Chương 211: Gặp lại Mộ Thanh Di
Thái Vũ Phi Lâu.
Tần Đình mặc y phục màu trắng đứng ở đầu thuyền, chắp tay, cúi đầu nhìn ngắm non sông tươi đẹp Đông Hoang.
Hắn đã rời khỏi Huyền Thiên Tông được mười ngày.
Huy động nhân lực tiến về Trung Châu.
Nhiếp U là đệ nhất gia tướng của Tần Đình, đương nhiên là phải đi theo.
Mà hai vị cường giả Thần Cung là Lý trưởng lão và Trần trưởng lão dưới trướng Tần Đình, lần này cũng đi theo hắn tới Trung Châu.
Cường giả Tần thị nhất tộc cũng có hai vị cường giả Thần Cung đi theo Tần Đình, tăng thêm khí thế cho hắn.
Hai vị cường giả Tần thị nhất tộc này tên là Tần Quảng Điền và Tần Quảng Phong.
Theo bối phận mà nói, hai người này cũng coi như là bậc hiển thúc của Tần Đình, nhưng Tần Đình chính là dòng chính, địa vị giữa dòng chính và chi thứ có chênh lệch rất lớn.
Trên thực tế, Nhiếp U là gia tướng Tần thị, địa vị còn cao hơn hai vị Tần Quảng Điền và Tần Quảng Phong này.
Cho nên, Tần Quảng Điền và Tần Quảng Phong cũng vô cùng cung kính thủ lễ.
Chính vì thế, dưới trướng Tần Đình liền có ngũ đại cường giả Thần Cung!
Đây là một con số vô cùng kinh khủng, chỉ một mình nhân lực của Tần Đình cũng có thể đem ra so sánh với các đại phái, thậm chí còn cường đại hơn.
Thêm nữa, Tần Đình cũng dẫn theo một người.
Đó chính là chấp pháp trưởng lão của Huyền Thiên Tông, Liễu trưởng lão.
Năm đó Liễu trưởng lão ở Kháo Sơn Thành cùng với Tần Đình cũng coi như có mấy phần hương hỏa, cũng được tính là người một mực trung thành với Tần Đình.
Hắn cũng dấn thân vào Tần thị nhất tộc, được coi như là môn nhân Tần thị cho nên xem như là người một nhà.
Mặc dù Liễu trưởng lão thực lực không đủ, hiện tại cũng chỉ là cảnh giới Thần Đài, nhưng Tần Đình tự có suy tính của mình.
Lúc trước, mọi chuyện vặt vãnh của Tần Đình đều là do Nhiếp U xử lý.
Vai trò của Nhiếp U tựa như một quản gia.
Nhưng bây giờ Nhiếp U đã tu thành Thần Cung, nếu lại để cho Nhiếp U xử lý những việc vặt vãnh như vậy thì quả thật cũng có chút không thích hợp.
Đại tài tiểu dụng.
Đạt được cảnh giới Thần Cung cũng đã là cao thủ hiếm có trong thiên hạ.
Dù ở Trung Châu, cường giả Thần Cung địa vị cũng cực kì cao quý.
Đương nhiên không thích hợp xử lý những việc vặt vãnh được.
Tuy bản thân Nhiếp U cũng không để ý đến điều đó, nhưng Tần Đình cũng không muốn như vậy.
Mà Liễu trưởng lão cũng đã đóng giữ mấy chục năm ở Kháo Sơn Thành đối với việc xử lý những chuyện vặt vãnh đã cực kỳ quen thuộc.
Cho nên, chuyến đi Trung Châu này, Tần Đình mới dẫn Liễu trưởng lão đi cùng.
Thế là Liễu trưởng lão liền quang vinh đi theo biến thành quản gia tư nhân của Tần Đình.
Mà Liễu trưởng lão cũng cao hứng bừng bừng tiếp nhận công việc "Bổ nhiệm" này .
Tựa như thu được vinh quang to lớn. . .
Về phần nha đầu Bạch Linh, Tần Đình cũng đưa nàng đi cùng.
Một là Bạch Linh thực lực bất phàm, là thần thú Chân Long, lại còn đạt được cảnh giới Thần Đài có thể nói là vô địch cảnh giới, có sức để tự vệ.
Hai là trước đó Bạch Linh đối với việc Tần Đình thường xuyên xuất hành một mình, không mang nàng theo đã cực kỳ bất mãn, lần này đi Trung Châu nếu lại không mang nàng đi cùng.
Tần Đình đoán chừng đến lúc hắn trở về, Thái Hư Phong đều sẽ bị Bạch Linh tức giận phá thành phế tích...
Đột nhiên, Thái Vũ Phi Lâu bất chợt giảm tốc, chậm rãi ngừng lại.
Liễu trưởng lão xuất hiện sau lưng Tần Đình, cung kính nói: "Công tử, Mộ tiểu thư giá lâm."
Tần Đình nhìn xem, trông thấy một cỗ Bảo Liễn Hương Xa biến thành một đường cầu
vồng hóa thành liễn đạo phóng tới, nhìn thì chậm, kỳ thật tốc độ lại cực nhanh.
Bên cạnh Bảo Liễn Hương Xa, còn có rất nhiều nữ tử hầu hạ ở bên, phô trương cực lớn.
Từ bên trong, có một vị nữ tử đi ra, tóc dài đặt ở phía sau, dùng một dây lụa nhẹ nhàng kéo lại, một bộ y phục màu xanh, tươi sáng phát quang.
Chính là Mộ Thanh Di đã lâu không gặp!
Mộ Thanh Di là thiên kiêu Càn Nguyên Tông, đương nhiên cũng có tư cách tham dự
Dao Trì thịnh hội.
Thời gian trước, Tần Đình đã phái ra người truyền đến tin tức, cùng Mộ Thanh Di ước định gặp nhau ở chỗ này rồi cùng đi tới Trung Châu.
Mộ Thanh Di nhìn thấy một bộ y phục màu trắng, mỉm cười nhìn Tần Đình, rốt cuộc nhẫn nhịn không được tình cảm tương tư trong lòng, bổ nhào vào ngực Tần Đình, ôm chặt lấy hắn.
Thị nữ sau lưng nàng nhìn thấy cảnh này đều nở một nụ cười, quan hệ của tiểu thư
nhà mình và Huyền Thiên Thánh Tử cả Đông Hoang đều sớm biết hết.
Tần Đình cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ lên bờ vai thon gọn của Mộ Thanh Di.
Sau một hồi lâu, Mộ Thanh Di mới rời khỏi ngực Tần Đình, nói khẽ: "Tần ca ca, ta rất nhớ huynh."
Tần Đình mỉm cười nói: "Ta cũng nhớ nàng, hiện tại, cuối cùng đã có thể ở cùng một chỗ."
Mộ Thanh Di gật đầu, sít sao ôm lấy Tần Đình, một khắc cũng không nguyện ý rời đi.
Trong lòng Tần Đình có cảm giác, nhìn về phía trước, phát hiện một vị lão ẩu xuất hiện phía trên Thái Vũ Phi Lâu, mặt mỉm cười nhìn Mộ Thanh Di.
Khí tức thâm bất khả trắc, hiển nhiên là một vị cường giả Thần Cung.
Trong lòng Tần Đình hiểu rõ, vị lão ẩu này, hẳn là người hộ đạo mà Càn Nguyên Tông phái ra để bảo hộ Mộ Thanh Di.
Mộ Thanh Di đỏ mặt giới thiệu: "Vị này là Chúc sư bá của ta, là người hộ đạo ta đi đến Trung Châu."
Tần Đình khẽ gật đầu: "Hóa ra là Chúc tiền bối."
Chúc trưởng lão cười tủm tỉm, gật đầu cười nói: "Lão thân bái kiến Huyền Thiên Thánh Tử."
Là trưởng lão Càn Nguyên Tông trông thấy quan hệ của Mộ Thanh Di và Tần Đình tốt đẹp như vậy, bà cũng thấy nhạc kiến kỳ thành*.
*Nhạc kiến kỳ thành: mong muốn thấy ai đó tiếp tục phát triển hoặc đạt được thành công.
Cảm xúc hiện tại của bà cũng là cảm xúc của toàn bộ môn nhân Càn Nguyên Tông.
Dù sao, bây giờ Huyền Thiên Tông thật sự là quá mức kinh khủng.
Nếu Mộ Thanh Di trở thành nữ nhân của Huyền Thiên Thánh Tử thì ít nhất Càn Nguyên Tông cũng sẽ không còn lo lắng việc bị Huyền Thiên Tông chiếm đoạt.
Thậm chí. . . Đối với Càn Nguyên Tông còn có thêm không ít chỗ tốt. . . .