Chương 260
Âu Dương Tu cũng không có giữ Phạm Ninh ở lại phủ của mình, bây giờ thời buổi rối loạn, Âu Dương Tu rất cẩn thận, ông ta không muốn lời nói và hành động của mình bị người khác đem ra dùng để đối phó Phạm Trọng Yêm, do đó ảnh hưởng đến ý của Thiên tử điều Phạm Trọng Yêm trở lại kinh thành.
Bên trong xe bò, hai tay Phạm Ninh đặt sau gáy, nhìn bầu trời đêm qua cửa sổ của xe.
(Chú giải của tác giả: Nếu như bản thân nhớ không nhầm, Phạm Trọng Yêm chỉ sống thêm có hai năm, Phạm Trọng Yêm đã chết vì bệnh trên đường từ Hàng Châu tới Dĩnh Châu.
Trong lịch sử, Phạm Trọng Yêm có thể là năm kia bị điều đi Hàng Châu, nhưng không biết ở địa phương đó xảy ra chuyện không may, nếu không cũng không có đi Hàng Châu mà vẫn ở lại làm tại Đặng Châu rồi.
Nếu như lịch sử đã bị sửa lại, bước ngoặt lịch sử kia có thể rẽ sang hướng khác không, để Phạm Trọng Yêm vượt qua kiếp nạn này.
Trong lịch sử, việc điều Phạm Trọng Yêm trở lại kinh thành chắc hẳn đã thất bại, chuyện này đã khiến cho thể xác và tinh thần của ông ta chịu một đả kích rất lớn, khiến cho ông ta luôn buồn bực không vui, cuối cùng sinh bệnh mà chết.
Vậy có phải là do sự xuất hiện của mình, khiến việc triệu hồi Phạm Trọng Yêm trở lại kinh thành có thể thành công?)
"Thiên tử muốn triệu hồi ông nội cháu vào kinh, người cũng phải đưa ra lý do để lòng dân tâm phục khẩu phục như vậy."
Phạm Ninh nghĩ đến những lời nói của Âu Dương Tu, dần dần rơi vào trầm tư.
***
Hàm Ninh phường nằm ở phía tây bắc nội thành, cũng là nơi dân cư xa hoa nhất, có không ít phủ của quan lớn ở tại đây.
Bên trong phường có một tòa nhà rộng khoảng bốn mươi mẫu đất, đó là một trong các phủ của Chu gia ở trong kinh thành.
Ba huynh đệ Chu thị đều có những phủ riêng của mình ở kinh thành, tòa nhà của Chu Nguyên Phủ trước mắt là nơi ở của người con thứ Chu Hiếu Vân.
Con trai cả của Chu Nguyên Phủ thì ở lại nhà cũ tại Ngô Giang, con thứ hai là Chu Hiếu Vân sau khi thi đậu Tiến sĩ, luôn ở lại kinh thành làm quan, trước mắt đảm nhiệm chức quan nhận chỉ ở Lại Bộ.
Chu Hiếu Vân có hai đứa con trai và một đứa con gái. Đứa con cả là Chu Triết đã mười chín tuổi mà trí lực lại vĩnh viễn dừng lại ở ba tuổi. Đứa con thứ Chu Nghị mười bảy tuổi, đang học tập ở Thái Học đường. Con gái út Chu Bội mới mười tuổi, từ trước đến nay đều sống với ông nội, năm nay mới được cha đón đến kinh thành.
Chu Bội ở tại kinh thành tất nhiên cũng phải đi học đọc sách, học cầm kỳ thi họa cùng với lễ nghi, trà nghệ,... ngoài ra, nguyên nhân chủ yếu mà Chu Bội vào kinh vẫn là do cha mẹ nhớ con gái.
Ở trong nội đường của Chu phủ, Chu Bội đang uống trà thì nghe thấy báo cáo của hộ vệ Từ Khánh, đứng cách nàng không xa đó là cận vệ Kiếm Mai Tử.
Từ Khánh đầu năm đi theo Phạm Ninh đi tới Ngân huyện, sau liền trở về Ngô Giang. Chu Bội vào kinh, Chu Nguyên Phủ liền để Từ Khánh chính thức đi theo Chu Bội, trở thành tùy tùng của Chu Bội.
- Khởi bẩm chủ nhân, thuộc hạ đã tìm ra được chỗ ở của Phạm Ninh, bọn họ vừa mới đến kinh thành trưa nay, trước mắt đang ở quán trọ Trương Xảo Nhi ở cầu Quan Âm Viện, tổng cộng có ba người, đều là bạn tốt của hắn từ trước.
Chu Bội đương nhiên là biết Phạm Ninh đã đạt giải nhất cuộc thi đồng tử, cũng biết Phạm Ninh đã rời khỏi Bình Giang phủ tiến về phía bắc mấy ngày, nàng vẫn phái người dò hỏi các thuyền chở khách đến từ Bình Giang phủ, đoán chừng cũng đã tới rồi.
