Chương 297: Thanh Ngưu Xuất Quan
Hải Siêu lắc đầu thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ sợ ngươi không thể thay đổi được! Thực lực của hắn không phải thứ chúng ta có thể chống lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công nheo mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đánh, quả thực tạp gia không phải là đối thủ, nhưng nếu dược liệu không được giao đến thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Hải Siêu lóe lên tinh quang, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi muốn cướp dược? ͏ ͏ ͏ ͏
Hồng công công nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên hạ không thái bình! Yêu thú hoành hành giữa quần sơn, tông môn mọc lên như rừng, quá dễ xảy ra chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn về phía Hải Siêu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh Đường của các ngươi cũng đã thối lui ra khỏi tứ thành, nếu như ôn dịch bị Đạo môn loại trừ, bách tính tứ thành há sẽ còn mảy may tín ngưỡng Thánh Đường của các ngươi sao? Chuyện này truyền đi, khà khà... Danh dự của Thánh Đường coi như bị hủy hoại chỉ trong phút chốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng tử của Hải Siêu co rút lại, vô thức nhìn Lôi Bằng, vẻ mặt của Lôi Bằng cũng ngưng trọng. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
- Không đủ dược liệu? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngồi ở trên ghế, vô thức nhíu mày. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần gật đầu, lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, Vương gia vừa mới dẫn người điểm lại toàn bộ dược liệu, có vài loại dược liệu trên phương thuốc thiếu hụt trầm trọng, chắc ba tòa thành trì kia cũng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có cách nào mang dược liệu từ bên ngoài vào không? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần lắc đầu, vẻ mặt khổ sở nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cấm quân phong kín thành, không ai có thể ra ngoài, cho dù ta có thể bay ra ngoài, nhưng dược liệu mà một mình ta vận chuyển cũng có hạn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiếu những loại dược liệu gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần nhanh chóng lấy ra một tờ giấy, đưa cho Lý Bình An một cách cung kính, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, chính là những loại này. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cúi đầu xem qua mấy lần hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có biết nơi nào có sản lượng dược liệu này nhiều không? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần đáp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đã hỏi qua, chưởng quỹ tiệm thuốc nói dược liệu gần đây đều được thu mua từ Thương Man sơn mạch. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An sửng sốt, đột nhiên cười, Thương Man sơn mạch chính là địa bàn của ta! Gấp tờ giấy cất đi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi trước đi! Ta sẽ gom dược liệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần chắp tay thi lễ, có hơi kỳ quặc, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Xoay người bước nhanh ra ngoài, khắp nơi đều có rất nhiều bệnh nhân mắc ôn dịch cần người giúp. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngồi trong phòng suy nghĩ một lúc, hay là tự mình trở về Thương Man sơn mạch một chuyến, nhưng nghĩ đến cấm quân đang nhìn chằm chằm như hổ đói ở bên ngoài, luôn cảm thấy không yên lòng; tự mình không thể về được chỉ có thể tìm người đi làm, trong lòng Lý Bình An vừa hay có một người được chọn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vươn tay vẽ một lá bùa trên không trung, đường nét màu vàng ngưng tụ trên không trung không tách ra, chốc lát tạo thành một đạo phù triện kim sắc. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cất tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu, mang con hạc này đến Ngự Thú tông tìm Phong Thiên Dưỡng. Phi hạc truyền tin, cấp cấp như luật lệnh... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong một đạo kim quang, phong triện trên không trung hóa thành một con hạc nhỏ đạm kim sắc bay ra ngoài, trên không trung nổi lên một gợn sóng rồi biến mất không còn tăm hơi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phi hạc truyền tin muốn truyền chính xác cho một người thì cần phải có ký hiệu, giống như tọa độ. Lý Bình An đã tạo ký hiệu pháp lực trên cơ thể của một số đệ tử. Thập Nhị tiên sinh của thư viện mang một phi hạc truyền tin phù xem như ký hiệu, sơn dân nơi đó kích hoạt truyền phi hạc truyền tin phù. Phi hạc là Lý Bình An tự mình lấy làm ký hiệu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nói đúng ra, Lý Bình An và Phong Thiên Dưỡng của Ngự Thú tông cũng không có giao tình gì nhiều. Vậy nên, phi hạc truyền tin phù không thể tìm thấy Phong Thiên Dưỡng, chỉ có để Thanh Ngưu đi một chuyến trước. Lần này tìm Phong Thiên Dưỡng giúp đỡ cũng là ý nghĩ thử xem sao, có thành công hay không Lý Bình An cũng không dám đảm bảo. Nếu như không được thì chỉ có thể tìm cách khác. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa Thương Man sơn mạch, Tam Thanh quan cổ xưa tọa lạc trên một ngọn núi nhỏ yên tĩnh. Bên trong Tam Thanh quan vắng vẻ không người, Thanh Ngưu và Đại Bạch trư đang nằm trước cửa đại điện Tam Thanh, hướng về phía đại nhật thiên không thổ nạp Bạo Dương chi khí. Từng tia sáng đại nhật như sợi tơ bị hai con linh thú hút vào trong cơ thể, cái bụng phập phồng, trên da lông tỏa ra hào quang mờ ảo. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên không trung đột nhiên nổi lên một gợn sóng, một con tiểu hạc màu vàng nhạt từ trong gợn sóng bay ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu, Đại Bạch trư lập tức ngừng thổ nạp, đứng dậy ngẩng đầu nhìn con tiểu hạc màu vàng nhạt trên không trung, trong mắt lóe lên tia sáng linh động. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Lý Bình An từ trong con tiểu hạt màu vàng nhạt truyền ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Ngưu, đưa con hạc này đến Ngự Thú tông tìm Phong Thiên Dưỡng. ͏ ͏ ͏ ͏