Chương 150: Dưới Thánh Vương đều là loài giun dế!
Hai siêu nhân này là do Tu Thần sáng tạo ra lúc trước, là thể sinh mệnh chân chính.
Cũng là một sản phẩm thí nghiệm của Tu Thần.
Đây chính là cỗ máy chiến tranh, không có suy nghĩ, không có tình cảm, chỉ hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của Tu Thần.
Thứ này và lính gác có hơi giống nhau, chỉ có điều lính gác là trí tuệ nhân tạo, mà hai thứ này là thể sinh mệnh.
Một cỗ máy giết người không có tình cảm.
Ra ngoài lĩnh vực, hai siêu nhân này tự nhiên không có nhiều năng lực, bởi vì bọn chúng không có tu vi.
Nhưng ở trong lĩnh vực của Tu Thần, thì lại hoàn toàn khác.
Là mạnh là yếu, là thế lực ngang nhau hay là nghiền nát giết chết, toàn bộ đều do một ý niệm của Tu Thần kiểm soát.
Hiện tại Tu Thần chính là muốn chơi với hai vị Thánh Vương này.
Chơi đến khi bọn họ tan vỡ, chơi đến khi họ nghi ngờ đời người.
Vất vả lắm hai Thánh Vương đệ đệ mới xuất hiện, sẽ thật đáng đáng tiếc khi không thỏa mãn hứng thú tệ hại của bản thân.
Thánh Vương ấy mà!
Chúa tể của Cửu Thiên Thập Vực, đó là sự tồn tại cao lớn cỡ nào, nếu không đùa cợt đối phương như đùa một thằng em thì có lỗi với bản thân quá.
Bốn tia xạ tuyến siêu nhiệt đánh về phía hai vị Thánh Vương.
Nhất Nguyên hừ lạnh một tiếng.
Trong đầu hắn ngưng tụ ra một tòa Thông Thiên Phiếm Ly Bảo Tháp màu vàng, bảo tháp tỏa ra hào quang muôn trượng, trực tiếp phá hủy bốn tia xạ tuyến kia, sau đó đè sập không gian từng chút một, đánh về phía hai siêu nhân.
Nhị Nguyên đứng ở bên ở bên cạnh, vốn dĩ không muốn ra tay.
Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần không phải là tân Thánh kia, thì đều là thứ vô dụng!
Thế nhưng chẳng mấy chốc y đã giật mình.
Chỉ thấy một siêu nhân trong đó lắc mình một cái đến chắn trước mặt, khuôn mặt ác nghiệt vô tình, một đôi mắt đỏ rực phát ra hồng quang chói mắt, sau nó giơ hai tay mình lên, vô số ngôi sao nhỏ bé trong thiên địa nhanh chóng hội tự tới, một quang cầu to lớn hơn một nghìn mét xuất hiện trong không trung.
Sau đó siêu nhân đột nhiên nhảy lên, hợp nhất hai tay, quang cầu to lớn kia đã đánh về phía bọn họ.
Vừa vặn đụng phải công kích của bảo tháp đang đánh sập không gian kia.
Biến mất không tiếng động.
Không có bất kỳ thanh âm nào.
Giống như vào giờ khắc này, trời đất đều ngừng chuyển động vậy.
Tiếp đến, trời đất bắt đầu rung chuyển.
Hào quang màu trắng và màu vàng quấn vào nhau, một cơn bão táp hủy thiên diệt địa phát ra điên cuồng từ chỗ giao nhau.
Sắc mặt của hai người Nhất Nguyên và Nhị Nguyên hơi run sợ, xung quanh cơ thể hiện ra vô số phù văn quấn quanh người, dòng khí điên cuồng xông tới, đối với họ mà nói hoàn toàn không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
"Vì sao phương thức tấn công của người này lại quỷ dị như vậy? Chưa từng thấy bao giờ?" Nhất Nguyên nói với sắc mặt nặng nề.
Nhị Nguyên lắc đầu, đáp: "Chắc chắn là con rối của người kia, không ngờ thủ đoạn lại cao như thế, người này chắc hẳn giống với Lục Nguyên, am hiểu kỹ thuật điều khiển hư pháp, mà thực lực bản thân hẳn là rất yếu!"
Nhất Nguyên gật đầu tán thành.
Lục Nguyên Thánh Vương chính là một tay cao thủ hàng đầu về thuật điều khiển hư pháp, cho dù là một khúc gỗ hắn ta cũng có thể hóa thành chiến lực công kích cực lớn, nhưng mà thực lực bản thân hắn lại thấp hơn những vị Thánh Vương khác rất nhiều.
"Nhanh chóng giải quyết hai con rối này, sau đó tìm tên kia rồi giết!" Nhị Nguyên lập tức nói.
Hai siêu nhân kia cũng đúng lúc này phá vỡ không gian bạo loạn, xuất hiện trong tầm mắt của hai người.
Nhị Nguyên hừ lạnh một tiếng, nâng tay phải quét ngang một đường từ trái sang phải.
Chỉ thấy không gian trước mặt hai siêu nhân đột nhiên giống như một trang giấy bị cắt qua, sau đó cơ thể bọn họ cũng chia năm xẻ bảy trong nháy mắt.
Tu Thần ngồi trên ghế nhướng mày.
Lợi hại đấy!
Một chiêu quét sạch sao?
Xem ra lúc trước chỉ đang thăm dò thực lực mà thôi.
Nhưng mà cũng chẳng sao.
Làm cho sống lại là được.
"Đi." Sau khi Nhị Nguyên Thánh Vương giết chết hai siêu nhân xong, trầm giọng nói, định rời đi.
Thế nhưng thân thể chia năm xẻ bảy của siêu nhân đột nhiên ngưng tụ lại với nhau, sau đó liền lại trong nháy mắt.
Sắc mặt Nhất Nguyên Thánh Vương nặng nề, giơ tay trái lên trời rồi nắm chặt.
Chỉ thấy bảo tháp phiếm ly chọc trời kia đột nhiên đánh tới, trực tiếp thu hai siêu nhân kia vào trong tháp.
"Ầm ầm ầm!"
Bên trong bảo tháp truyền đến từng đợt thanh âm của nắm đấm, không ngừng rung động.
"Lãng phí thời gian với loại con rối này không đáng, đi thôi." Nhất Nguyên trực tiếp thu bảo tháp vào trong cơ thể.
Thế nhưng vừa mới chuẩn bị đi, đột nhiên sắc mặt hắn ta trắng bệch, chợt phun ra một ngụm máu tươi.
"Đùng ầm!"
"Phụt!"
Chỉ thấy chỗ tâm mạch của Nhất Nguyên toác ra một lỗ máu rất lớn, sau đó vô số sinh linh chi thể phá cơ thể thoát ra.
Sắc mặt Nhị Nguyên phát lạnh, bàn tay nhanh chóng dán lên vị trí trái tim của Nhất Nguyên, rồi nhanh chóng chuyển sinh linh chi thể của mình vào trong.
Sau một lát, lỗ máu trước ngực Nhất Nguyên từ từ lành lại, chẳng qua sắc mặt vẫn cực kỳ tái nhợt, khó coi như cũ.
"Lợi hại! Lợi hại! Thông Thiên Phiếm Ly Tháp của ta vậy mà lại bị hủy diệt mất! Hai con rối đó đã tự nổ ở bên trong!" Nhất Nguyên nói với sắc mặt dữ tợn.
Con ngươi của Nhị Nguyên hơi co lại.
"Có thể phá hủy Thông Thiên Phiếm Ly Tháp của ngươi? Chỉ là con rối mà thôi, vì sao lại có uy lực như vậy?"
"Thủ đoạn của tiểu tử này thật sự rất kỳ lạ, không thể lưu lại! Nhất định không thể lưu! Tốc chiến tốc thắng, nhất định phải lập tức chém chết hắn!" Nhất Nguyên đứng thẳng người, máu tươi ở khóe miệng chậm rãi tan biến, ánh mắt trở nên vô cùng dữ tợn dọa người....
Hắn ta hiện tại cảm nhận được một mối nguy chưa từng có trước đây.
Một phát nổ vừa rồi, trực tiếp nổ mất một phần ba sinh linh chi lực của hắn.
Tuy cảnh giới không đến mức giảm xuống, nhưng nếu như đăng vương hạ lệnh xuống, chắc chắn hắn sẽ bị tước mất vị trí Thánh Vương.
Nhị Nguyên gật đầu tán thành, hai người lại nhanh chóng tiến đến núi Thiên Tử.
Một trận chiến ngắn ngủi này, đã khiến gần một nửa khu vực lớn nhỏ ở Quảng Nguyên vực bị hủy hoại trong chốc lát, hơn phân nửa người của Đệ Cửu vực cảm nhận được động tĩnh ở bên này.
Sau khi ngơ ngác hoảng sợ xong, thì mọi người đều tỏ ra bình tĩnh như thường, dù sao chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên xảy ra, chuyện Đệ Cửu vực gần đây xuất hiện rung chuyển lớn đã sớm lan rộng khắp nơi, rất nhiều cường giả nháo nhào muốn trốn khỏi Đệ Cửu vực.
Nhưng đều không thành công, toàn bộ Đệ Cửu vực hoàn toàn bị phong tỏa, dùng bất cứ biện pháp gì cũng không ra ngoài được.
Lúc này, Tu Thần đang nhìn vào một khối thể năng lượng nhiều màu trong tay mình.
"Đây chính là sinh linh chi lực sao? Quả nhiên người của Thánh Vương cảnh đang hấp thu sinh linh chi lực rồi chuyển hóa thành tu vi, nếu nắm trong tay đủ nhiều, không ngừng chiếm đoạt để lớn mạnh lên, trở thành một tích điểm cũng không phải là chuyện không có khả năng."
Tu Thần híp mắt lại.
Sau đó trực tiếp thu sinh linh chi lực vào trong cơ thể.
[Thu hồi sinh linh chi lực, điểm lĩnh vực mở rộng mười triệu mét, tăng thêm một tỷ điểm kinh nghiệm.]
Giọng nói của hệ thống lập tức vang lên.
Lần này cũng không ở dạng phần thưởng nữa, mà trực tiếp tăng lên.
Sinh linh chi lực cỡ một nắm tay có thể có một tỷ điểm kinh nghiệm, hơn nữa nhìn tình trạng cơ thể của Nhất Nguyên kỳ thực cũng không chịu sát thương quá lớn, trên người hắn ta chắc hẳn còn rất nhiều.
Tu Thần tính toán, giết một Thánh Vương cảnh ít nhất có thể thu thêm được điểm kinh nghiệm cấp mười tỷ.
"Chậc chậc, đúng thật là dưới Thánh Vương đều là loài giun đế, trận chiến sau khi nắm được sinh linh chi lực trong tay quả thực sẽ khác hoàn toàn."
Hai siêu nhân vừa rồi Tu Thần thiết lập có thực lực thế nào?
Thánh Vương!
Nhưng lại làThánh Vương không kiểm soát chút sinh linh chi lực nào.
Tiếp đó, sự chênh lệch thực lực cực kỳ rõ ràng, nháy mắt đã bị giết chết trong một giây, sau khi sống lại còn bị bảo tháp quỷ quái gì đó thu vào mất.
Tu Thần có thể để cho hai siêu nhân ra khỏi bảo tháp ngay lập tức, nhưng hắn lại không làm vậy, lựa chọn tự nổ để xem thử con rối có thực lực Thánh Vương cảnh tự nổ, có thể tạo thành sát thương cho Nhất Nguyên hay không.
Kết quả rõ ràng, có thể, nhưng sát thương không lớn.
Đột nhiên, Tu thần nhìn về bên phải, chợt nhếch miệng cười, nói với không khí: "Cho ngươi xem phim là đã rất nể mặt ngươi rồi, thế nào? Bây giờ còn muốn nhìn ta nữa sao?"