Chương 193. Lưu Vân Tiên tông! Tán Giới Liên Đồ!
Thiên Khôn Tử giới, Lưu Vân Tiên tông.
Sắc mặt Tống Hoàng Đình xanh mét, toàn thân phát ra sát ý dày đặc.
"Tông chủ, nên làm gì đây?" Một lão già ở phía dưới hoảng hốt hỏi.
Một đám trưởng lão Lưu Vân Tiên tông ngồi phía dưới, ai ai cũng có tu vi sâu không lường được.
Hôm nay vốn là đại hội tông môn, bàn bạc con đường phát triển trong tương lai của Lưu Vân Tiên tông, thêm tình hình của vài tiểu thế giới phía dưới tông, ai ngờ Tống Hoàng Đình đột nhiên ngồi thiền bất động.
Sau đó khi y mở mắt ra đã là dáng vẻ này.
Trưởng lão Hạ Phương cũng không yên trong lòng, bối rối không thôi.
"Thiên Nguyên tán giới đã bị người khác cướp đi rồi." Tống Hoàng Đình lạnh giọng nói, ánh mắt hết sức âm u băng lãnh.
"Điều này..."
Trưởng lão Hạ Phương ngơ ngác nhìn nhau.
Trên căn bản tiểu thế giới bị người khác cướp mất là chuyện rất khó, bởi vì cần phải tiến vào trong tiểu thế giới thông qua pháp bảo Phệ Nguyên từng bước xâm chiếm thế giới chi lực.
Thế nhưng Thiên Nguyên tán giới vẫn luôn trong tay Tống Hoàng Đình, là tiểu thế giới do chính y hóa ra mà cũng có thể bị cướp đi mất ư? Một đám trưởng lão tỏ vẻ không hiểu.
"Mở Tán Giới Liên Đồ." Tống Hoàng Đình nói.
Phía dưới ba trưởng lão bước ra, sau đó đồng loạt giơ tay lên, trong miệng niệm pháp quyết, ba luồng sáng xanh từ đó tụ lại phóng ra.
Tống Hoàng Đình cũng điểm ngón tay, luồng sáng xanh nhập vào trong đó.
Sau đó một khung tranh chạm trổ hiện lên trước mặt mọi người, năm khối cầu với kích cỡ nắm tay trôi lơ lửng bên trong.
Một khối cầu màu xám lớn nhất ở chính giữa, tiếp đó trên dưới trái phải đều có một khối cầu.
Một khối cầu bên trái nay đã hoàn toàn biến thành màu đen, ba khối còn lại là màu xanh lam.
Một đám trưởng lão nhìn khối cầu màu đen kia với vẻ mặt hoảng sợ.
Màu đen có nghĩa là không xác định, nói cách khác đã mất đi quyền khống chế.
Năm khối cầu này chính là năm tiểu thế giới, đã trở thành tán giới.
Trong đó ba khối cầu do nguyên đan ba vị trưởng lão biến thành, cái màu đen màu xám còn lại ở bên trong là tiểu thế giới do Tống Hoàng Đình biến ra.
Thế giới màu xám chính là U Minh giới thống với bốn tiểu thế giới khác, mà các tiểu thế giới khác không có liên quan đến nhau, cũng chính là không có tương quan với nhau.
"Thật sự bị người khác cướp đi mất rồi?" Đại Trưởng lão Chiến Vô Cực nhíu chặt đôi mày rậm.
Sự phát triển nhiều năm qua của Lưu Vân Tiên tông cũng chỉ có năm tiểu thế giới mà thôi, nay lại bị người khác cướp đi mất một cái, trong lòng mọi người đều phẫn nộ và không cam lòng.
Trong Thiên Khôn Tử giới việc cướp tiểu thế giới luôn có nhưng lại cực kỳ hiếm.
Huống hồ Lưu Vân Tiên tông bọn họ cũng không phải thứ tông môn rác rưởi gì, chưa bao giờ xảy ra tình huống như vậy.
"Có thể quay lại phá hủy bản nguyên thế giới không?" Nhị Trưởng lão Phong Nguyệt Lục hỏi.
Tống Hoàng Đình lắc đầu, đôi mắt bốc lửa, gần như nghiến răng nói: "Hoàn toàn bị ngăn cách và mất kiểm soát rồi, không hủy được, ngay cả hóa thân của bản tông chủ cũng bị nhốt ở trong đó mà hông thể trốn thoát được!"
Các đại trưởng lão đều kinh ngạc không thôi.
"Hóa thân thần nguyên cũng không cách nào tiêu hủy hay thu hồi sao?" Chiến Vô Cực sốt ruột hỏi.
Đối với thực lực toàn thể tông môn mà nói việc thiếu mất một tiểu thế giới vốn chính là một sự đả kích, nay nếu hóa thân Tống Hoàng Đình không thể quay về được, như vậy thần nguyên của y sẽ bị tổn thất một phần, nếu như đối phương giết chết thần nguyên trong người hóa thân kia, thực lực Tống Hoàng Đình sẽ bị hao tổn.
Đây không phải chuyện đùa!
Tống Hoàng Đình lắc đầu.
"Không được."
Phong Nguyệt Lục lo lắng nhìn U Minh giới, khẽ nói: "Người thần bí khó lường như thế, chiếm đoạt Thiên Nguyên mà có thể khiến cho tông chủ không phát hiện ra được, nhất định người nọ hiểu rõ cách thức, trong tay có được pháp bảo Phệ Nguyên cực kỳ cường đại, đủ thấy bối cảnh hắn cũng sẽ không thấp."
Những người khác gật đầu đồng ý.
Giữa đất trời pháp bảo Phệ Nguyên là pháp bảo hiếm có trân quý nhất, thủ đoạn bí ẩn như vậy khẳng định phẩm cấp pháp cao rất cao! Không có thế lực lớn phía sau tuyệt đối không có được.
Người có thể đưa người của mình vào tiểu thế giới mà thần không biết quỷ không hay đó là bản lĩnh, có thể chiếm đoạt toàn bộ tiểu thế giới không làm cho người khác mảy may phát hiện ra, đó chính là bản lĩnh càng lớn!
Thế nhưng Lưu Vân Tiên tông bọn họ luôn luôn khiêm tốn qua lại thân thiết với người khác, cũng không có kẻ đich mang đại thù gì cả, tại sao lại sẽ có người cướp đi tiểu thế giới của bọn họ chứ? Đây là vấn đề mà mọi người vô cùng khó hiểu.
"Chúng ta tùy tiện tiến vào trong đó chỉ sợ sẽ rơi vào trong của đối phương, thế nhưng không thể để tiểu thế giới này bị người khác cướp mất như vậy được, nhất định phải điều tra rõ ràng ai đang ngấm ngầm giở trò!" Tam Trưởng lão Trương Phi Lâu trầm giọng nói.
Chiến Vô Cực lại nói: "Bây giờ việc khẩn cấp trước mắt là cách ly Thiên Nguyên, thế giới khác cũng không cần phải sợ, thế nhưng nó kề với U Minh giới, nếu đối phương phá vỡ trận tuyết hai giới tiến vào U Minh giới thì rất phiền phức."
Tống Hoàng Đình vung tay lên.
Thiên Nguyên bắt đầu lay động, sau đó thoát khỏi chuỗi tiếp xúc, bị đẩy đến nơi góc khuất trong Tán Giới Liên Đồ.
"Ba người các ngươi tra xét triệt để ba thế giới còn lại, xem thử có còn ai xâm nhập hay không, Thiên Nguyên tán giới này tạm thời không lấy lại được, năm tán giới thiếu một thì tổn thất rất lớn, không thể lại có bất trắc." Tống Hoàng Đình lạnh giọng nói.
"Dạ!"
Ba trưởng lão vội vã chắp tay thi lễ đáp.
Tống Hoàng Đình nhìn U Minh giới nay còn sót lại, đôi mắt lóe lên vẻ thâm độc.
Thế giới này là trung tâm của cả Tán Giới Liên Đồ, mấy thế giới khác đều dựa vào sự vận hành của U Minh giới, nếu như U Minh giới rơi vào tay giặc thì ba thế giới khác sẽ lập tức sụp đổ, Tán Giới Liên Đồ của bọn họ cũng sẽ bị hủy diệt hoàn toàn.
Tông môn không có Tán Giới Liên Đồ thì trực tiếp sẽ biến thành hạng ba, thậm chí ở tầng chót!
Đến lúc đó không có sự tu bổ của tiểu thế giới, thực lực của Lưu Vân Tiên tông sẽ gặp phải sự sụp đổ như một vách đá. Tống Hoàng Đình tuyệt đối không cho phép việc như vậy xảy ra!
Cho dù thật sự không tìm được kẻ đứng phía sau, phí công nhường ra Thiên Nguyên tán giới cũng không thể khiến cho U Minh giới bị một chút ảnh hưởng gì.
"Tông chủ, Dạ Lãng Thiên, mấy nghìn năm trước Thiên Khôn Tử giới bị ảnh hưởng bởi sự rung chuyển của Thương Cổ Tử giới, tất cả tông môn tiểu thế giới không ít thì nhiều đều chịu ảnh hưởng, có khi nào lúc đó bị người khác xâm nhập vào hay không?" Nhị trưởng lão Phong Nguyệt Lục nhíu mày hỏi.
Thời gian của thế giới tán giới không giống với Tử giới, ở ngoài nghìn năm mà bên trong có khả năng trôi qua hơn mấy vạn năm.
Tống Hoàng Đình nheo mắt, ánh mắt nhìn về phía U Minh giới.
"Lập tức điều tra! Còn phải thẩm tra triệt để người quản lý các ngươi phái xuống quản lý tán giới, xảy ra chuyện như vậy mà đám phế vật này chẳng phát hiện ra một chút nào hay sao? Vẫn không có ý định báo cáo lên chăng? Chẳng lẽ chúng muốn tạo phàn ư?" Tống Hoàng Đình lập tức lạnh giọng quát.
"Dạ!" Sắc mặt ba vị Trưởng lão tái nhợt, vội vã đáp.
Sau đó Tán Giới Liên Đồ biến mất, đám trưởng lão đều lui ra ngoài.
Một mình Tống Hoàng Đình ngồi trên ngai tông chủ, nét mặt trở nên vô cùng dữ tợn.
Thân là người đứng đầu một tông, đương nhiên y sẽ không nói ra việc hóa thân bị nhục nhã ở trong Thiên Nguyên tán giới, nhưng càng kìm nén như vậy lại càng khiến Tống Hoàng Đình cảm thấy căm phẫn và oán hận.
Nay y đã chặt đứt mối liên hệ của Thiên Nguyên tán giới và U Minh giới, cộng thêm tự Tống Hoàng Đình bất cứ lúc nào cũng chú ý tình huống U Minh giới, sẽ không sợ đối phương xâm nhập chiếm đoạt cắn nuốt theo cách tương tự nữa.
Thế nhưng Tống Hoàng Đình tuyệt đối không nuốt trôi cơn giận này được.
"Đợi Tĩnh nhi cùng Thái Vũ trở về từ Hỗn Nguyên cung, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết! Ngay cả thế lực phía sau ngươi cũng sẽ bị diệt trừ!" Tống Hoàng Đình cắn răng, vẻ mặt hết sức dữ tợn.