Chương 214
- Tối hôm qua sư huynh đã nói một phen khiến chúng ta mở rộng tầm mắt rồi!
Đổng Khôn không biết từ khi nào đã đứng cạnh Phạm Ninh.
- Hơn nữa việc sư huynh đưa ra sáng kiến cho Vương huyện lệnh, phát triển việc vận tải, khơi thông đường từ Minh Châu và Kiến Châu lại càng là thiên tài.
Tối hôm qua Phạm Ninh đã đề xuất với Vương An Thạch phát triển nghề đóng thuyền, khai thông vận tải với Kiến Châu, biến Minh Châu trở thành nơi trung chuyển cho các loại trà và hoa quả của Kiến Châu, điều này có thể giúp nông dân ở Ngân huyện kiếm thêm được tiền, khiến họ không ỷ lại việc vay tiền.
Sáng kiến đó tuy là tốt nhưng Phạm Ninh biết Vương An Thạch sẽ không dễ dàng mà thực hiện, nhiệm kỳ của Vương An Thạch đến cuối năm nay là hết mà ý tưởng của Phạm Ninh phải làm trong hai ba năm mới có thể thực hiện được.
Tuy nhiên ý tưởng này để đến tương lai chắc chắn sẽ có cơ hội thực hiện.
Phạm Ninh cười:
- Dù thế nào thì lần này đến Ngân huyện là không uổng phí chút nào, thu hoạch còn rất lớn.
Đã đến tháng 6 rồi, thời tiết Giang Nam đi vào mùa hè oi nóng. Nhưng đối với học sinh ở Huyện học mà nói, bọn họ cũng bước vào thời kỳ của số mệnh.
Tháng 6 có một cuộc thi Huyện quan trọng, kỳ thi này tương đương với kỳ thi tốt nghiệp Huyện học. Thi Huyện thông thường không quá khó, so với cuộc thi nhập học thì đơn giản hơn nhiều. Nhưng nếu như không thi qua, hậu quả lại rất nghiêm trọng. Đó có nghĩa là mất cơ hội tham gia khoa cử thi Giải.
Thi Giải không phải ai cũng có thể đăng ký tham gia, cũng cần phải đề cử. Đề cử thông thường có hai cách, một là Huyện học đề cử, tiếp theo là do hai người có thân phận cử nhân trở lên đề cử lên.
Giành được đề cử Huyện học trước tiên phải thi qua cuộc thi Huyện. Đây là cánh cửa lớn nhất, nếu như nhân phẩm có vấn đề, ví dụ bị tình nghi là tội phạm, cho dù thi qua kỳ thi Huyện, Huyện học cũng sẽ không tiến cử tham gia thi Giải.
Đương nhiên nếu như thi không qua kỳ thi Huyện, cũng có thể tìm hai cử nhân đề cử cho mình. Nhưng vấn đề là, ngay cả thi Huyện cũng không qua thì ai đồng ý tiến cử. Cử nhân cũng coi trọng danh tiếng của mình.
Cho nên thi Huyện tuy rằng không khó, nhưng mỗi học sinh đều rất coi trọng. Trời chưa sáng, sân trường các nơi có không ít học sinh ra sức học hành rồi.
- Phạm Ninh, nghe nói huynh lại muốn mở lớp luyện thi?
Vừa đi ra khỏi cửa ký túc, Tô Lượng đuổi theo hỏi.
- Là Lục Hữu Vi nói sao? Phạm Ninh không cần nghĩ có thể đoán được tin tức từ đâu tiết lộ ra.
- Việc này…
Tô Lượng do dự một chút:
- Huynh đừng nghĩ từ đâu tiết lộ ra, huynh chỉ cần nói cho ta có phải thật hay không?
- Mở lớp luyện đề thì không đến mức đấy, chỉ là rút ra một chút thời gian chỉ cho bọn họ trọng điểm.
- Phạm Ninh, ta và Đoàn Du cũng muốn đến nghe, huynh xem….
- Có thể!
Phạm Ninh đồng ý một cách vui vẻ.
- Huynh sẽ không yêu cầu bọn ta gọi huynh là sư huynh chứ?
Tô Lượng cười ha ha nói.
- Phải xem tâm ý của các huynh.
Phạm Ninh không nhịn được cười nói:
- Các huynh nguyện ý gọi sư huynh, ta cũng không phản đối.
- Suy nghĩ một chút rồi nói sau nhé! Học thêm khi nào, ở đâu?
- Ta vẫn đang tìm chỗ, bây giờ chưa có nơi, nếu thật sự không tìm được thì tụ tập mọi người ở ký túc xá vậy.
Hai người tăng tốc, cười cười nói nói đi đến hướng học đường.
***
Cách thi Giải không còn đến 3 tháng, thời gian này là lúc tất cả các học sinh lo lắng nhất. Tứ đại chủ tọa giáo thụ cũng bắt đầu rất quan tâm đệ tử của mình, tiến hành ra đề áp đề nhắm mục tiêu.
Phạm Ninh đương nhiên cũng rất quan tâm 6 huynh đệ của mình. Trên thực tế, hắn cũng rất rõ nội dung thi của thi Giải năm nay. Nhưng hắn không thể nói hết bốn hạng mục đề thi cho mấy huynh đệ.
Thi Giải không phải cuộc thi Huyện học chiêu sinh, thi Huyện học đoán trúng cũng sẽ không ai truy cứu trách nhiệm gì. Nhưng thi Giải không giống như thế, đoán trúng hết toàn bộ đề thi thì nhất định sẽ rước lấy phiền phức lớn.
Tiết lộ đề thi khoa cử từ trước cho tới nay đều là vụ án trọng đại. Nó không đơn giản là hủy bỏ tư cách cử nhân, thậm chí còn có thể khiến mình và đồng bạn cùng chịu tai họa vào nhà lao.
Phạm Ninh suy nghĩ lại, hắn quyết định đưa ra ẩn ý trong đề đối sách.
Trong 4 đề của thi Giải, làm đề thơ và đề Mặc Kinh thực sự không có ý nghĩa. Đa số thí sinh đều thi không tồi lắm, chín phần mười số thí sinh không chênh lệch nhau mấy.
Mấu chốt là đề thi thứ 3, đề nghị luận. Thí sinh từ đề nghị luận bắt đầu phân hóa, dần dần kéo dài khoảng cách. Nhưng mà vì điểm số của đề nghị luận không lớn, cho nên đoán đề nghị luận cũng không có ý nghĩa.
Còn thi đối sách chiếm gần nửa điểm số, có thể thi đậu cử nhân hay không, chủ yếu dựa trên trình độ đề đối sách.
Đề đối sách đáp không tốt, cho dù 3 đề kia làm ưu tú cỡ nào cũng không có ý nghĩa.
Phạm Ninh cho mọi người học thêm trong ký túc của mình. Hắn rời cái bàn và bình phong đi, mở ra khoảng trống không nhỏ.
Trước tiên phải nhắc đến việc giảng đề đối sách trước kì thi hai tháng chủ yếu là đề đối sách phải kết hợp với thực tế, cần mất nhiều thời gian chuẩn bị.
Tất cả mọi người đều tùy ý ngồi, có người ngồi trên giường, có người chuyển mấy cái ghế ngồi xuống. Minh Nhân và Minh Lễ khoanh chân ngồi dưới đất.
Phạm Ninh đứng trước cái bàn nhỏ, không chút lo lắng nói với mọi người.
- Còn không đến 3 tháng nữa là thi Giải rồi, hai năm nay ta luôn chú ý thành tích của mọi người, phải nói rằng mọi người tiến bộ rất lớn.
- Nhưng thi Giải dù sao cũng không phải là thi Huyện học, phủ Bình Giang có hơn 3 nghìn thí sinh tham gia thi, cuối cùng chỉ có 5 người đậu cử nhân, tính ra trong 60 người mới trúng tuyển một người.
- Hơn nữa người ưu tú chỗ nào cũng có, thi Giải vốn không khó, chủ yếu là cạnh tranh quá khốc liệt. Đừng nói các vị, ngay cả bản thân ta cũng không tự tin thi đậu kì thi Giải.
Phạm Ninh nói đến đây, lại nhìn vẻ mặt của mọi người một chút. Thấy vẻ mặt mỗi người phức tạp, trong ánh mắt đều có một chút nặng nề, đây là vẻ mặt biểu hiện không tự tin.
Phạm Ninh cười, lại tiếp tục nói:
- Tối qua Minh Nhân hỏi ta, lần này có thể đoán trúng đề thi Giải không. Ta nói ta không phải thần tiên, làm sao biết được đề thi Giải là cái gì? Nhưng mà ta từng nói trong buổi học thêm đầu tiên. Bất kỳ sự vật gì đều có quy luật, nếu như có thể tìm ra quy luật, hoặc có lẽ sẽ thu nhỏ phạm vi một chút. Hôm nay, ta nói đơn giản đề đối sách cho mọi người.
Phạm Ninh lấy ra một quyển sách ghi chép đưa cho mọi người truyền đọc.
- Quyển sách ghi chép này là ta hao phí đúng nửa năm sắp xếp lại đề thi Giải. Là tinh túy trong các giờ giảng kín của tứ đại chủ tọa giáo thụ mười năm. Không phải buổi giảng kín nào cũng có. Ta tổng cộng sửa lại ra 20 nội dung giờ giảng kín. Ví dụ văn nghị luận viết như thế nào, như văn đối sách làm sao nắm bắt trọng tâm, bí quyết nhỏ khi làm thơ, vv…