Đệ Nhất Danh Sách

Chương 516: Lão Gia, Xong Rồi

Chương 516: Lão Gia, Xong Rồi
Nhóm dong binh nhìn chằm chằm đám sinh viên bên đống lửa. Người cầm đầu nói với bộ đàm:
- Tình huống chỗ các ngươi thế nào, một nam một nữ kia ra sao?
- Thân phận không rõ, không phát hiện thẻ thân phận, đang chuẩn bị soát người xem có vũ khí không.
- Cẩn thận một chút, đừng gây ra chuyện gì. Người có thể độc hành ở nơi hoang dã sẽ không đơn giản.
- Có cần xử lý sạch sẽ luôn không?
Thủ lĩnh dong binh nghĩ nghĩ:
- Thẩm vấn trước, nhìn xem hai người họ là ai.
Nói xong, hắn lại thấp giọng bổ sung một câu:
- Nếu không có thân phận đặc biệt gì, trực tiếp giết chết.
Hứa Chất nhìn nhóm dong binh, bình tĩnh nói;
- Nếu ta kêu cha cho các ngươi gấp đôi tiền. Các ngươi có thể giúp ta giết nội ứng cùng thúc thúc của hắn không?
Dong binh nở nụ cười:
- Sau đó sẽ không truy đuổi chúng ta đúng không? Được nha!
- Vậy để ta gọi điện thoại…
Hứa Chất nói:
- Ngay bây giờ.
Dong binh đưa điện thoại vệ tinh cho Hứa Chất, Hứa Chất nhìn thoáng qua điện thoại, mỉm cười nói:
- Là điện thoại vệ tinh của tập đoàn chúng ta bán a.
Nói xong, Hứa Chất không do dự nữa mà bấm gọi cho cha hắn.
Có điều khiến tất cả mọi người ngoài ý muốn là, thái độ và lời nói của Hứa Chất hoàn toàn bất đồng.
- Cha, ta đã bị bắt cóc. Chủ mưu là Vương Bách Quân và thúc thúc Vương Bỉnh Quân của hắn. Không cần cứu chúng ta, họ đã chuẩn bị giết người diệt khẩu. Cha, giữ gìn sức khỏe.
Nói xong, Hứa Chất cúp máy. Thủ lĩnh dong binh vỗ tay tán thưởng:
- Nghe nói người của tập đoàn Thanh Hòa luôn mạnh mẽ. Cuối cùng hôm nay cũng được thấy tận mắt, còn được xem tiết mục phụ từ tử hiếu nữa. Bất quá không sao, chỉ cần ngươi còn sống, cha ngươi nhất định sẽ giao tiền chuộc. Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, chỉ cần còn một phần vạn hy vọng, họ nhất định sẽ trả giá hết thảy vì con mình.
Hứa Chất hé miệng nhưng không biết phải nói gì. Vào đúng lúc này, tiếng kêu đau trầm thấp vang lên từ máy liên lạc. Thủ lĩnh dong binh ngẩng đầu nhìn hướng của đám Nhâm Tiểu Túc, kết quả đống lửa ở chỗ đó đã tắt.
Bên cạnh tro tàn là đồng đội dong binh té ngã trên mặt đất.
Dường như một nam một nữ đã dựa vào sự thu hút khi Hứa Chất gọi điện thoại mà chống trả. Mọi chuyện diễn ra trong nháy mắt khiến đồng đội dong binh còn chẳng kịp kêu cứu.
Rốt cuộc đối phương là ai?!
Một dong binh giơ súng, chậm rãi nhích tới gần, kết quả thủ lĩnh dong binh lớn tiếng nói:
- Đừng đi qua! Không được phân tán!
Đáy lòng thủ lĩnh dong binh như bị dội nước lạnh, năng lực tác chiến cá thể mà mạnh mẽ như thế thì chỉ có thể là siêu phàm giả mà thôi.
Lúc này, họ chỉ còn 9 người, nếu lại phân tán chỉ càng đem tới nhiều cơ hội hơn cho đối phương!
- Dẫn Hứa Chất đi, những người khác giết chết. Lùi lại với ta.
Thủ lĩnh dong binh thấp giọng nói.
Kết quả hắn vừa dứt lời, trong rừng cây vang lên tiếng súng ầm ầm. Ngục của thủ lĩnh dong binh xuất hiện một lỗ máu, một dong binh khác hoảng hốt hô:
- Là tay súng bắn tỉa! Trong rừng có tay súng bắn tỉa!
Trong lúc nói chuyện, đội ngũ dong binh có thêm 4 người nữa bị đánh lén. Viên đạn quỷ dị chẳng biết tới từ đâu, y như tử thần đòi mạng.
Mà lúc này, Nhâm Tiểu Túc phát hiện một ưu điểm khác của Hắc thương, chính là nó không phát ra tia lửa.
Phải biết, đa phần tay súng bắn tỉa lộ diện đều do tia lửa xẹt ra từ phản ứng ma sát trong lúc bắn súng, tia lửa này cực kỳ dễ thấy.
Cho nên, một cây súng không cần đạn mà còn chẳng có tia lửa thì chắc chắn là một vũ khí lợi hại.
Một dong binh hô to:
- Đừng nổ súng nữa, bằng không ta giết sạch đám sinh viên này.
Bấy giờ, một giọng nữ cười nói:
- Giết đi, dù sao cũng đâu liên quan gì tới chúng ta.
Ngay lúc họ muốn rời đi thì mặt đất bỗng xuất hiện dây leo. Năm dong binh còn lại bị chúng quấn lên, không chỉ có thế, dây leo như xuất hiện từ không khí, không ngừng trói đám dong binh kia lại, nháy mắt đã trườn lên tới cổ của họ.
Có dong binh rút chủy thủ muốn cắt dây leo nhưng một dây leo khác đã kéo tay hắn lại. Day leo này chắc chắn hơn dây leo bình thường nhiều.
Nhâm Tiểu Túc thầm nói, lúc trước hắn đã xem nhẹ Chu Nghênh Tuyết rồi. Năng lực dây leo cũng không tính là yếu, nếu giao đấu với siêu phàm giả thì có chút quá sức, thế nhưng đối phó với người bình thường thì vẫn rất lợi hại.
Đợi đám dong binh kia bị trói lại hết, Chu Nghênh Tuyết mới chậm rãi xuất hiện dưới ánh lửa. Nàng cười nhẹ nhàng, nhìn năm tên dong binh:
- Còn muốn giết ta?
Hứa Chất ngơ ngác nhìn Chu Nghênh Tuyết, chỉ thấy dưới ánh lửa, nàng chẳng khác nào tinh linh khiến lòng người rung động.
Dù đối phương vừa mới giết người xong nhưng thủ đoạn bạo lực kết hợp với khí chất xinh đẹp kia khiến nam nhân khó lòng mà kiềm chế.
Chỉ thấy Chu Nghênh Tuyết quay đầu cười với Hứa Chất:
- Được rồi, họ muốn giết ngươi, ta lại cứu ngươi. Họ muốn 10.000.000 triệu đồng, ta chỉ cần 2.000.000 đồng, hẳn là không quá đáng nhỉ?
Hứa Chất lấy lại trấn định, hoảng hồn:
- Không quá phận, không quá phận.
- Vậy ngươi mau gọi điện cho cha ngươi, đem tiền tới thanh toán đi.
Chu Nghênh Tuyết cười nói.
Lúc này, Hứa Chất nhanh chóng nhặt điện thoại vệ tinh trên mặt đất lên:
- Cha, ta đã được người cứu, khoogn rõ thân phận đối phương. Họ đã giết 15 tên cướp, muốn 2.000.000 đồng tiền thù lao.
Dường như người trong điện thoại nói gì đó, Hứa Chất ngẩng đầu nhìn Chu Nghênh Tuyết:
- Số tài khoản?
- Ngân hàng Vương thị, tài khoản 1377799…
Chu Nghênh Tuyết cười càng thêm vui vẻ:
- Tuy không cách nào kiểm tra thực hư việc ngươi đã gửi chưa. Thế nhưng ta tin tập đoàn Thanh Hòa sẽ không gạt chút tiền lẻ này.
- Nhất định sẽ không…
Hứa Chất ung dung nói:
- Xin hỏi vị cô nương…
- Không cần biết danh tánh, chúng ta sẽ không gặp lại…
Chu Nghênh Tuyết tủm tỉm, nàng liếc tên mập còn sống, nói:
- Có muốn ta thay ngươi giết hắn không. Người này giá 500.000 đồng… Được rồi, không đáng nhiều tiền như vậy, 250.000 đồng đi.
Hứa Chất nói khẽ:
- Cám ơn cô nương, ta tự động có an bài với người này.
- Được rồi…
Chu Nghênh Tuyết vì bỏ lỡ một chuyện làm ăn mà cảm thấy đáng tiếc. nàng xác nhận năm tên dong binh đã bị siết cổ chết thì quay đầu hô to vào rừng cây:
- Lão gia, công việc xong rồi!
Nói xong, Chu Nghênh Tuyết đi tới thân cây, lắc mình biến mất.
Hứa Chất ngơ ngác nhìn bóng lưng Chu Nghênh Tuyết, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Những sinh viên của Thanh Hòa cũng không khỏi kinh ngạc. Đêm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, cho nên đầu có của họ vẫn còn chưa theo kịp.
Một màn giết người của nữ siêu phàm giả kia khiến họ kinh hồn bạt vía. Thế nhưng họ không nghĩ tới, cô nương này còn có một lão gia…
Cho nên, lão gia trong miệng nữ siêu phàm giả kia chính là thiếu niên trầm mặc ít nói đó?!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất