Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 185. Gọi lão đại các ngươi tới đây quỳ giống ngươi!

Chương 185. Gọi lão đại các ngươi tới đây quỳ giống ngươi!

"Thật sao? Thanos bị đánh chạy đi như vậy sao?"

Chu Thiên Thành nhìn đám người Cẩm Văn Thiên Thiên với vẻ khó tin.

Sau khi Tu Thần làm cho hắn ta sống lại, Cẩm Văn Thên Thiên đã lập tức nói chuyện vừa rồi cho hắn ta biết.

"Ta cảm thấy, ta có hơi không dám gọi ngươi là sư đệ..." Lý Như Ca nhìn Tu Thần, nói với vẻ mặt cay đắng.

Một người mạnh như vậy, mạnh hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần.

Tuy có quan hệ với sư đệ, nhưng hiện tại nàng không dám gọi...

"Đúng vậy, ta cũng có chút không gọi được ra miệng, sư phụ lão nhân gia phỏng chừng biết được thực lực của ngươi cũng sẽ sợ đến tái nhợt mặt mày." Diệp Thanh Huyền cũng nói theo.

Tu Thần bật cười, nói: "Yên tâm đi, lão già cũng không yếu như các ngươi nghĩ đâu, rất lợi hại, phỏng chừng nếu đánh nhau thật..."

"Phỏng chừng đánh nhau thật thì hai người các ngươi có thể không phân được thắng thua?” Cẩm Văn Thiên Thiên hào hứng ngắt lời trước khi Tu Thần kip nói xong.

"Phỏng chừng nếu đánh nhau thật, thì lão có thể tiếp ta ba chiêu." Tu Thần cười nói.

Mọi người: ...

Đây không phải là mạnh đến ngút trời sao?

"Một trận chiến vừa rồi của các ngươi, có phải đã trực tiếp hủy diệt rất nhiều vực rồi không?" Lý Như Ca nhỏ giọng hỏi.

Dù sao theo quan điểm của nàng, trong phạm vi hàng trăm ngàn dặm đều đã tuyệt chủng cả rồi, thậm chí ngay cả những sườn núi có hơi cao cũng không còn nữa, mọi thứ bằng phẳng, thẳng cánh cò bay.

"Bắt đầu từ Đệ Thất vực đến Đệ Thập vực, toàn bộ bốn đại vực đều không còn nữa rồi." Tu Thần đáp.

Sắc mặt bốn người tái nhợt, cảm thấy nhịp tim của mình đã ngừng đập nửa nhịp.

Quá khoa trương!

Đánh một trận mà hủy diệt hết bốn đại vực?

Lúc trước sư phụ bọn họ hủy diệt ba tiểu vực đã cảm thấy vô cùng khoa trương và khủng khiếp rồi, bây giờ Tu Thần còn đáng sợ hơn!

Hủy diệt sạch bốn đại vực, phạm vi này lớn đến thế nào? Có bao nhiêu sinh mệnh đã biến mất?

Ngẫm lại bốn đại vực hiện giờ chỉ còn lại mấy người bọn họ, trong lúc nhất thời thấy phát lạnh khắp cả người, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi vô hạn.

"Sư đệ, những đồ đệ đó của đệ, còn có những thần thú, đầy tớ đâu hết cả rôi?" Cẩm Văn Thiên Thiên đột nhiên mở miệng hỏi.

Nàng vẫn luôn cảm thấy rất kỳ lạ, từ lúc trở về núi Thiên Tử đến nay vẫn chưa gặp một người nào, vắng vẻ và không có một chút sức sống nào hết.

"Không có việc gì, bọn họ đi đến nơi khác chơi rồi." Tu Thần giải thích.

Hắn cũng không muốn nói thật ra nơi này không phải là núi Thiên Tử, chỉ là một địa phương do hắn phục chế ra tạm thời mà thôi.

Chủ yếu là lười phải giải thích nhiều như vậy, cũng không cần thiết phải giải thích.

"Ồ, vậy bọn họ không sao chứ?"

"Ngươi ngốc sao? Chúng ta không sao, thì làm sao bọn họ có thể xảy ra chuyện được?" Lý Như Ca nhìn Cẩm Văn Thiên Thiên với vẻ khinh thường.

Cẩm Văn Thiên Thiên nở nụ cười xấu hổ, có chút ngượng ngùng.

"Bây giờ sự tình đã phát triển đến nước này rồi, có những việc cũng có thể cho các ngươi biết." Tu Thần nói.

Sắc mặt bốn người lập tức căng thẳng, nhìn Tu Thần cực kỳ nghiêm túc.

"Lão già không phải là người của thế giới này, ta cũng không phải, thực ra trong lòng các ngươi chắc hẳn cũng đã đoán ra được chuyện này rồi."

Bốn người gật đầu.

Nếu còn không biết chuyện này, sợ rằng chỉ có kẻ ngốc.

Chẳng qua Thích Ách không phải là người của thế giới này lại khiến bọn họ có chút bất ngờ, nhưng cũng không bất ngờ đến mức nhướn mày, dường như cũng hợp với lẽ thường vậy.

Tu Thần gật đầu nói: "Tốt, đoán được thì tốt, ta cũng không cần phải giải thích quá nhiều, tiếp đến chuyện thứ hai chính là thất sư tỷ và bát sư huynh không còn ở thế giới này nữa."

"Hả? Không còn ở thế giới này? Là có ý gì? Đã chết rồi sao?"

Cẩm Văn Thiên Thiên lập tức khẩn trương, sắc mặt ba người khác cũng lo lắng vô cùng.

"Bọn họ đi đến U Minh giới rồi, là chết hay sống thì hiện giờ ta không rõ."

U Minh giới?

Bốn người quay qua nhìn nhau.

Tất nhiên bọn họ biết U Minh giới là gì, đặc biệt là Chu Thiên Thành, hắn ta đã từng hiến tế thần nguyên cho U Minh.

Thiên Nguyên đại lục cực kỳ sợ hãi U Minh giới, nhưng đồng thời cũng rất tò mò, thậm chí có những người liều mạng muốn hiến tế U Minh, bởi vì như vậy có thể đổi lấy những thứ mà cả đời này họ không thể nào có được.

Lúc trước Chu Thiên Thành chính là dùng thần nguyên của mình để đổi lấy thiên tư bậc chín, thỏa thuận của hắn và U Minh giới là khi đạt đến Thánh Tôn cảnh tầng ba, thì toàn bộ thần nguyên sẽ bị hút vào trong U Minh, mà đến lúc đó hắn ta cũng sẽ hoàn toàn bỏ mình.

Suy nghĩ của Chu Thiên Thành khi đó chính là Thánh Tôn cảnh tầng ba cũng đủ để mình giết chết Lệ Vô Hối và Thanh Viêm báo thù cho sư phụ, hắn vốn dĩ không nghĩ đến việc sống tiếp.

"Vậy hiện giờ chúng ta phải làm sao đây?" Diệp Thanh Huyền vội vàng hỏi.

"Cứ chờ một lúc đã, khoảng thời gian này ta cũng có chút mệt mỏi, cũng cần phải củng cố tu vi, hơn nữa hiện giờ có thể nói ta đã là chúa tể của Thiên Nguyên đại lục mới, muốn khôi phục lại hình dạng ban đầu, vẫn cần có một chút thời gian." Tu Thần đáp.

Hiện tại hắn không có cách nào mở ra lối đi hai giới của U Minh giới, chỉ có thể đợi đến khi kiểm soát được cả Thiên Nguyên đại lục và Cửu Thiên, thì hắn mới có thể phá vỡ lối đi, khi đó cũng chính là lúc hắn tiến quân mở rộng U Minh.

Vừa rồi giết chết Dạ Lãng Thiên, khiến hắn trực tiếp nhận được ba mươi nghìn tỷ điểm kinh nghiệm và ba nghìn tỷ mét phạm vi lĩnh vực!

Tuy rằng vẫn cách biệt như trời và đất so với kinh nghiệm cần để thăng cấp của mình, nhưng đây cũng là một khoản thu lớn!

Tiêu diệt bốn đại vực, toàn bộ Thánh Vương, Thánh Tôn cảnh của Thiên Nguyên đại lục, còn có cường giả Đế cảnh của chín thành nữa, cũng mới chỉ nhận được một trăm nghìn tỷ điểm kinh nghiệm mà thôi.

Một Dạ Lãng Thiên đáng giá một phần ba...

Quả nhiên bọn họ mới là cục cưng kinh nghiệm lớn nhất, hiện giờ chỉ còn thiếu một Cửu Nguyên Thánh Vương nữa thôi.

Hiện tại phạm vi lĩnh vực của Tu Thần đã trực tiếp bao quát chín đại vực, chỉ còn lại một vực và Cửu Thiên là chưa được mở rộng.

Cửu Thiên Thập Vực, cũng không cùng một không gian, nhưng chúng lại là một thể.

Chiếm giữ hoàn toàn Thập Vực, mới có thể xâm chiếm Cửu Thiên.

Hoàn toàn kiểm soát Cửu Thiên Thập Vực, mới có thể mở ra lối đi hai giới.

Đây là mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới, bắt đầu từ Thập Vực lan đến Cửu Thiên, mà không thể nói rằng những nơi ở dưới vẫn chưa được bao trùm hoàn toàn, đã trực tiếp mở rộng về phía Cửu Thiên.

Thập Vực sẽ sớm thuộc hoàn toàn về Tu Thần.

Tu Thần biết hiện giờ Cửu Nguyên Thánh Vương hoàn toàn không dám rời khỏi Cửu Thiên nửa bước, trên cơn bản là vứt bỏ Thập Vực, cho dù có tâm tư khác, Tu thần cũng hoàn toàn không e ngại.

Dù sao bản thân cũng không ra khỏi lĩnh vực, gọi lão đại của các ngươi tới đây quỳ như ngươi, nói không chừng còn tặng nhiều kinh nghiệm hơn, khiến mình trực tiếp thăng cấp.

Thế giới này là thế giới để hắn làm giàu, là cội nguồn, nó không thể trở thành tử giới, không có sự tồn tại của sinh linh được.

Cho nên Tu Thần nhất định phải khôi phục lại nó, thậm chí còn muốn nâng cấp cả thế giới này, trở thành nền tảng để hắn mở rộng vạn giới, trở thành trung tâm của vạn giới sau này!

Sau khi nắm được Cửu Thiên Thập Vực trong tay, cũng chính là lúc Tu Thần bắt đầu xâm chiếm những thế giới vũ trụ khác.

"Đúng đúng đúng, ngươi nói rất đúng, tất cả phải phụ thuộc vào sự an toàn của ngươi, không thể làm loạn trận hình được." Chu Thiên Thành gật mạnh đầu rồi nói.

Nếu Tu Thần sụp đổ, vậy bọn họ lại càng không có hy vọng gì.

Những người khác cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành.

"Ta sẽ phục sinh tất cả những người đã chết, sau đó sẽ giao Đệ Thất, Bát, Cửu, Thập vực cho các ngươi quản lý, các ngươi sẽ trở thành đại vực chủ của tứ đại vực mới, những đại vực khác sẽ chọn người khác nhận mệnh, nhiệm vụ của các ngươi sau này chính là giúp ta quản lý cho tốt đại vực trong tay các ngươi.”

Bốn người liếc nhau, đều nhìn ra được trách nhiệm và sứ mệnh trong mắt đối phương, lúc này gật đầu thật mạnh, chắp tay thi lễ.

"Nhất định không phụ sự ủy thác!"

Tu Thần khẽ gật đầu, từ lúc bắt đầu hắn đã biết mối quan hệ giữa các sư huynh tỷ đệ sẽ không bình đẳng.

Hiện giờ phát triển đến nước này rồi, ở riêng thì họ là đồng môn, nhưng ở bên ngoài thì lại không còn đúng nữa.

Không có quy củ, không có tiêu chuẩn.

Có thể nhìn ra từ biểu hiện vừa rồi của bọn họ đối với Tu Thần, trong lòng bốn người này nhận thức rất rõ ràng về mối quan hệ và địa vị của mình hiện giờ.

Tu Thần xoay người nhìn về phía xa.

"Đi đi, để thế giới này tỏa sáng rực rỡ một lần nữa."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất