Chương 224: Lục Thủy Lại Ra Ngoài
Trên đường Lục Thủy về nhà, đột nhiên bị thông báo mời tới đại điện, cho nên hắn chỉ có thể chia tay với Mộ Tuyết ở giữa đường.
Mộ Tuyết tất nhiên sẽ không nói gì.
Lục Thủy rất nhanh đã đi tới đại điện.
Lục Thủy nhớ lại hành vi gần đây, phát hiện tuyệt đối không gì có thể khiến cho tam trưởng lão nổi giận.
Mỗi chuyện hắn làm đều có chút thu hoạch, cho nên hắn cảm thấy lần này chắc hẳn không thấy được mặt năm ngàn vạn của tam trưởng lão.
Quả nhiên, khi Lục Thủy nhìn thấy Tam trưởng lão trên đại điện, phát hiện mặt năm ngàn vạn của ông ta đã trở lại năm trăm vạn.
"Ra mắt Tam trưởng lão." Lục Thủy cung kính nói.
Tam trưởng lão nhìn Lục Thủy, nói:
"Nghe cha của ngươi nói ngươi đã nhập môn Bất Diệt Tiên Thể?"
Lục Thủy khẽ gật đầu, đáp:
"Đúng vậy."
Sau đó Tam trưởng lão nhích lại gần, im lặng nhìn Lục Thủy không nói, mặt năm trăm vạn mơ hồ có dấu hiệu giảm xuống.
Nhưng suy nghĩ tới chuyện Lục Thủy có thể bởi vì Mộ Tuyết mới cố gắng phấn đấu, mặt năm trăm vạn lại lập tức ổn định.
Không có tiền đồ.
Tam trưởng lão mở miệng nói:
"Trong thế giới thế tục, ma tu đang tàn sát bừa bãi, ngươi ra ngoài một chuyến, đi cho tăng thêm kiến thức. Chúng đều không mạnh, Chân Võ Chân Linh cũng đủ để bảo vệ cho ngươi an toàn."
Lục Thủy nghe Tam trưởng lão nói vậy thì có chút bất ngờ, nói:
"Bây giờ sao?"
"Đúng vậy, ngay bây giờ." Tam trưởng lão nói.
"Tam trưởng lão, không thể chờ thêm vài ngày à?" Lục Thủy thử thương lượng.
Bây giờ bảo hắn ra ngoài, người biết thì cảm thấy hắn ra tăng thêm kiến thức, người không biết còn tưởng rằng Lục gia đang đưa hắn rời khỏi khu vực của Lục gia, để bảo vệ hắn an toàn.
Tuy nhiên hắn không dám nói như vậy.
Nói ra, mặt năm trăm vạn của Tam trưởng lão có thể biến thành năm nghìn vạn, sau đó nói: Lục gia ta ở trong mắt ngươi lại không chịu được một đòn như thế à?
Vì thế, Lục Thủy chỉ có thể mở miệng thương lượng chậm lại vài ngày.
Về chuyện ma tu tàn sát bừa bãi, chắc hẳn là nói tới chuyện Lạc Phong, tạm thời không xác định được tham dự vào đó có đáng giá hay không.
So với chuyện này, Lục Thủy càng muốn xem cuộc chiến giữa Thái Dương Thần và Đại trưởng lão hơn.
"Chờ Thái Dương Thần tới, để cho ngươi xem náo nhiệt à?"
Tam trưởng lão không chờ Lục Thủy trả lời mà hơi giận nói:
"Đừng nói ngươi không xem được, cho dù để cho ngươi xem thì thế nào? Hay ngươi cảm thấy mắt ngươi nhìn đủ rồi, không muốn nhìn được tiếp nữa?"
Nhị giai đừng nói là trực tiếp quan sát loại cấp bậc như Thái Dương Thần giao chiến, cho dù Thái Dương Thần đứng ở đó, hắn chỉ cần không thu lại uy thế của bản thân, cũng đủ đánh tan mắt người yếu, thậm chí là lấy đi sinh mạng.
Theo Tam trưởng lão thấy, Lục Thủy tuyệt đối không nhảy ra khỏi phạm trù của người yếu.
Lục Thủy im lặng không nói, hắn rất muốn nói mình có thể thấy, đừng nói loại cấp bậc như Thái Dương Thần, cấp bậc cao tới đâu hắn cũng có thể nhìn.
Trên đời này không có tranh đấu của lực lượng nào mà hắn không thể nhìn cả.
Đáng tiếc hắn không thể nói ra lời như vậy.
Lúc này Tam trưởng lão đứng lên, nghiêm mặt nói:
"Nói với cha mẹ ngươi là phải lập tức xuất phát, Chân Võ Chân Linh sẽ dẫn ngươi đến nơi. Tu chân giới không lý tưởng như ngươi nghĩ đâu, nên chuẩn bị tâm lý thật tốt, bớt bị mất mặt xấu hổ."
Tam trưởng lão nói xong lại xoay người rời đi, sau biến mất ở trên đại điện.
Lục Thủy thầm thở dài.
Lại bị Tam trưởng lão phái ra ngoài rồi.
Sau đó, hắn xoay người rời đi, chỉ có thể từ biệt cha mẹ hắn cùng với Mộ Tuyết.
Cũng không biết phải đi mấy ngày, nếu có thể trở về trước ngày kia thì có lẽ còn có chút cơ hội nhìn thấy được Thái Dương Thần.
Lục Thủy đi ra khỏi đại điện, phát hiện mặt trời ban đầu còn nhỏ, giờ đã lớn hơn rất nhiều, dường như đang biến hóa thành hình người.
Khi mặt trời này hoàn toàn biến thành hình người, có lẽ chính là thời điểm Thái Dương Thần hạ xuống.
"Hi vọng dây dưa lâu một chút." Lục Thủy lặng lẽ nói thầm.
Sau đó hắn bước nhanh tới nơi ở của cha mẹ hắn.
... ...
Bây giờ đám người Lạc Phong đang điều tra tình hình thế tục, hắn phát hiện rất nhiều người đang tập trung tới một thành thị.
"Nếu như phù tu đại biểu cho một phần thế lực của Tiên Đình, như vậy Tiên Đình đi, Khổ Hải Phật Môn cũng đi, thậm chí còn có bóng dáng của Thái Dương Thần Điện. Rốt cuộc là chuyện gì cần những thế lực cổ xưa tập trung lại vậy?" Lạc Phong có chút bất ngờ.
Hắn không có cách nào phán đoán của chuyện của Thái Dương Thần, đẳng cấp quá cao, cho nên chỉ có thể ra sức điều tra thế tục biến hóa lần này.
Mặc dù là do ma tu gây ra, nhưng bây giờ càng lúc càng kỳ quái.
Nhiếp Hạo ở bên cạnh vẫn còn có chút không tin:
"Hắn thật sự là Thiếu tông chủ của chúng ta sao? Không phải nói là giả à?"
Lạc Phong đang thử điều tra tư liệu, nói mà không quay đầu lại:
"Cái khác thì ta không biết, nhưng ta từng tận mắt nhìn thấy Ẩn Thiên Bí Lệnh. Cao tầng tông môn dường như cũng không biết chuyện này, lại giống như Lục gia dường như không biết Lưu Hỏa chính là Lục Thủy vậy. Dù sao chuyện này rất phức tạp, chúng ta không thể hiểu được, cũng không cần chúng ta phải hiểu."
Nhiếp Hạo sắp xếp lại mạch suy nghĩ.
Hắn phát hiện thân phận của Lục Thủy có chút kỳ lạ, Thiếu tông chủ Ẩn Thiên Tông, Đại thiếu gia Lục gia, đệ nhất thiên kiêu hiện nay, người mang dáng vẻ thần thoại.
Mấy thứ này dung nhập trên thân một người, dù thế nào cũng có cảm giác rất kỳ quái, giống như yêu nghiệt vậy.
Thật đáng sợ.
Lúc này Lạc Phong mở miệng nói:
"Không nên suy nghĩ nhiều, ôm chặt bắp đùi là được. Thiếu tông chủ dễ sống chung hơn chúng ta nghĩ. Đương nhiên, Thiếu tông chủ có thể tùy ý nhưng chúng ta lại không thể làm được, tuyệt đối không thể làm chuyện vượt quá giới hạn."
Nhiếp Hạo cũng cúi đầu kiểm tra một vài tư liệu thu thập được. Hắn khác với Lạc Phong, Lạc Phong là chủ động nương nhờ Thiếu tông chủ.
Hắn lại không phải. Hắn là đi đánh Thiếu tông chủ, cuối cùng bị bắt, bị ép phải làm trợ thủ.
Thảm quá.
Tuy trước mắt Thiếu tông chủ không bảo hắn làm gì.
Ôi!
Một tiếng thở dài vang lên.
Nhiếp Hạo cảm thấy, nếu khi đó hắn có thể một quyền đánh Thiếu tông chủ lại tốt rồi, có lẽ có thể khoác lác với Lạc Phong cả đời. Đến lúc đó thân phận của Thiếu tông chủ vang dội khắp thiên hạ, có lẽ hắn có thể khoác lác trong tông môn cả đời.
Ừ, cũng có khả năng nhất định là người đã không còn.
"Ơ." Lúc này Lạc Phong có chút bất ngờ, nói:
"Ta nhìn hướng đi của Thiên Thông Phù Môn, phát hiện bọn họ có một vài người đi Thiên Vân Phong, hơn nữa còn là một vài người nắm giữ tài nguyên."
Lạc Phong nói xong lại lật xem tư liệu bên người, phát hiện tài liệu không rõ ràng lắm.
Những thứ này đều là do hắn thông qua con đường của mình lấy được.
Thoạt nhìn đều không phải là tin tức gì quá quan trọng, nhưng có đôi khi tin tức quan trọng chung quy sẽ thể hiện ở trong những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này.
-----
Dịch: MB_Boss