Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 961: Thần Nữ thật tiến về Trùng cốc, tuyết lớn đầy trời 1

Chương 961: Thần Nữ thật tiến về Trùng cốc, tuyết lớn đầy trời 1


Thần Nữ thật tiến về Trùng cốc, tuyết lớn đầy trời 1
"Tảng đá của Nguyệt tộc?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
Tảng đá của Nguyệt tộc, hiệu quả cùng loại với Khởi Nguyên Thạch của Mộ gia.
Nhưng hình như dùng tốt hơn so với khối kia của Mộ gia.
Cái này cũng nói rõ, Minh xác thực là Nguyệt tộc.
Mà nơi này rốt cuộc có phải một nửa khác của Minh hay không, không xác định được.
Lục Thủy cũng không thèm để ý, vào xem là biết.
"Là tảng đá của Nguyệt tộc, có điều người Nguyệt tộc chúng ta lại rất ít người biết.
Chỉ biết đây là một chủng tộc cổ lão, cực kì mạnh mẽ.
Sức mạnh trong viên đá cũng bắt nguồn từ Nguyệt tộc.
Sức mạnh này đã vượt qua hiểu biết của chúng ta.
Cũng bởi vì vậy, kế hoạch của Chưởng môn mới có thể thuận lợi tiến hành." Người phía trước Lục Thủy mở miệng giải thích.
Những người phía sau kia có chút hoang mang, nhưng theo thời gian trôi qua, bọn họ dần có ký ức.
Dường như đang nhớ lại tất cả.
Trên mặt từng người đều có chút đau khổ.
Bởi vì đã giết quá nhiều người, trong đó không thiếu đồng môn.
"Các ngươi có thể giao lưu với tảng đá kia sao?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
Những người này sẽ khôi phục, hắn đương nhiên biết rõ.
Bởi vì đó là do hắn động tay động chân.
Chờ bọn họ nhớ lại hết rồi, thì sẽ đưa bọn họ lên đường.
"Có thể giao lưu không?" Người phía trước nhất lắc đầu:
"Chuyện này ta không biết, nếu như có thể giao lưu, vậy cũng chỉ có Chưởng môn có thể làm được."
Lục Thủy gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Hắn chờ thêm một lát, đến khi tất cả mọi người đã gần như khôi phục, mới mở miệng nói:
"Có di ngôn không?"
Nghe được câu này, tất cả mọi người liền biết, bọn họ nên rời đi rồi.
Ngơ ngơ ngác ngác nhiều năm như vậy, nên đi rồi.
"Hi vọng ngươi có thể tuân thủ điều đã chấp thuận." Người phía trước nhất nhìn Lục Thủy nói.
Lục Thủy nhìn bốn phía, hắn nhìn tòa thành, sau đó quay đầu nhìn về phía những người phía trước này, nói:
"Tất cả mọi người đúng không? Bản tọa đáp ứng."
Giọng nói của Lục Thủy vừa dứt, những người này liền dập đầu xuống đất.
"Chúng ta cũng không biết bản thân là đúng hay sai.
Chúng ta vốn không có ý nghĩ giết người."
"Đúng vậy, chúng ta thực sự không có ý định sát hại bọn hắn."
"Chờ đến khi biết được, chúng ta mới phát hiện chính mình đã phạm phải sai lầm lớn."
"Thế nhưng chúng ta không có cách nào giải thích, cũng không thể nhận được sự tha thứ."
Lục Thủy đứng lên, nói:
"Nhắm mắt lại, bản tọa mang các ngươi đi nhận lỗi."
Những người kia sửng sốt một chút, sau đó nhắm mắt lại.
Trong chớp mắt, tất cả mọi người đều bị một ánh sáng bao trùm
Sau đó tan thành mây khói.
Lúc tiêu tán, trên mặt còn có sự giải thoát.
Dường như đã vừa lòng thỏa ý.
Lục Thủy không để ý, hắn cất bước đi về phía trước.
Tất cả những người phía trước đã tan thành mây khói.
Mà trong cổ thành, chút lửa thắp sáng phòng cũng bắt đầu bị dập tắt.
Tiếng bước chân cũng mất dần.
Chấp niệm tiêu tán, đã không còn cần ở trong quốc gia này nữa.
Lục Thủy luôn cho rằng đối phương sẽ hỏi sau đó có thể thành công trở thành Vĩnh Hằng Quốc Độ hay không.
Đáp án hắn cũng đã chuẩn bị.
Nhưng bọn họ lại không thèm để ý.
Lục Thủy rời đi, hai người Chân Võ cũng đuổi theo.
Những người khác của Kiều gia thì cung kính nhìn họ rời đi.
Không để ý đến bọn hắn, chẳng khác nào giúp bọn hắn vượt qua một kiếp, bọn hắn nào dám mở miệng đắc tội.
Chờ mấy người Lục Thủy rời khỏi thành, bọn hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng an toàn rồi.
"Bảy người này quả thật là quá khủng bố, người của Ẩn Thiên tông thật đúng là không thể nhìn thấu được." Có người cảm khái nói.
