Đệ Nhất Danh Sách

Chương 523: Tiếng Đập Cửa Ban Đêm

Chương 523: Tiếng Đập Cửa Ban Đêm
Nhâm Tiểu Túc và Chu Nghênh Tuyết hai mặt nhìn nhau. Tuy lời nam tử trung niên nói có vẻ khách khí nhưng nội dung lại không khách khí tí nào.
Theo ý tứ của đối phương, cô minh tinh này bỏ ra 4.000.000 đồng trả thù lao kỳ thật là để mời một siêu phàm giả tới làm “trang sức”, khiến chuyến lưu diễn trở nên phong quang hơn.
Nghĩ mà xem, người có bảo tiêu là siêu phàm giả sẽ là người như thế nào đâu?
Chu Nghênh Tuyết nói:
- Người trong giới giải trí này sao thích mấy chuyện hào nhoáng như thế chứ. Mà thôi, như vậy cũng được, lúc nàng ta hoạt động, ta chỉ cần đứng bên cạnh làm cảnh là được rồi, không cần thật sự bảo vệ nàng ta, đúng không
Nam trợ lý trung niên gật đầu, cười nói:
- Chu tiểu thư thật sự thông minh, vừa nói một chút đã hiểu. Hơn nữa Trung Nguyên cũng không loạn như vậy, dù giữa tập đoàn có xung đột nhưng chưa bao giờ kéo minh tinh vào. Cho nên mong hai vị sẽ không can thiệp xuyên suốt hành trình này.
Chu Nghênh Tuyết nhìn Nhâm Tiểu Túc một cái, thấy thiếu niên không chút biểu tình thì nàng lập tức đáp ứng:
- Được!
Nói xong, hai bên ký hiệp nghị giữ bí mật. Đồng thời còn nhận được 200.000 đồng phí giữ bí mật nữa.
Bên A tất nhiên phải bồi thường tổn thất tinh thần vì giữ bí mật cho bên B, bằng không hiệp nghị sẽ không có hiệu lực.
Lúc ký hiệp nghị, Nhâm Tiểu Túc mới biết, tên của nữ minh tinh này là Lý Nhiên, nghệ danh là Nhuộm Nhuộm.
Chu Nghênh Tuyết cười tủm tỉm ký tên, trong lòng không khỏi cảm khái, tiền của minh tinh đúng là dễ kiếm mà.
- Bất quá, lúc nào thì chúng ta xuất phát đây?
Chu Nghênh Tuyết hỏi.
- Vậy phải xem tâm tình lão bản chúng ta nữa…
Trợ lý cười nói:
- Hai vị có thể về phòng nghỉ ngơi. Ta là Phương Trì, có việc gì hai vị cứ bảo khách sạn nhắn lại cho ta. Chi tiêu trong khoảng thời gian này của hai vị sẽ được chúng ta chịu trách nhiệm. Đương nhiên, hạn ngạch chỉ có 360.000 đồng một ngày.
- Đãi ngộ cũng không tệ…
Chu Nghênh Tuyết nhướng mày.
Vốn Chu Nghênh Tuyết còn tưởng cô gái này vừa tới, họ sẽ lập tức xuất phát, chung quy còn phải tới kịp buổi biểu diễn nữa mà.
Thế nhưng khiến Chu Nghênh Tuyết ngoài ý muốn là, đối phương ở lại chợ đêm tận 7 ngày.
Mỗi ngày nữ ca sĩ không đi đâu nhiều, chỉ sửa soạn thật đẹp, ăn mặc hở hang rồi tới sòng bạc đánh bài. Phảng phất như nàng ta tới chợ đêm là để đánh bài vậy.
Chu Nghênh Tuyết ngồi trong phòng nói:
- Thật là coi thường chúng ta mà. Lão gia, nàng sỉ nhục ta không tính, nàng ta còn dám xem thường ngài nữa đó!
Nhâm Tiểu Túc vừa đọc sách vừa buồn cười nói:
- Ngươi không cần khích tướng ta, vô dụng.
Bất quá, khiến Nhâm Tiểu Túc không ngờ hơn là trong 7 ngày này đối phương không hề tới tìm hắn. Nếu nữ ca sĩ thật sự là người của Tên Côn Đồ, vậy mặc kệ Dương Tiểu Cận có ở Trung Nguyên không thì bảy ngày đã đủ để nàng chạy tới rồi.
Điều này khiến Nhâm Tiểu Túc cực kỳ thất vọng, hắn nhận nhiệm vụ này là để tìm Dương Tiểu Cận, kết quả lại để Chu Nghênh Tuyết chê cười
Cho nên, hiện tại Nhâm Tiểu Túc đã nhận ra đối phương không phải thành viên của Tên Côn Đồ, hào hứng với nhiệm vụ cũng chẳng còn nữa. Thậm chí hắn còn hỏi Chu Nghênh Tuyết:
- Có thể hủy bỏ nhiệm vụ này không?
Chu Nghênh Tuyết bất đắc dĩ nói:
- Lúc còn cho hủy lão gia lại không hủy, hiện tại không hủy được nữa rồi, chỉ có thể tiếp tục làm nhiệm vụ hoặc bị ghi vào hồ sơ là không hoàn thành thôi.
- Có ảnh hưởng gì với ngươi không? Cùng lắm thì trả tiền lại cho nữ ca sĩ được không?
Nhâm Tiểu Túc nói.
- Vậy không được rồi…
Chu Nghênh Tuyết giải thích:
- Lão gia, ngươi không biết quy tắc của An Kinh tự rồi. Sát thủ cấp A cần hoàn thành 5 nhiệm vụ cấp A trong vòng 1 năm. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này không được phép xuất hiện thất bại, như vậy mới được tham gia kỳ thi tuyển chọn vào năm sau của An Kinh tự.
- Một lần thất bại cũng không được?
Nhâm Tiểu Túc nhíu mày:
- Vậy kỳ thi của An Kinh tự diễn ra vào lúc nào?
- Mỗi đầu xuân sẽ có thông báo….
Chu Nghênh Tuyết nói:
- Bây giờ đã là trời thu rồi. Trước đầu xuân chúng ta phải hoàn thành thêm 2 nhiệm vụ nữa. Lúc trước ta đã hoàn thành 2 nhiệm vụ, nhiệm vụ bảo tiêu này là nhiệm vụ thứ 3. Còn thiếu hai nhiệm vụ nữa.
- Thế nhưng thời gian làm nhiệm vụ này không ngắn…
Nhâm Tiểu Túc cảm khái nói.
Lúc trước Chu Nghênh Tuyết không muốn nhận nhiệm vụ, hiện tại thì đổi ngược lại thành Nhâm Tiểu Túc.
Chung quy, nếu không vì tìm Dương Tiểu Cận, hắn căn bản chẳng muốn dính dáng gì tới minh tinh.
Chỉ là tới buổi tối ngày thứ 7, Nhâm Tiểu Túc một mình ngồi trong phòng thì nghe được tiếng gõ cửa vang lên.
Hắn cấm súng lục đi tới cửa, hỏi:
- Ai vậy?
Kết quả bên ngoài truyền tới âm thanh say khướt của nữ minh tinh:
- Không phải ngươi cho ta số phòng của ngươi à?
Nhâm Tiểu Túc thoáng mở cửa phòng ra, kinh hỉ nói:
- Dương Tiểu Cận đâu?
Chỉ thấy nữ minh tinh vừa vào phòng lập tức khóa trái cửa. Khuôn mặt đối phương đỏ ửng vì say rượu, sau đó vén nhẹ áo Nhâm Tiểu Túc lên, vuốt ve cơ bụng thiếu niên:
- Ơ, nhìn không ra nha, rất đô đó.
Nhâm Tiểu Túc mặc quần áo nhìn thì gầy nhưng vì điểm sức mạnh và tốc độ của hắn đã đạt tới điểm cân đối nên cơ bắp khá săn chắc, nhìn từ ngoài vào trông không quá cường tráng.
Cho nên, khi vạt áo được dở lên, cơ bắp lộ ra trông đầy mỹ cảm, đẹp như tượng điêu khắc.
Chỉ là, sao tự nhiên Nhâm Tiểu Túc cảm thấy bản thân như con gái nhà lành bị đùa giỡn vậy nè…
Nữ minh tinh Lý Nhiên đẩy Nhâm Tiểu Túc vào phòng:
- Ngươi đã cho to số phòng thì mắc gì phải thẹn thùng?
Nhâm Tiểu Túc đen mặt nói:
- Ngươi không báo chuyện của ta cho Dương Tiểu Cận à? Đến cùng ngươi có phải người của Tên Côn Đồ không?
- Dương Tiểu Cận là ai? Bạn gái của ngươi à?
Lý Nhiên tươi cười:
- Ta đưa cho các ngươi nhiều tiền như vậy. Ngoan ngoãn nghe lời ta, ta sẽ cho thêm tiền. Ngươi có biết tiền đêm nay ta thua đủ cho các ngươi ăn uống không lo suốt đời không hả…
Mắt thấy Lý Nhiên bắt đầu cởi đồ, Nhâm Tiểu Túc dứt khoát đánh ngất đối phương.
Sao hắn có thể làm chuyện ngu ngốc như cho số phòng thế này?! Nhâm Tiểu Túc nhìn ra ngoài cửa sổ thì không thấy tay súng bắn tỉa nào cả. Xem ra đây không phải trò đùa dai của Dương Tiểu Cận rồi.
Phải biết, vị cô nương kia rất thích đùa dai.
Bất quá, bây giờ bên ngoài cửa sổ không có tay súng bắn tỉa khiến Nhâm Tiểu Túc nhận ra, Lý Nhiên tuyệt đối không phải người của Tên Côn Đồ!
Ngoài cửa truyền tới tiếng người ha ha của Chu Nghênh Tuyết, Nhâm Tiểu Túc tức giận mở cửa:
- Kéo nàng ta về phòng, đừng để đây chướng mắt ta.
Chu Nghênh Tuyết nhu thuận đáp:
- Vâng thưa lão gia.
Vừa nói xong, Chu Nghênh Tuyết liền cười ha hả:
- Lão gia sống cũng thật nguy hiểm a, thiếu chút nữa là thất thân rồi.
- Cút!
- Vâng vâng!
Sáng sớm ngày thứ hai, trợ lý Phương Trì liền cầm 200.000 đồng tìm tới Nhâm Tiểu Túc, còn bảo Nhâm Tiểu Túc phải ký một bản thỏa thuận bảo mật, đánh chết cũng không được nói ra chuyện tốt qua…
Nhâm Tiểu Túc buồn cười vô cùng. Nói thật hắn rất muốn kiếm tiền, thế nhưng không phải loại tiền này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất