Đệ Nhất Danh Sách

Chương 333: Đủ Thực Lực Để Làm Điều Đó

Chương 333: Đủ Thực Lực Để Làm Điều Đó
Nếu Nhan Lục Nguyên không có người máy nano, vừa rồi hắn chết là cái chắc. Thậm chí còn liên lụy tới Tiểu Ngọc Tỷ và Vương Đại Long nữa. Dường như vì thế mà dù là siêu phàm giả, sức khỏe Nhan Lục Nguyên cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu. Phảng phất như thế giới đang ràng buộc, không để hắn lạm dụng sức mạnh siêu phàm.
Đây là khuyết điểm của Nhan Lục Nguyên, thế nhưng Nhâm Tiểu Túc lại cứng rắn sửa đổi số mệnh em trai mình. Dù có gọi là nghịch thiên cải mệnh cũng không ngoa.
Tiểu Ngọc Tỷ không nói gì. Nàng cảm nhận được dã thú trong lòng Nhan Lục Nguyên bị Nhâm Tiểu Túc ước thúc nay muốn trở lại rồi. Có điều Tiểu Ngọc Tỷ không biết nên ngăn cản thế nào. Nàng chỉ biết, Nhan Lục Nguyên không nên biến thành như thế.
Một khắc sau, bóng đèn nê ông trên đỉnh đầu họ vì đinh ốc bị lỏng mà đột ngột rơi xuống.
Bấy giờ, Tiểu Ngọc Tỷ thấp giọng nói:
- Lần này lại là ai?
- Tỷ, ngươi đừng quản.
Nhan Lục Nguyên đáp.
- Đừng giết người nữa, được không?
Tiểu Ngọc Tỷ nói với Nhan Lục Nguyên.
- Không được…
Nhan Lục Nguyên lắc đầu. Hắn vỗ vỗ lồng ngực mình:
- Nội tâm của ta có một cục nghẹn rất khó chịu, lại không thể lấy ra được.
Bỗng dưng Tiểu Ngọc Tỷ khóc:
- Lục Nguyên, dừng lại đi. Ta không đáng để ngươi làm thế. Đó là sai lầm của ta, mình ta gánh chịu là được rồi
Nhan Lục Nguyên quật cường nhìn Tiểu Ngọc Tỷ:
- Ngươi xứng đáng.
Nói xong, Nhan Lục Nguyên đưa tay lau nước mắt giúp Tiểu Ngọc Tỷ:
- Đừng khóc, ta giúp ngươi giết ả. Dù là người thân cũng phải chôn cùng một chỗ với ả.
Tiểu Ngọc Tỷ cũng không biết nên làm sao. Không có Nhâm Tiểu Túc bên cạnh, chẳng ai kiềm chế được Nhan Lục Nguyên cả.
Mắt thấy sát ý trong lòng Nhan Lục Nguyên ngày càng thịnh. Tiểu Ngọc Tỷ ôm chặt lấy thằng bé:
- Ngươi nhớ anh của ngươi từng nói gì không? Đừng để bi ai của thời đại trở thành bi ai của bản thân.
Dường như cái tên Nhâm Tiểu Túc có một ma lực kỳ quái với Nhan Lục Nguyên. Mà có lẽ, câu nói này đã chạm tới đáy lòng hắn.
Khi Tiểu Ngọc Tỷ nói xong câu đó, rốt cuộc tâm tình của Nhan Lục Nguyên cũng bắt đầu lắng đọng.

Chuyện phu nhân cục trưởng trật tự tư gặp tai nạn xe cộ mất ngoài ý muốn tạo nên nghị luận không nhỏ trong hàng rào. Có người còn chủ động thọc mạch với cục trưởng trật tự tư, vợ hắn vì cãi nhau với người trong trường học mới xúc động chạy ra ngoài tìm người mà bỏ mạng.
Cục trưởng trật tự tư ngồi trong phòng làm việc nổi trận lôi đình, thề sẽ nghiêm trị hung thủ. Còn phải tìm phụ huynh của học sinh dám gây sự với vợ hắn!
Thế nhưng không đợi cục trưởng kịp ra tay, Dương Ngọc An đã gọi hắn vào trang viên Dương thị mà hung hăng mắng thối đầu. Dương Ngọc An bảo hắn không chịu dạy dỗ cho tốt vợ con và người thân mình, nói hắn là cục trưởng trật tự tư mà không biết phân biệt tốt xấu. Nếu hắn hồ đồ như vậy thì chi bằng từ chức đi cho rồi!
Lúc Dương Ngọc An răn dạy cục trưởng có tìm lý do thoái thác đàng hoàng, không nói thẳng việc dính líu tới Nhâm Tiểu Túc.
Nhưng cục trưởng trật tự tư hiểu được, chuyện này nhất định có nguyên nhân. Dương Ngọc An không phải loại người vì chính nghĩa mà mắng hắn tới máu chó đầy đầu như thế. Nhất định việc này có liên quan tới lợi ích của Dương Ngọc An!
Cho đến mãi về sau, cục trưởng dần tỉnh táo rồi nhớ tới những chuyện đã qua. Sau đó hắn nghĩ tới một chuyện, có người nói với hắn, thiếu niên tranh chấp với vợ hắn là một lưu dân.
… Lưu dân trong hàng rào không nhiều.
Những năm nay, lưu dân có thể tiến vào hàng rào Dương thị chưa tới 10 người. Muốn tìm người cũng không khó, chỉ cần tìm hiểu gần đây có lưu dân nào tiến vào không.
Đúng thế, có một dám lưu dân vào hàng rào cách đây không lâu!
Chờ cho tới khi cục trưởng điều tra được chân tướng liền kinh ngạc phát hiện, thiếu niên kia chính là em trai Nhâm Tiểu Túc!
Sau khi phát hiện mang mối, cục trưởng liền hiểu rõ vì sao lần này Dương Ngọc An không đứng về phía mình!
Nhưng phản ứng đầu tiên của hắn không phải là liều mình cũng phải báo thù cho vợ mà việc đầu tiên hắn làm là thầm mắng vợ mình quá ngu. Sau đó mới ra lệnh không được truy cứu việc này nữa. Chuyện tai nạn xe cộ không liên quan gì tới chuyện trong trường học. Toàn bộ đều do vợ hắn đần độn không tuân thủ quy tắc giao thông mà thành, chẳng dính dáng gì tới ai cả.
Một án này vừa kết, toàn bộ hàng rào đều xôn xao. Người biết nội tình thì hiểu vì sao cục trưởng trật tư tự cúi đầu. Người không hiểu còn tưởng cục trưởng trật tự tư vì muốn thăng chức mà không đoái hoài gì tới vợ mình.
Khiến mọi người ngoài ý muốn là cục trưởng trật tự tư lại tới nhà xin lỗi Tiểu Ngọc Tỷ và Nhan Lục Nguyên. Kết quả Nhan Lục Nguyên đóng chặt của không tiếp.
Lãnh đạo trường học cũng tới cửa, chỉ thấy Vương Phú Quý ra mặt muốn làm thủ tục thôi học cho Nhan Lục Nguyên và Vương Đại Long.
Dần dà, trong vòng ngừa không biết từ khi nào lại nhận được tin. Nguyên lai lưu dân Nhâm Tiểu Túc kia lại là đệ tử của Trương Cảnh Lâm.
Khó trách Nhâm Tiểu Túc có thể đề cử Hứa Hiển Sở tới hàng rào 178!
...
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc đã tới hàng rào đầu tiên trong chuyến đi này của họ. Tất cả mọi người nghỉ ngơi nửa ngày rồi tiếp tục lên đường.
Nhâm Tiểu Túc vào hàng rào cũng không làm gì khác mà đi dạo một vòng tìm mấy tiệm vàng, đổi vàng lấy tiền tệ Lý thị và Khánh thị bị giảm giá.
Bất quá vì thời gian không cho phép nên Nhâm Tiểu Túc cũng chẳng đổi được nhiều.
Trong lúc ấy, Dương Tiểu Cận cũng biến mất một lúc. Dường như đi gặp thành viên Tên Côn Đồ nằm vùng trong hàng rào. Chỉ thừa lại Tông Thừa vui tươi hớn hở chờ họ quay lại. Nhìn chẳng khác nào một thanh niên tài tuấn trẻ tuổi lại lễ phép, tuy trông mạnh mẽ nhưng đối xử với mọi người rất ôn hòa.
Trên đường đi, Tông Thừa từng tìm Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận để nói chuyện phiếm. Thế nhưng Dương Tiểu Cận hoàn toàn không để ý tới, ngược lại Nhâm Tiểu Túc và Tông Thừa gần bằng tuổi, cũng xem nhau như huynh đệ.
Lần này Tông thị có 60 người cùng đi, ngồi trên hai chiếc xe vận binh. Chuyện nấu nước sinh hoạt các kiểu đều do người Tông thị đảm nhận.
Mà chiến binh nano luôn bày ra bộ dáng thập phần ưu việt. Chỉ lộ ra thái độ tốt với Dương Tiểu Cận, Nhâm Tiểu Túc và Tông Thừa mà thôi. Với những binh sĩ tầm thường, họ một mực thờ ơ lạnh lẽo.
Nhâm Tiểu Túc tìm cơ hội hỏi Dương Tiểu Cận:
- Vì sao mọi người lại có hứng thú với hàng rào 178 như thế? Vì người ở đó đánh nhau giỏi?
Dương Tiểu Cận giải thích:
- Chiến tranh thời buổi này, không có tiền thì đừng nghĩ tới chuyện vận binh. Kế bên hàng rào 178 có bốn nhà xưởng quân sự công nghiệp cực kỳ quan trọng. Hơn nữa có lẽ ngươi không biết, địa bàn hàng rào 178 nắm giữ có hơn 30 loại tài nguyên khoáng sản. Lượng lương thực dự trữ của họ cũng lớn nhất trong tất cả các hàng rào. Thậm chí có vài tài nguyên khoáng sản họ có tới hơn 9 phần trong tổng số hàng rào!
Dương Tiểu Cận nói tiếp:
- Hơn nữa, chỗ đó còn có lượng lớn dầu mỏ có thể khai thác, chiếm 40% trong diện tích các hàng rào… Muốn phát triển đều cần khoáng sản và năng lượng, ít nhất cũng không thể thiếu mấy thứ này.
Nhâm Tiểu Túc ngạc nhiên, trước kia hắn còn tưởng hàng rào 178 không có gì quá đặc biệt. Chung quy hoàn cảnh bên đó ác liệt, không giống nơi có dồi dào tài nguyên.
Kết quả chẳng ngờ, thì ra hàng rào 178 giàu như thế!
Suy nghĩ một chút, trong chiến tranh, không phải chỉ cần dũng khí là thắng được. Chiến tranh được bồi đắp từ tiền tài. Sở dĩ hàng rào 178 có thể đứng sừng sững ở tây bắc, không làm quen hay chịu sự lôi kéo của bất kỳ tập đoàn nào không vì họ quái gỡ, cũng chẳng phải tự phụ thanh cao. Đó là vì họ có đủ thực lực để làm điều đó!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất