Đệ Nhất Danh Sách

Chương 533: Gió Tanh Mưa Máu

Chương 533: Gió Tanh Mưa Máu
Mạch nước ngầm của hàng rào 73 đã dần chuyển động. Nhóm đại kiêu ẩn thân trong hàng rào chờ đợi thời cơ tới.
Phạm vi Đông Hồ rất lớn, chỉ dựa vào tin tức phòng thí nghiệm ở gần đây của An Kinh tự, căn bản không có khả năng tìm ra.
Cho nên, mọi người đều đợi Hỏa Chủng tìm ra cửa vào rồi mới động thủ cướp đoạt.
Tuy nhóm đại kiêu đơn đả độc đấu không lại Hỏa Chủng nhưng trong lòng hai bên đều hiểu rõ. Đến lúc đó, người xuất thủ sẽ càng nhiều hơn nữa, có cả sát thủ cấp A của An Kinh tự tham gia. Một khi hỗn loạn bắt đầu, chỉ cần cướp được một phần tư liệu họ cũng có thể bán với giá trên trời.
Bất quá, lúc này nhóm Đại Kiêu vẫn ẩn núp trong nhà tắm công cộng, không phải họ thích tắm gội hay mát xa mà chủ yếu là đa số trong đó đều bị tập đoàn truy nã, một khi bị người nhận ra, nói không chừng Chu thị sẽ trực tiếp gô cổ họ lại.
Không riêng gì họ, ngay cả Hương Thảo và lão đầu vẽ đường cũng cố gắng che dấu hành tung. Người của Hỏa Chủng và cả Kỵ Sĩ cũng vậy.
Chỉ có Nhâm Tiểu Túc là nghênh ngang chạy tới Đông Hồ như người không liên quan.
Hình ảnh của Nhâm Tiểu Túc đã bị cứ điểm 178 tiêu hủy. Khánh thị cũng giúp hắn giữ bí mật. Không cần biết đám người Trung Nguyên này có nghe tới sự tích của hắn không nhưng ít nhất dù có gặp mặt họ cũng không nhận ra.
Nhâm Tiểu Túc ở trong hàng rào 73 chẳng khác nào một học sinh bình thường cả. Hắn mặc một bộ quần áo chạy bộ màu xanh lam, nhìn qua rất giống đồng phục thể dục.
Hơn nữa, nói thật, ngay cả khi tình báo của thế lực các ngươi thấy Nhâm Tiểu Túc bên cạnh Đông Hồ thì họ cũng chẳng suy nghĩ nhiều. Vì tất cả đều cảm thấy, thời điểm này sẽ không ai muốn làm chuyện xấu mà dám tùy ý ra ngoài chạy bộ cả….
Hơn nữa, tuổi tác Nhâm Tiểu Túc nhìn qua quá nhỏ. Mới mười mấy tuổi mà thôi, không phải loại người hung ác gì.
Vì thế, Nhâm Tiểu Túc chẳng khác nào người tàng hình tại hàng rào 73, trực tiếp bị thế lực các bên ngó lơ.
Vào lúc Nhâm Tiểu Túc chạy bộ sáng sớm, một công nhân vệ sinh đứng gần đó nói với tai nghe:
- Bài trừ hiềm nghi, hẳn chỉ là người trẻ tuổi trong hàng rào mà thôi. Trên người không thấy cất giữ vũ khí gì cả.
Đối với người thành thạo, họ có thể nhận ra một người có giấu vũ khí không. Nhất là trong quá trình chạy bộ, nếu có chủy thủ và súng ống, chắc chắn sẽ không thể che mắt người khác được.
Bên cạnh Đông Hồ không biết có bao nhiêu nhân viên tình báo. Tất cả đều nhìn chằm chằm nơi này.
Âm thanh phát ra từ tai nghe:
- Ta thật muốn nhắc nhở họ, mấy ngày nay mà chạy bộ ở Đông Hồ thì nguy hiểm quá. Thế nhưng nghĩ lại chúng ta cũng chẳng phải người tốt lành gì, không cần vì những cư dân hàng rào này mà bại lộ bản thân.
Công nhân vệ sinh nhìn bóng lưng khuất xa của Nhâm Tiểu Túc:
- Quan tâm sống chết của họ làm gì.
Đầu dây bên kia cười nói:
- Nghe nói hai ngày nay sẽ có đạo diễn dẫn theo đoàn phim tới Đông Hồ quay. Trước kia ta chưa từng thấy đoàn phim bao giờ.
Công nhân vệ sinh cười nói:
- Đoàn phim có gì mà đáng xem, việc chúng ta phải làm còn đặc sắc hơn phim điện ảnh nhiều.
Công nhân vệ sinh không tính khuyên bảo Nhâm Tiểu Túc rời đi, ngược lại có một người trẻ tuổi ngăn cản Nhâm Tiểu Túc lại. Đối phương chừng hai sáu, hai bảy tuổi. Hắn nói với Nhâm Tiểu Túc:
- Ngươi hãy tới nơi khác chạy bộ đi. Gần Đông Hồ rất nguy hiểm.
Nhâm Tiểu Túc hoảng hốt nói:
- Làm sao, có chuyện gì à?
Người trẻ tuổi nghĩ nghĩ rồi nói:
- Nơi này không an toàn, có rất nhiều ngưu quỷ xà thần tụ tập.
- À à được rồi, vậy ta về. Ngươi là người của đội trật tự à?
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói.
- Không phải…
Người trẻ tuổi lắc đầu.
Nhắc nhở Nhâm Tiểu Túc xong, người trẻ tuổi đi tới nhắc nhở các bà lão đang khiêu vũ ở quảng trường bên bờ Đông Hồ.
Kết quả hắn vừa mở miệng, các bà lão đã động tay động chân, xô đẩy người trẻ tuổi:
- Mắc gì ngươi nói không nhảy ta liền không nhảy?
- Đúng vậy, đây là địa bàn của ngươi à?!
- Cái gì mà nơi này không an toàn, hù dọa ai vậy hả? Ta cho ngươi biết nha tiểu tử, ngươi nói thế nhưng ta cứ nhảy thì sao!
Nhâm Tiểu Túc hớn hở nhìn một màn này, chỉ là trong lúc xô đẩy, hắn chợt thấy đối phương móc một tấm vải đỏ hình tam giác ra từ trong túi quần.
Nhâm Tiểu Túc nhớ lại một chút. Hắn từng thấy cảnh này một lần rồi. Rất nhiều thành viên của Kỵ Sĩ sẽ dùng vải đỏ che mặt trong lúc làm nhiệm vụ. Chẳng lẽ đây là người của tổ chức Kỵ Sĩ?
Hiện tại, vì đây là nơi nguy hiểm mà đối phương không sợ phiền toái, đi khuyên nhủ người khác rời Đông Hồ.
Một tổ chức như vậy sao lại ở cùng một chỗ với Hỏa Chủng chữ? Đến cùng họ đang tìm cái gì vậy.
Diễn viên đã lên sân khấu, Nhâm Tiểu Túc tin trò hay sắp diễn ra rồi.
Nhưng vào lúc Nhâm Tiểu Túc quay lại phòng an toàn thì hắn nhận được tin nhắn, hơn nữa còn có tới vài tin.
“Đêm qua, thư viện của hàng rào 73 mất trộm. Sau một ngày điều tra, vật bị lấy cắp là bản đồ trước tai biến của hàng rào 73.”
“Đêm qua, hồ sơ cơ mật của hàng rào 73 bị mất trộm, là tư liệu về sự thay đổi bề mặt trái đất của 70 năm qua.”
“Căn cứ theo suy đoán, việc này là do Hỏa Chủng gây nên, vì sự thay đổi của vỏ trái đất nên đối phương không tìm được đường vào phòng thí nghiệm.”
Đông Hồ quá lớn, nếu chạy mỗi đêm, e rằng phải mất mấy ngày mới chạy hết một vòng.
Hơn nữa, những năm gần đây, vỏ trái đất di chuyển với biên độ lớn nên dù công ty Hỏa Chủng có đánh cắp được hồ sơ cơ mật cũng khó lòng xác định được địa điểm của phòng thí nghiệm ngay.
Nhâm Tiểu Túc nhìn tin nhắn trên màn hình, bỗng ý thức được. An Kinh tự nhất định rất coi trọng kế hoạch vây bắt Hỏa Chủng lần này. Lôi kéo nhiều người hành động thế này, mục đích của An Kinh tự không phải tư liệu trong phòng thí nghiệm mà là nhắm vào công ty Hỏa Chủng.
Hỏa Chủng nhất định có di động, cũng không biết khi thấy mọi hành động của mình bại lộ trước mắt người khác, họ có nhức trứng không.
Trong lúc rảnh rỗi, Nhâm Tiểu Túc tới phòng tắm công cộng tắm rửa. Hắn thề, hắn chỉ muốn xem thử bộ dáng của đám đại kiêu trong lòng đất kia thôi chứ không có nguyên nhân gì khác.
Cầm thẻ bài trong tay, Nhâm Tiểu Túc tiến vào phòng tắm dành cho nam, lập tức thấy được một lão đại xăm kín người, dường như đang trò chuyện với ai đó.
Nhâm Tiểu Túc hăng hái đánh giá những hình xăm kia, có hổ có rồng, cái gì cũng có.
Phòng tắm công cộng cũng có khách hàng phổ thông, chỉ là thấy đám người vạm vỡ đầy hình xăm ngồi trong bồn tắm thì không dám tới gần mà thôi.
Khi thấy Nhâm Tiểu Túc ngồi dựa vào trong bồn tắm, đám đại kiêu không khỏi sững sờ.
Nhâm Tiểu Túc chỉ vào hình xăm hai con cá chép trên tay một đại hán, hỏi:
- Ý nghĩa của hình xăm là gì, mang tới may mắn hả?
- Không phải…
Đại kiêu bình tĩnh nhìn Nhâm Tiểu Túc một cái:
- Ta sinh vào một đêm mưa gió, ngày 11 tháng 3, 30 năm trước.
Vào lúc Nhâm Tiểu Túc chờ đợi một câu chuyện xưa gió tanh mưa máu thì đại kiêu nói tiếp:
- Cho nên, sinh nhật ta vào ngày 11 tháng 3, chòm sao song ngư.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất