Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 279: Mưa Máu

Chương 279: Mưa Máu


Lúc này đây, đám người lại một lần nữa nhìn thấy nam nhân tế tử kia giơ quyền trượng trong tay lên, sau đó chỉ về phía trước.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều hiểu rõ đây là ý gì, đám thây khô này muốn chủ động đánh ra.
Được chứng kiến một màn vừa mới xảy ra kia, cả đám đều có chút rụt rè, đối phương giống như là mạnh hơn bọn họ rất nhiều.
Rất nhanh sau đó, đám người bắt đầu lui lại, thế nhưng là bọn họ lui lại không có nghĩa là Bất Tử Tộc sẽ không đuổi theo.
Đại chiến hết sức căng thẳng.
Bởi vì chuyện Bất Tử Tộc xuất thủ, không có ai dám thăm dò trước Bất Tử Cung nữa.
Nam nhân tế tự đứng ở nơi đó nhìn lên không trung, khi nhìn đến vị trí của Lục Thủy thì ngừng lại một chút, giống như là muốn tranh thủ thời gian giúp Lục Thủy.
Mà Họa Loạn Cổ Thành đã lâm vào đồ sát, lúc này, nơi này đã trở thành họa loạn chân chính, không, là cổ thành Thiên Tai.
Bất Tử Tộc, chính là tai.
Một vài người ở bên ngoài chưa đi vào thành, trông thấy cảnh này thì lông mày nhíu sâu lại, bọn họ cảm thấy mình hẳn là cứ nên ở đây đi.
Cuối cùng tất cả mọi người đều đặt ánh mắt ở Thần huyết bên kia.
Bây giờ bọn họ càng thêm tò mò đối với người đang đi về phía Thần huyết kia.
"Ngươi nói xem người này là ai? Liệu có phải là tồn tại cổ lão gì đó không? " Lịch Thiên Xích hỏi.
"Khó nói, nhưng tuyệt đối không tầm thường." Ma tu Hòa Vũ Diệp nhìn xem bóng người trên không trung nói.
"Bên trên Ẩn Thiên Bí Giám của chúng ta rất thiếu người tài giỏi như thế." Lịch Thiên Xích nói.
Hòa Vũ Diệp quay đầu nhìn về phía Lịch Thiên Xích.
"Đùa thôi, ta chắc chắn sẽ không đề nghị đưa người này lên bí giám, nếu không ta sẽ ăn phân tại chỗ." Lịch Thiên Xích nói.
Hòa Vũ Diệp quay đầu lại, tiếp tục chú ý tới Họa Loạn Cổ Thành.
Chiến Vô Ảnh ngược lại là không quá kinh ngạc, cổ thành Thiên Tai vốn rất đặc biệt, nếu không thì Đế Tôn và Nam Mô Đà Phật ngăn cản người khác tiến vào làm gì?
Thứ hắn để ý chỉ có Thần huyết và người kia.
Lục Thủy lúc này vẫn đi trên cầu thang vô hình, hắn từng bước một tới gần Thần huyết.
Về phần tình huống bên ngoài là như thế nào, hắn không biết, hắn chỉ biết là càng đến gần Thần huyết, hắn càng cảm nhận được thần lực đáng sợ rõ hơn.
Nếu như không phải hắn mà là người bình thường, thậm chí là cường giả bình thường thì sẽ không thể tới gần Thần huyết.
Một giọt Thần huyết này, nếu dùng tốt có lẽ còn có thể giết chết cả loại nhân vật như Tinh Ti kia.
Lúc Lục Thủy đi được hai phần ba quãng đường, hắn có thể cảm giác được Thần huyết tích chứa thần lực như là thực chất.
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể phất tay, phá vỡ những thần lực này, vì chính mình mở ra một đường thông hướng Thần huyết.
Tuy nhiên, khi Lục Thủy phá vỡ những thần lực này, lại trực tiếp phát động Thần huyết.
Một đạo huyết quang đột nhiên chiếu rọi, trải rộng khắp không trung, theo huyết quang xuất hiện, thần lực bị phá vỡ được hấp thu đi lên.
Tiếp đó, từng giọt từng giọt huyết sắc như nước mưa bắt đầu rơi xuống từ trong màn sáng.
Lục Thủy có chút ngoài ý muốn.
‘Đây không phải là do Bất Tử Tộc làm, mà là do một cỗ lực lượng khác đang thử làm suy yếu lực lượng của Thần huyết.
Chỉ là không biết là người nào chơi lớn như vậy." Lục Thủy nghĩ trong lòng.
Thủ đoạn này cũng không phải việc người bình thường có thể làm được, ngưng tụ thần lực, hóa thành mưa, từ chỗ không có cách nào lý giải bị phân giải thành có thể lý giải.
Từ chỗ không có cách nào tới gần biến thành có thể dung hợp.
Loại cấp bậc như Đế Tôn kia cũng chưa chắc là có thể làm được.
Lục Thủy chưa từng gặp qua Đế Tôn, tạm thời chưa đưa ra được kết luận.
Sau đó Lục Thủy không tiếp tục để ý đến những thứ này nữa, hắn từng bước một đi lên, càng chạy càng nhanh, thần lực chung quanh tiến lên theo Lục Thủy, không ngừng bị phá vỡ.
Sau đó, phía trên Họa Loạn Cổ Thành, bão tố xuất hiện.
Bóng của tế đàn trực tiếp bị bão tố bao trùm, không thể nhìn thấy được nữa.
Phía ngoài thành, lông mày của từng người lại càng nhíu vào sâu hơn, không ai biết đây là hiện tượng gì.
Chỉ là rất nhanh sau đó, từ Họa Loạn Cổ Thành truyền đến tiếng kinh hô:
"Chuyện gì xảy ra? Ta cảm thấy thân thể suy yếu của ta như đang được tẩm bổ vậy."
"Ta cũng cảm thấy thế, vết thương của ta thế mà đã được chữa trị hết rồi, ta rốt cuộc cũng có được hi vọng trùng kích vào một cảnh giới, ha ha ha."
"Là Thần huyết, người kia thế mà đã thực sự mở được Thần huyết."
"Công kích của Bất Tử Tộc yếu đi rồi, chúng ta liên thủ đi."
Giờ khắc này, rất nhiều người đều lựa chọn phản kích, cũng có rất nhiều người lựa chọn thu thập mưa máu.
Những người này tự biết bản thân không chiếm được Thần huyết, nhưng mưa máu cũng không kém.
Hứa Phương nhìn màn mưa máu này, hắn cũng cảm thấy, cơn mưa này quả thực là thần dược.
Nếu như con gái của hắn còn chưa tốt, hắn cũng muốn mang một chút về cho nó thử.
Nhưng bây giờ không dám làm loạn.
‘Thật không biết đó là một hạng người gì, ta nhìn thấy Thần huyết bản năng muốn lui bước, mà hắn lại không chỉ tới gần được, còn mở ra được Thần huyết.’
Hứa Phương nhìn lên không trung, phát hiện đã không còn nhìn thấy hình bóng kia thì lập tức kinh hãi.
Nhưng hắn không có quá nhiều vướng bận với chuyện này, thuận tay góp nhặt một chút mưa máu, rồi tiếp tục tìm kiếm nhóm người Lục Thủy.
Nơi này quá nguy hiểm, hắn cần nhanh chóng mang theo mấy người Lục Thủy rời khỏi nơi này.
Mà người bên ngoài khi cảm nhận được mưa máu, lại nghe tiếng kinh hô đằng sau, đều ngây ngẩn cả người.
Chiến Vô Ảnh nhìn một màn này lại càng cảm thấy khó tin hơn:
"Người kia rốt cuộc là ai?"
Hắn không thể không kinh hãi, chuyện mưa máu xuất hiện đã vượt ra khỏi dự đoán của hắn, loại chuyện này đến hắn cũng không làm được.
"Thời đại này có nhiều tồn tại đáng sợ như vậy sao?"
Hắn thấy, người thời đại này hẳn là rất yếu, gần như không có thế lực nào đúng nghĩa.
Thế nhưng, một tên Lục Vô Vi đã khiến hắn phải thay đổi ý nghĩ ban đầu.
Bây giờ lại có một kẻ đáng sợ như thế xuất hiện.
Điều này không khiến hắn dễ chịu một chút nào.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng chẳng mấy chốc sau hắn đã trấn định lại nội tâm của mình, thân là Chiến Thần của Tiên Đình, nếu như đối phương mạnh hơn hắn, vậy thì hắn chỉ cần trở nên mạnh hơn so với đối là được.
Chiến Vô Ảnh không ngăn cản đám người kia thu thập mưa máu, chuyện này đối với bọn họ mà nói chính là thuốc bổ từ trên trời rơi xuống, có thể nhanh chóng khôi phục thực lực của bọn họ.
Về phần cá nhân hắn thì không thích hợp đi vào, hắn hiện giờ thân là ma tu, tạm thời không thể làm bất kì chuyện gì khiến mình bại lộ thân phận.
Đây là một phần vô cùng quan trọng trong kế hoạch của hắn, không thể để thất bại được.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất