Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 151: Đối thoại! Cửu Nguyên Thánh Vương!

Chương 151: Đối thoại! Cửu Nguyên Thánh Vương!

Bên trong Lưỡng Giới Thần Sơn, giữa màn hư ảnh trước mặt Cửu Nguyên Thánh Vương, khuôn mặt Tu Thần hiện lên trước mặt y.

"Cho ngươi xem phim đã nể mặt ngươi lắm rồi, sao hả? Giờ còn muốn rình coi ta nữa sao?”

Cửu Nguyên Thánh Vương híp mắt lại, lạnh nhạt nói: "Người ngoại giới, vì sao lại tới Thiên Nguyên đại lục ta?"

Tu Thần nhún vai cười, đáp: "Nhưng đây cũng đâu viết người ngoài không được phép vào?"

Vừa rồi, Tu Thần đột nhiên cảm nhận được một luồng sức mạnh muốn phá vỡ không gian bên cạnh mình, vì thế hắn trực tiếp mở phong tỏa để đối phương cảm thấy và tới gần đây.

Trước đó hắn đã phát hiện ra vẫn luôn có một khí tức bám theo bên người Nhất Nguyên và Nhị Nguyên, hắn không ngăn cản, biết đó chắc chắn là một nhân vật cấp bậc đại lão trong Cửu Thiên.

Chỉ mong sao để đối phương nhìn thấy, sau đó qua đây tặng kinh nghiệm.

Thế nhưng lão già này hoàn toàn không có động tĩnh gì hết, một bộ tâm tính ngồi xem phim ở rạp chiếu phim, phỏng chừng Nhất Nguyên và Nhị Nguyên bị đánh chết y cũng sẽ không ngăn cản.

Đều là rau hẹ cả!

Tu Thần có chút buồn cười trong lòng.

Thoạt nhìn là Cửu Thiên Thập Vực, thực ra không phải là thiên địa của một mình Cửu Nguyên Thánh Vương y hay sao?

Thập vực chính là chất dinh dưỡng, bị tám đại Thánh Nguyên khác hấp thu chuyển đổi thành sinh linh chi lực, sau đó những Thánh Vương này sẽ trở thành rau hẹ, đợi đến khi thu hồi, chắt lọc đủ sinh linh chi lực, phỏng chừng Cửu Nguyên Thánh Vương sẽ thu hoạch bọn họ.

Đã nhất trí mọi người đều là thịt lợn, vì sao ngươi lại lén lút cầm dao làm đồ tể?

" Thiên Nguyên đại lục không phải là của ta, ngươi làm vậy là xâm thực chiếm đoạt, có biết hậu quả sẽ thế nào không?" Giọng điệu của Cửu Nguyên vẫn lạnh nhạt không hề dao động như cũ, giống như không có cảm tình vậy.

Không phải của ngươi?

Tu Thần nhướng mày.

Lượng tin tức này có hơi lớn thì phải?

Hắn đã nghĩ thế giới này chỉ là một thế giới nhỏ bé mà thôi, Cửu Nguyên có thể chính là người đã sáng tạo ra thế giới nhỏ này.

Nhưng hiện tại xem ra, hình như không phải.

Là một quản gia sao?

"Sau đó thì sao? Ngươi muốn đối phó với ta?" Tu Thần hỏi.

Cửu Nguyên lắc đầu.

"Ngươi là người ngoại giới, có thể bí mật ăn mòn cả Đệ Cửu vực mà không bị ta phát hiện như vậy, vậy tu vi thực lực chắc chắn không nằm dưới ta, đối phó với ngươi sẽ chỉ khiến cho toàn bộ Thiên Nguyên giới sụp đổ hoàn toàn, ta không gánh vác nổi trách nhiệm này." Cửu Nguyên đáp.

Tu Thần trừng mắt nhìn.

Người này... Rất biết lý sự! Phân biệt rõ tình hình như vậy sao?

Lề lối và trí tuệ này phải gấp vô số lần so với Nhất Nguyên và Nhị Nguyên.

Liếc mắt đã biết chuyện gì bản thân có thể kiểm soát, đối phó được, chuyện gì không phải là việc bản thân có thể ngăn cản.

"Ngươi không ngăn cản được, đúng không? Sau đó sẽ kêu thế lực sau lưng ngươi ra tay?" Tu Thần cười hỏi.

Không hề gì, hắn vốn dĩ không sợ họ, tới bao nhiêu thì chết bấy nhiêu.

"Có thể trực tiếp tặng Đệ Cửu vực và Đệ Thập vực cho ngươi, ngươi cũng có thể giết chết Nhất Nguyên và Nhị Nguyên rồi hấp thu sinh linh chi lực của bọn họ, nhưng không thể động vào những Thánh Vương khác, và ngươi cũng không thể ăn mòn chiếm đoạt tám vực khác được, đây là điều kiện duy nhất." Cửu Nguyên chậm rãi nói.

Cửu Nguyên Thánh Vương đột nhiên hào phóng khiến cho Tu Thần có chút không dám tin vào tai mình.

Ngươi chỉ xem như người làm công ăn lương mà thôi, nếu ngươi ra ngoài giao dịch thương mại với người khác, không sợ không giải thích được với ông chủ của mình sao?

"Nếu như ta không đồng ý thì sao?" Tu Thần hỏi.

Cửu Nguyên Thánh Vương chậm rãi thở dài một tiếng, đáp: "Vậy thì không còn cách nào khác, ta chỉ có thể báo cáo với Thương Cổ Tử giới, để bọn họ phái người tới xử lý chuyện này, Thương Cổ Tử giới không phải là nơi ngươi có thể đắc tội được, nơi đó và nơi này hoàn toàn không cùng một khái niệm, chắc hẳn ngươi cũng là người từ một trong tám mươi mốt Tử giới tới đây? Chắc cũng biết hậu quả rồi đấy."

Thương Cổ Tử giới?

Đây là lần thứ hai Tu Thần nghe được cái tên này.

Kiếp thứ nhất của nhóm người Cẩm Văn Thiên Thiên chính là ở Thương Cổ Tử giới, lúc đó lão già cũng ở đó, sau đó toàn bộ đều bị giết chết.

Lẽ nào lão già cũng là đại lão nào đó chuyển thế từ Thương Cổ Tử giới? Sau đó lại chọn lại đệ tử của mình?

Cũng không phải là không có loại khả năng này.

Nhưng mà hiện tại nói chuyện về Thương Cổ Tử giới thì có hơi quá mức, hắn vẫn chưa bao phủ, đại thống nhất đại lục Thiên Nguyên nữa.

Tu Thần biến ra một cốc cappuccino rồi uống một ngụm, sau đó nói: "Con người ta khá thích tìm đường chết, cũng không thích nói điều kiện với người khác, ta đã xác định Thiên Nguyên đại lục này rồi, ai tới nói cũng không có tác dụng đâu."

Đôi mắt của Cửu Nguyên Thánh Vương vốn luôn bình lặng cuối cùng cũng xuất hiện dao động, ngữ khí cũng trở nên nghiêm túc vô cùng, nói: "Ngươi thật sự quyết định như vậy sao? Thưởng cho ngươi hai đại vực đã là nhượng bộ lớn nhất rồi, ngươi có thể nói rõ với chủ nhân của ngươi. Mà ta cũng có thể giải thích với bề trên, thật sự phải trở mặt với nhau, thì sẽ chẳng có lợi gì cho cả ngươi và ta hết.”

Tu Thần nhún vai.

Hắn ước gì Cửu Nguyên Thánh Vương kéo cả chủ nhân của y xuống đây, nói không chừng hắn sẽ làm thịt người được gọi là chủ nhân kia, bản thân trực tiếp thăng cấp hoặc khống chế toàn bộ Thiên Nguyên đại lục.

Nói không chừng còn mở rộng ra ngoài từng chút một.

"Ta chính là muốn chiếm đoạt toàn bộ Thiên Nguyên đại lục, không chấp nhận tất cả phản bác, muốn thế nào thì thế nấy, ngươi được phép cắt rau hẹ, còn ta thì không được phép chặn ngang một dao sao? Dù sao cũng không nắm được sinh linh của Thiên Nguyên đại lục như nhau. Ai kiểm soát mà chẳng giống nhau." Tu Thần nói.

Thánh Vương muốn rút sinh linh chi lực ra, chắc chắn sẽ không chơi kiểu đơn giản thô bạo, hơn nữa lại trực tiếp giống như Tu Thần, thậm chí Tu Thần cho rằng người của Tử giới gì đó cũng không có khả năng giống mình, chắc hẳn đã dùng phương pháp nào đó từ từ thu thập.

Về phần phương pháp là gì thì hắn không biết, cũng không muốn biết và không cần thiết phải biết.

"Ngươi thật sự phải tìm đường chết như vậy? Không để ý đến hậu quả sao? "Ngữ khí của Cửu Nguyên Thánh Vương uy nghiêm đáng sợ.

"Ngươi cũng biết hậu quả cuối cùng sẽ là Thiên Nguyên đại lục sụp đổ hoàn toàn, mọi người chẳng chiếm được gì hết! Tất cả những gì ngươi làm mà có được đến nay cũng sẽ trôi theo dòng nước hết."

"Người trẻ tuổi, có thể cuồng vọng, nhưng cũng cần phải có giới hạn, ngươi và ta đều chỉ là công cụ trong tay người khác mà thôi, được một tấc lại muốn tiến một thước là chuyện vạn kiếp bất phục rồi.”

Ngươi xem xem, lúc trước còn một bộ dáng hiền lành bình tĩnh, hiện tại đã nhanh chóng sầm mặt xuống.

Tu Thần cười lạnh một tiếng.

Chư thiên vạn giới này vốn thuộc về hắn, thu hồi rồi còn muốn nó sụp đổ tiêu tan? Đó là chuyện hoàn toàn không tồn tại.

"Đúng, có chiêu gì thì quăng qua đây, ta chờ đó." Tu Thần nói xong liền vung tay lên, trực tiếp cắt đứt cuộc đối thoại với Cửu Nguyên Thánh Vương.

Lúc này, màn hư ảnh trước mặt Cửu Nguyên Thánh Vương đột nhiên tối đen lại, hoàn toàn bị ngăn cách trong lĩnh vực của Tu Thần, y không có cách nào kiểm tra được bất cứ tình trạng gì bên trong.

Sắc mặt của Cửu Nguyên Thánh Vương u ám, không gian quanh thân thể dao động từng đợt từng đợt như bọt sóng tản ra bốn phía.

Đương nhiên y không dám lập tức báo với thượng giới, y không gánh nổi trách nhiệm này.

Đồng thời cũng không thể thật sự trở mặt ra tay với Tu Thần được, trong nhận thức của y, tu vi của Tu Thần tuyệt đối không ở dưới mình, nếu như thật sự đánh nhau, vậy cả Thiên Nguyên đại lục sẽ sụp đổ, tốn sức tiến hành nhiều năm như vậy lại bị hẫng tay trên trong nháy mắt.

"Xem ra phải lập xong kế hoạch trước đã, bằng không thủ đoạn của người này kỳ dị, lại từng bước xâm chiếm mấy vực, nói không chừng nỗ lực nhiều năm như vậy thật sự sắp trở thành thành quả của người khác, đi vào vết xe đổ của U Minh giới."

Cửu Nguyên thánh Vương nói xong liền vung bàn tay lên.

Một nam tử xuất hiện trước mặt y.

"Nhắc trước với đệ tứ Thiên Nguyên, chuẩn bị một chút." Cửu Nguyên Thánh Vương lạnh giọng nói.

Sắc mặt nam tử ngẩn ra, vội vàng hỏi với vẻ hốt hoảng: "Nhưng mà dựa theo kế hoạch vẫn còn mười ba nghìn năm nữa mà."

"Không đợi được, còn kéo dài nữa thì nỗ lực của ba Thiên Nguyên trước đều uổng phí mất, hai người chúng ta đừng hòng trở về Thương Cổ Tử giới."

Nam tử hít thở sâu vài lần, chợt gật đầu đáp: "Đã hiểu."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất