuống, phát ra những tiếng vang.
“Hửm? Ngươi muốn ta bỏ xuống?”
Con cá chép đỏ trong giếng vẫn đang nhảy tới nhảy lui, đây chắc là đã nghe hiểu lời hắn nói, Bộ Phàm lắc đầu, ném Tuyền Nhãn Thạch trên tay xuống giếng.
“Tõm tùm!”
Tuyền Nhãn Thạch rơi vào tong giếng thì nhanh chóng chìm xuống, cá chép đỏ theo sát phía sau, bơi theo hướng của Tuyền Nhãn Thạch.
Bỗng nhiên trong giếng lóe lên một trận lam quang chói mắt.
Chỉ là lam quang này đến rất nhanh, biến mất cũng rất nhanh.
Bộ Phàm cảm thấy hình như nước trong miệng giếng này trở nên trong hơn, nhưng lại cảm thấy như không có gì thay đổi.
Tuy nhiên trong giếng lờ mờ ẩn chứa nguồn linh khí yếu ớt.