Chu Bội suy nghĩ rất chặt chẽ, chu đáo, nàng biết được Phạm Ninh đi thuyền chở khách năm trăm thạch lên phía bắc, là thuyền của hãng thuyền Lý thị, liền phái người hỏi thăm thói quen cập bến của hãng thuyền Lý thị. Hãng thuyền Lý thị bình thường đều dừng ở ngoài thành, trên bến thuyền của nhà Lưu Thuyên Nhi, người chèo thuyền đều có buôn bán hàng lậu.
Căn cứ vào manh mối này, Từ Khánh liền dễ dàng tìm ra được chỗ ba người dừng chân.
Chu Bội cũng chỉ muốn biết chỗ dừng chân của Phạm Ninh mà thôi.
Nàng gật gật đầu:
- Ta biết rồi, mấy ngày nay thật vất vả cho ngươi rồi.
Từ Khánh do dự một chút rồi nói:
- Thuộc hạ còn phát hiện có một điểm kỳ quái.
- Kỳ quái chỗ nào?
- Có người đang theo dõi tại quán trọ của Phạm tiểu quan nhân dừng chân.
Tin tức này khiến Chu Bội ngẩn ra:
- Theo dõi Phạm Ninh sao?
- Điều này thì không rõ lắm, thuộc hạ trong lúc vô tình phát hiện có hai người đang theo dõi tại quán trọ Trương Xảo Nhi, còn việc có phải theo dõi Phạm tiểu quan nhân hay không, tạm thời chưa thể xác định.
- Đi điều tra rõ ràng, rốt cuộc bọn họ đang theo dõi cái gì? Có liên quan đến Phạm Ninh hay không?
- Tuân lệnh!
Từ Khánh vội vàng đi khỏi.
Chu Bội hiện tại thật sự nghĩ không ra, quán trọ Phạm Ninh ở sao lại có thể có người theo dõi, chẳng lẽ tên tiểu tử này lại đắc tội với ai rồi sao?
Sáng sớm ngày hôm sau, Phạm Ninh và Tô Lượng thuê một chiếc xe bò đi tới chùa Đại Tướng Quốc, đường nhỏ bên cạnh chùa Đại Tướng Quốc chính là nơi tập trung những nhà sách, con đường này cũng có tên gọi là Thư Uyển Nhai, hai dặm đường có chừng ba bốn mươi nhà sách, gần như tất cả các cửa hàng sách đều có mặt tiền.
Cứ một nhà sách này rồi lại đến một nhà sách khác, đường phố có đủ loại cửa hàng được đánh dấu nhận dạng. Nhưng điều khiến Phạm Ninh không ngờ tới là phía bắc Thư Uyển Nhai cũng có hơn mười quán bán đá quý.
Phạm Ninh hỏi một tiểu nhị tại nhà sách mới biết được, chùa Đại Tướng Quốc cũng là một nơi tập trung lớn nhất các loại đá quý hiếm kì lạ, bên trong chùa chiền có rất nhiều sạp bán kỳ thạch, mà cửa hàng chính thức thì tập trung tại Thư Uyển Nhai.
Chẳng qua hôm nay Phạm Ninh và Tô Lượng tới để mua một ít tài liệu ôn tập, tạm thời không có thời gian đi dạo kỳ thạch quán.
Bọn họ đi vào trong một nhà sách tên nhà "Bác Văn Trai", nhà sách này trong kinh thành cũng có thể xếp vào vị trí thứ năm. Bên trong nhà sách, có tầng tầng lớp lớp sách, làm người ta hoa hết cả mắt, từ cửa vào đến trong cùng phải dài mấy trượng, còn có lầu trên, quả thật khiến cho người ta như lọt vào biển sách.
Hôm nay hai người muốn mua một ít tài liệu ôn tập khoa cử, dù sao ở kinh thành có thể chọn được nhiều hơn rất nhiều so với Ngô huyện kia.
Nhưng rất nhanh, Phạm Ninh và Tô Lượng đều phát hiện, có thể chọn lựa chưa chắc đã là chuyện tốt, khi bọn họ phát hiện các loại tài liệu ôn thi khoa cử mới nhất ước chừng cũng phủ kín một mặt tường, bọn họ liền khó lựa chọn. Các loại tài liệu ôn tập thật sự rất nhiều, làm cho bọn họ không biết lựa thế nào.
- Phạm Ninh, quyển sách này không tồi!
Tô Lượng đem một quyển sách rất dày đưa cho Phạm Ninh, Phạm Ninh nhận lấy, tên sách là "Danh nno trứ giải ngũ kinh", hắn lật ra xem, bên trong là lý giải một số vấn đề trọng yếu của mười nhà Đại nho.
Phạm Ninh lắc đầu, trả lại cuốn sách:
- Quyển sách này hợp với những học trò vừa mới tiến vào huyện học đọc, đối với sĩ tử thi Tỉnh đã không còn ý nghĩa gì.
Tô Lượng ngẫm lại cũng đúng, các vấn đề giảng giải trong sách đối với những sĩ tử thi Tỉnh mà nói, đúng là không được tác dụng gì.