"Bảy người? Không phải có tám nguồn à?"
"Không phải có chín sao?"
"Các ngươi có mù không vậy? Rõ ràng có 32 người."
Lần này tất cả mọi người đều nhìn sang, dù nhìn thế nào cũng không thể ra 32 người được.
Là một thiếu nữ.
"Ta, ta đếm được rất rõ ràng."
Kiều Thiến hơi kinh ngạc, vì sao lại chênh lệch nhiều như vậy?
Rốt cuộc là ai sai?
"Đừng nói nữa, có thể là do tinh thần chúng ta bị ảnh hưởng.
Trước trở về trị liệu đã."
Trưởng bối ngũ giai đúng là kiến thức nhiều.
Đã ngay lập tức cảm thấy có thể trên người bọn họ có vấn đề.
Cái này có lẽ cũng là lí do những người kia sau khi ra ngoài sẽ phát điên.
Có lẽ những người đó còn cảm thấy mình là bình thường, cả thế giới mới bị điên.
Chuyện này thật đáng sợ.
—— ——
Trùng cốc.
Trên đại điện, các cường giả thế hệ trước tụ tập lại không ít.
Sắc mặt người đàn ông trung niên ở trên cùng vô cùng kém.
"Có thấy được nội dung bưc thư không?"
Người đàn ông trung niên nhìn những người phía dưới, vẻ mặt âm trầm.
"Tử Y Thần Nữ này thật quá phận, căn bản không hề để Trùng cốc chúng ta vào mắt. Cho nàng chút mặt mũi liền thật sự cho rằng mình rất mạnh sao?"
"Dựa vào sức mạnh mà nói, đối phương không phải vị Thần Nữ kia, hơn nữa theo quy tắc làm việc của vị Thần Nữ kia, đã tới, sẽ không đưa tin."
"Ta rất muốn biết vì sao lại nổi lên xung đột? Ba người kia ngớ ngẩn vậy sao? Sao nhất định phải nổi lên xung đột vào lúc này?"
"Nói một chút xem nên làm gì đi." Người đàn ông trung niên ở trên cùng mở miệng nói.
"Đối phương khả năng cao không phải vị Thần Nữ kia, không cần khách khí với nàng." Có người lập tức nói.
"Người có quyền phát biểu trong miệng nàng là ai? Thật tôn trọng mình, vậy động thủ đi, nếu chẳng lẽ thật sự mang theo linh thạch đi chuộc người? Vậy mặt mũi Trùng cốc chúng ta đã hoàn toàn bị đối phương đặt dưới chân mà chà đạp rồi."
Người đàn ông trung niên trên cùng cũng tỏ vẻ đồng ý.
Trên người hắn ẩn ẩn có sát khí.
Từ lúc Trùng cốc bọn hắn khai sáng đến nay, có lúc nào sợ hãi rụt rè như vậy?
Lúc trước nếu như sợ hãi rụt rè, thì sẽ có thành tựu như ngày hôm nay sao?
Sau đó người đàn ông trung niên này nhắm mắt lại, nhưng chỉ trong chốc lát, hắn lại mở mắt ra.
Lần này, trên người hắn thực sự tản ra sát khí.
"Là sau khi những lão gia hỏa như chúng ta già đi, bắt đầu sợ cái này cái kia. Tử Y Thần Nữ đã nhục mạ Trùng cốc chúng ta như vậy, vậy thì để nàng biết, thân là thế lực đỉnh cấp, Trùng cốc ta sẽ diệt Thiên Nữ tông dễ như trở bàn tay thế nào." Người đàn ông trung niên đứng lên, nhìn mọi người phía dưới, nói:
"Đi thôi, chúng ta cùng đi một chuyến. Khiến Thiên Nữ tông biến mất."
"Đã sớm nên như vậy, cái gì mà Thần Nữ hay không Thần Nữ, đối phương nếu có đủ thực lực, còn cần phải đưa tin sao? Chính là muốn chúng ta sớm đánh tới cửa." Có người lập tức nói.
"Quả thật không thể chờ thêm nữa, đối phương đã không nể tình như vậy, chúng ta cũng không cần lưu thủ."
"Cổ Thần thì không có gì, nhưng mặt mũi này, Trùng cốc chúng ta nhất định phải tranh."
"Lâu lắm rồi không động thủ, tu chân giới cũng lâu rồi không nghe thấy danh tiếng của Trùng cốc."
Từng cửu giai một đứng lên, trong số bọn họ, ít nhất đều có ba người mạnh hơn so với trước.
Những người này ra ngoài, có thể làm cho toàn bộ tu chân giới chấn động.
Không cần biết là Đạo Tông hay là Kiếm Nhất phòng, đều sẽ phải đề phòng toàn diện.
Đủ cho Tử Y Thần Nữ kia mặt mũi.
"Cần phải báo cho Lão tổ không?" Có người hỏi.
"Không cần, Lão tổ còn đang bế quan tu luyện, chút chuyện nhỏ này không cần phải báo cho Lão tổ."
Không ai nói gì thêm nữa, tất cả đều dự định đi ra ngoài một chuyến.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất