Chương 186. Kiểm soát Thập Vực! Cửu Thiên hiện thế!
Tu Thần đi vào trong Đệ Thất vực.
Cảnh hoang tàn trước mặt, nơi này đã hoàn toàn biến thành vực chết.
Bốn người Cẩm Văn Thiên Thiên đi theo sau Tu Thần, cũng nhìn cảnh tượng phía dưới với sắc mặt nặng nề.
Giờ khắc này, bọn họ cuối cùng cũng có thể hiểu được câu châm ngôn kia: Thần tiên đánh nhau, phàm nhân gặp họa.
Cường giả Thập Vực vừa mới tập hợp để chiến đấu ở nơi này, rồi bị tiêu diệt hoàn toàn, một người cũng không thể chạy thoát được.
Bốn người đều không làm phiền Tu Thần, đứng ở sau lưng hắn chẳng nói câu nào.
Tu Thần chậm rãi nhắm mắt lại.
Hiện giờ phạm vi lĩnh vực của hắn đã mở động đến chín vực rồi.
Chỉ còn một vực duy nhất ở cực bắc, nằm giữa đại dương băng hàng trăm hàng ngàn dặm, tạm thời không thể bước đến đó được.
Hủy diệt.
Tu Thầm vừa suy nghĩ đến.
Nhị, Tam, Tứ, Ngũ, Lục, sinh linh của năm vực này cũng biến mất trong nháy mắt.
Tổng cổng nhận được hơn một nghìn tỷ điểm kinh nghiệm, những đại vực khác đã không còn cường giả trên Đế cảnh nữa, không thể cung cấp quá nhiều điểm kinh nghiệm.
Hai trăm triệu dặm điểm lĩnh vực đã mở rộng ra trong nháy mắt.
Đệ Nhất vực, trong phút chốc đã biến thành lĩnh vực của Tu Thần.
Giờ khắc này, Tu Thần cuối cùng cũng đã hoàn toàn nắm được Thập Vực trong tay mình.
Thập vực cũng tương đương với những gì mọi người gọi là Thiên Nguyên đại lục.
Vào lúc này, toàn bộ hình dáng của cả đại lục xuất hiện trong đầu Tu Thần.
Bất cứ nơi đâu, bất cứ xó xỉnh nào, chỉ cần một ý nghĩ là có thể tới đó ngay lập tức.
Sau đó, mở rộng ngừng lại, điểm lĩnh vực tràn ra ngoài, được đặt vào giao diện thuộc tính.
Dường như gặp phải một lá chắn nào đó.
Đây chính là hàng rào hai giới.
Thế giới này không giống như trái đất, bên ngoài còn có vũ trụ hành tinh vô hạn, đây chỉ là một tiểu thế giới mà thôi.
Giống như một cái bình thủy tinh được đặt vô số viên bi bên trong, hiện ngờ chỉ chiếm giữ được một viên trong số đó.
Muốn đánh ra lối đi thông đến những viên bi khác, vậy cần phải chiếm giữ hoàn toàn.
Cũng chính là thu Cửu Thiên vào trong túi.
Nắm giữ được Cửu Thiên Thập Vực, mới xem như có được toàn bộ viên bi, đến lúc đó Tu Thần mới có thể mở rộng đến những tiểu thế giới khác, chỉ cần lỗ hổng mở ra, thì toàn bộ viên bi trong bình đều sẽ bị ăn mòn hết.
Tương tự bên trong viên bi đều là nước, tạo một lỗ hổng thì nước bên trong sẽ chảy ra và tràn sang những viên bi khác trong bình, sau đó ăn mòn thẩm thấu, dần dần bao phủ toàn bộ bình thủy tinh.
"Phục sinh."
Tu Thần lại sử dụng ý nghĩ.
Giờ khắc này, đầy rẫy những điểm ánh sáng màu xanh từ từ rơi xuống, mặt đất hoang vu nát vụn bắt đầu khôi phục lại nhanh chóng, sinh linh đã chết cũng đang sống lại.
Bốn người Cẩm Văn Thiên Thiên nhìn cảnh tượng thần kỳ xung quanh mình mà chấn động cùng ngạc nhiên, một đám cường giả xuất hiện chung quanh bọn họ, tất cả đều mang theo vẻ mặt ngơ ngác.
Trong Thập vực, tất cả sinh linh giống loài đều sống lại nhanh chóng, địa hình và rừng rậm, cỏ cây, thành phố, công trình bị phá hủy cũng đang trở về trạng thái cũ.
"Đại... Đại nhân?"
Gia Cát Chấn Hùng xuất hiện trước mặt Tu Thần, vẻ mặt kinh ngạc.
Gã nhớ mình đã bị một viên đá vụn đập trúng, cả người đã nứt ra rồi, sau đó thì không còn ý thức nữa.
"Đại nhân..."
Nhất Nguyên và Nhị Nguyên, còn có cả Tam Nguyên cũng xuất hiện.
Nhưng mà những Thánh Vương khác cũng không được làm cho sống lại.
Thứ như Thánh Vương, giữ lại ba người đầu tiên để giúp mình quản lý Thập vực là được rồi, nhiều quá không có tác dụng.
Vô số cường giả Đế cảnh, còn có Thánh Tôn cảnh cũng xuất hiện, tất cả đều nhìn Tu Thần với vẻ mê man.
Sau đó, mọi người nhớ lại hình ảnh diệt thế vừa rồi, trong nháy mắt sợ đến cả người lạnh run, ánh mắt nhìn về phía Tu Thần tràn ngập sự sợ hãi cùng tuyệt vọng.
"Chúng ta... lại sống lại rồi sao?"
"Chuyện vừa rồi cũng do hắn làm sao?"
"Đúng rồi, đúng rồi, Thánh Vương đều xong hết cả rồi, ngươi nhìn xem chỉ còn lại ba vị Thánh Vương kia được làm cho sống lại."
"Phục sinh ư! Đây là bản lĩnh gì thế!"
"Hắn là chúa tể mới sao?"
"Ngươi có nhìn thấy những Thánh Vương khác tới khiêu chiến với hắn không? Không có thì đúng rồi đó."
Mọi người nhao nhao bàn tán.
"Đại nhân, đều kết thúc cả rồi sao? Đại Kiếp Thiên Nguyên cũng kết thúc rồi sao?" Nhất Nguyên run giọng hỏi.
"Vẫn còn lại một Cửu Nguyên chưa xử lý xong, hiện giờ Thất, Bát, Cửu, Thập đại vực để bốn người các ngươi phụ trách, Đệ Lục vực giao cho Gia Cát Chấn Hùng, còn lại ba người các ngươi tự sắp xếp cho ổn thỏa." Tu Thần nói.
Gia Cát Chấn Hùng ở một bên muốn nói lại thôi, nghĩ một chút vẫn không lên tiếng.
Gia Cát sắt thép là Gia Cát sắt thép, chung quy vẫn tốt hơn Gia Cát đồng nát.
"Thuộc hạ nhất định không phụ sự ủy thác của đại nhân!" Lúc này ba Thánh Vương chắp tay thi lễ, nói.
Tu Thần liếc nhìn bọn họ, mỉm cười rồi nói: "Các ngươi vẫn không có tư cách trở thành thuộc hạ của ta, sẽ chết bất cứ lúc nào, phụ thuộc vào tâm tình của ta, ngươi các ngươi làm tốt thì còn có thể giữ các ngươi lại, nếu làm không tốt thì xuống dưới đánh mạt chược với những Thánh Vương khác đi."
Sắc mặt ba người run lên, vội vàng đáp với giọng run rẩy: "Tiểu nhân đã hiểu! Tiểu nhân đã hiểu! Nhất định sẽ không làm đại nhân thất vọng!"
Mồ hôi lạnh đều chảy cả ra.
Còn tưởng rằng lúc trước Thánh Vương liều mình mang người tới những đại vực khác, đã xem như là người của Tu Thần rồi, hiện tại lại vẫn không phải! Có thể chết bất cứ lúc nào, trong lúc nhất thời khiến trong lòng bọn họ sợ hãi không thôi.
Ba người hiện giờ hoàn toàn không có ý kiến gì hết, chỉ muốn tạo ra thành tích để Tu Thần nhìn thấy, không cầu có thể thật sự được hắn thu vào dưới trướng, ít nhất cũng đừng xử lý mình.
"Cửu Thiên ở đâu?" Tu Thần hỏi.
Ba người hơi run lên, sau đó Nhất Nguyên mở miệng đáp: "Hồi bẩm đại nhân, Cửu Thiên tự tạo thành một không gian độc lập, Lưỡng Giới Thần Sơn nằm bên trong Cửu Thiên, trước đây khi chúng ta trở thành Thánh Vương sẽ đi tới Đăng Vương đài, nhận được đăng vương lệnh, sử dụng đăng vương lệnh thì chúng ta mới có thể tiến vào Cửu Thiên."
Tu Thần híp mắt lại.
"Mang ra đây."
Nhất Nguyên vội vàng lôi đăng vương lệnh ra, cung kính đưa cho Tu Thần.
Nhìn miếng đăng vương lệnh màu đen trong tay, trên mặt có chút dao động của sức mạnh không gian pháp tắc.
Hiện tại thứ hắn muốn biết rõ ràng chính là rốt cuộc Cửu Thiên này đang ở đâu, hiện giờ không mở rộng được thế giới này còn chưa tính, tại sao vẫn không thể mở rộng đến Cửu Thiên được.
Nắm lấy đăng vương lệnh, một chuỗi thông tin liên tiếp xuất hiện trong đầu Tu Thần.
Thì ra là vậy.
Khóe miệng Tu Thần nổi lên ý cười sâu xa.
Cách thiết kế của Cửu Thiên này khiến hắn cảm thấy có chút tò mò và hứng thú.
Cửu Nguyên đã xây dựng một tiểu thế giới khác trong Thiên Nguyên đại lục, chỉ có điều phạm vi cực kỳ nhỏ, còn không bằng một tiểu vực nữa.
Nó được tạo ra từ việc khai thác sức mạnh của không gian pháp tắc từ Thiên Nguyên đại lục, cho nên độc lập riêng rẽ, nhưng lại có mối liên hệ với nhau.
Hiện giờ, sở dĩ không thể mở rộng đến Cửu Thiên được, là vì phương pháp mở rộng không gian không giống nhau.
Thập Vực có thể mở rộng không ngừng ra bên ngoài, mà Cửu Thiên được xem như là một không gian khác.
Không gian bên ngoài thế giới, vậy cần phải mở lối đi.
Mà miếng đăng vương lệnh này chính là con đường lên đó.
Tu Thần bóp nát đăng vương lệnh, sau đó vung tay lên.
"Vù..."
Không gian trên bầu trời run rẩy, một luồng sóng khí trong suốt vô hình tản ra.
Sau đó, một lỗ hổng cực to bị xé toạc ra, chiếm hơn phân nửa bầu trời.
Vô số người ngẩng đầu nhìn lên đầy hoảng sợ, không biết lại xảy ra chuyện gì nữa.
Tiếp đó, một không gian bên ngoài thế giới hiện ra.
Chín toà Thần Sơn xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
"Đây là... Cửu Thiên?"
Tu luyện giả dưới Thánh Tôn Cảnh nhìn thấy hình tượng này, tất cả đều kinh ngạc cùng khiếp sợ.
Đối với bọn họ mà nói, Cửu Thiên vẫn luôn là nơi thiêng liêng, thần bí nhất, khổ cực cả đời cũng không có khả năng nhìn thấy được chứ đừng nói đến việc tiến vào.
Thế nhưng hiện giờ, thế giới của Cửu Thiên lại đang xuất hiện trước mắt bọn họ.
Kích động, khó có thể tin được, trong lòng mọi người tràn ngập đủ loại cảm xúc.