Chương 190: Kim Đan
Bạch Hiểu Thuần thấy ba người Lý Bình An vẫn đang nhìn mình chằm chằm, lập tức bắt đầu thấy chột dạ, nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu không thì, ta và sư huynh sư đệ cùng nhau dọn dẹp một con đường để đi ra? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo và Ninh Khuyết một hồi không nói gì, liên quan gì đến chúng ta? ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn không mau đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lập tức quát to một tiếng, tay rút ra Cửu Xỉ đinh ba tinh tế từ sau lưng, Cửu Xỉ đinh ba trong tay nháy mắt dài thành một mét. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần kỳ quái hô lên "Ha!" "Ha", quơ Cửu Xỉ đinh ba lướt ra phía bên ngoài, một tiếng ầm ầm vang lên, vụn gỗ bay tán loạn, cây đại thụ trước cửa quán bịch một tiếng, nghiêng ngả rồi đổ rầm lên mấy cây đại thụ khác, lá rụng bay lả tả. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thở phào một hơi, múa Cửu Xỉ đinh ba mấy đường, bày ra một bộ dáng boss đẹp trai, nghiêng đầu nở một nụ cười xán lạn, nụ cười lập tức đông cứng trên mặt, ơ! Người đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Ở nơi xa xa, Thạch Hạo và Ninh Khuyết đang đi về phía hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khiết vừa đi vừa nói chuyện: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, chúng ta như này có phải không hay lắm không? Muốn dọn sạch sẽ một con đường trong rừng rậm cũng không dễ dàng gì, hơn nữa trông khoảng cách cũng không ngắn đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có việc gì cả, chút nữa chúng ta tới giúp hắn sau, cho hắn nhớ kỹ một chút, đệ xem, không phải sư phụ cũng đã đi rồi hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết gật đầu, nếu như sư huynh đã nói như thế, vậy thì chắc chắn không sai, yên lòng yên dạ đi theo Thạch Hạo đến hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Một tháng sau, trải qua sự nỗ lực không ngừng của mấy sư huynh đệ, một con đường mới toanh bằng phẳng vắt ngang khu rừng rậm rồi chạy thẳng xuống, nối liền với đường lớn ở ngoài núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, khí trời cũng đã dần dần chuyển lạnh, có một số cây lá đã khô héo, rơi xuống lả tả, các sơn dân đang nắm chặt chút thời gian cuối cùng để đi săn thú, đổi lấy thức ăn để sống qua mùa đông. ͏ ͏ ͏ ͏
Qua thêm mấy tháng, một trận tuyết lớn đổ xuống, toàn bộ Thương Man sơn mạch đều bị bao phủ một màu bạc, gió rét lạnh lẽo thổi qua, tuyết cuồn cuộn bay đầy trời. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đứng ở phía trước cửa sổ của đạo quán, nhìn màn tuyết bay dưới bóng đêm phía bên ngoài, trong lòng lo âu cảm thán, đây là mùa đông thứ nhất ta trải qua ở dị giới, nếu như hiện giờ ở nhà, hẳn cũng đang thu tiền thuê phòng để chuẩn bị đón Tết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng không biết rằng khi ta chuyển kiếp rồi, những phòng ốc kia của ta phải làm sao bây giờ? Khách thuê nhà có quỵt nợ hay không, suy nghĩ một hồi, cảm thấy buồn chán, lại đóng cửa sổ vào rồi ngồi xếp bằng trên giường, tâm trạng đắm chìm trong Thượng Thanh Thiên Tôn Pháp Tướng, thế giới nháy mắt trở nên biến ảo khôn lường, từng bông tuyết bay trên không trung đều phản chiếu trong đáy lòng, mỗi một chút gió cũng đều thổi qua trái tim, cảm giác được sự tự do phóng khoáng, trong lòng rộ lên một cảm giác vô cùng vui vẻ, tinh thần đắm chìm trong đêm tuyết, dường như bản thân mình đã biến thành một bông tuyết, càng nhẹ càng cao, càng nhẹ càng bay xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Đến nửa đêm, linh khí rời rạc giữa thiên địa dồn dập kéo đến, hình thành một đoàn linh khí bao vây trong phòng Lý Bình An, đoàn linh khí xoay tròn tạo thành một vòng xoáy, vòng xoáy nhanh chóng xoay tròn bên trong phòng, thế nhưng đến chút gió cũng không thấy, giấy tờ trên bàn cũng không nhúc nhích một chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Vòng xoáy linh khí xoay chọt chờ tràn vào toàn bộ về phía đan điền của Lý Bình An, toàn thân Lý Bình An to lên một vòng, đạo bào màu tím vù vù rung động, chau mày. ͏ ͏ ͏ ͏
Vòng xoáy linh khí Trúc Cơ trong cơ thể đột nhiên trở nên to lớn dưới sự tràn vào của lượng linh khí khổng lổ, tràn ngập toàn bộ đan điền, Lý Bình An rên lên một tiếng đau đớn, trong lòng thoáng hiện ra một pháp quyết hoàn toàn mới, vô thức dùng bí quyết để vận chuyển linh khí trong cơ thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Luồng khí xoáy của linh khí lớn mạnh chậm rãi co cụm lại, nước chảy thành sông hình thành nên một viên kim đan to chừng cỡ hạt gạo, khí tức toàn thân duy trì ổn định tăng cao, xương và gân cốt vang lên tiếng răng rắc, khí chất cả người càng lộ ra vẻ phóng khoáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở mắt, nhảy xuống khỏi giường, vung tay lên trên không trung trống rỗng sinh ra một luồng gió mát, cửa sổ bịch một tiếng mở ra, tay vồ về phía cửa sổ một cái, những bông tuyết đang tung bay phía ngoài bay ùa vào bên trong phòng, tạo thành quả cầu tuyết rơi vào trong tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cảm nhận được lòng bàn tay truyền đến một cảm giác mát lạnh, vui vẻ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là Kim Đan kỳ đây sao? Thân thể hòa hợp với thiên địa, không cần phù triện pháp thuật, chỉ cần tâm niệm động thôi thiên địa cũng ứng tiếng hòa theo, chẳng trách tu sĩ Kim Đan kỳ còn được gọi là Kim Đan Chân Nhân." ͏ ͏ ͏ ͏