Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 206. Tiêu diệt U Minh Tam Đầu Khuyển, mưu tính của Thành Không!

Chương 206. Tiêu diệt U Minh Tam Đầu Khuyển, mưu tính của Thành Không!

Tu Thần làm việc luôn thích chừa lại đường sống, nhất là trên phương diện lĩnh vực vô địch thì hắn càng cẩn thận hơn.

Sau khi giết chết Thiết Đầu, hắn đã thiết lập ranh giới lĩnh vực vô địch của mình cách chỗ cũ mười mét, nhưng thực ra lĩnh vực vô địch của hắn đã trải rộng ra bên ngoài thêm ba mươi nghìn mét nữa.

Bởi vậy lúc này bọn chúng đều đang nằm trong phạm vi lĩnh vực của Tu Thần. Đó cũng là nguyên nhân vì sao hắn cảm nhận được ngay và đến đây trước.

"Xem ra miệng của ngươi cũng cứng quá nhỉ? Được, không sao, đợi ta cắn nuốt ngươi rồi sẽ từ từ kiểm tra." Tam Đầu Khuyển giữ lấy hồn phách của Thiết Đầu, cười gằn một tiếng.

Thiết Đầu giận dữ nhìn Tam Đầu Khuyển: "Tới đi! Nuốt ta đi! Xem ngươi có luyện hóa nổi cái mạng này không!"

"Không biết ngươi lấy đâu ra tự tin như thế, đồ ngu!" Tam Đầu Khuyển cười lạnh.

Sau đó cái đầu ở giữa của nó bỗng há ngoác cái mồm to như chậu máu đầy răng nanh ra, có lẽ phải rộng đến mấy trăm mét, nuốt chửng Thiết Đầu vào trong.

Không sợ chết là một chuyện, nhưng nỗi sợ hãi khi bị cắn nuốt lại là một chuyện khác.

Nỗi hoảng sợ vô biên ùa đến nơi sâu nhất trong tâm hồn Thiết Đầu. Lần này nó không thể phản kháng được, chỉ đành nhắm mắt chờ chết.

"Bùm! Bùm! Bùm!"

Đúng lúc này, cơ thể của đám thuộc hạ sau lưng Tam Đầu Khuyển đột nhiên nổ tung, lập tức mất mạng trong nháy mắt.

Cái miệng đang há ra của Tam Đầu Khuyển ngừng nhai, cái đầu chó ở bên phải quay sang nhìn.

Không còn một tên thuộc hạ nào, thậm chí linh hồn và tro tàn cũng không thấy đâu.

Thiết Đầu nhìn thấy cảnh tượng ấy, nhất thời mừng rỡ như điên.

Ngoại trừ Tu Thần không ai có bản lĩnh làm được việc đó!

Tam Đầu Khuyển vứt Thiết Đầu sang một bên, quét ánh mắt vô cùng u ám ra xung quanh.

"Tên nào dám cản trở ta hoạt động ở Đệ Bát Hồn vực?" Tam Đầu Khuyển lạnh giọng quát lên.

"Xem ra lần này là thật rồi." Bóng người Tu Thần bất thình lình xuất hiện trước mặt Tam Đầu Khuyển.

Ba cái đầu chó nhìn thấy Tu Thần, sáu con mắt đỏ ngầu lập tức lộ ra vẻ tham lam.

"Sinh linh chi thể? Nhân loại? Xem ra sinh linh chi địa lúc trước chính là do ngươi đưa đến đây! Được! Rất tốt! Đã rất lâu rồi ta không thưởng thức sinh linh chi lực! Chắc chắn ngươi nên... Ặc..."

Tam Đầu Khuyển còn đang chìm trong cảm giác đê mê khi nhìn thấy thức ăn ngon, bỗng nhiên cảm thấy cổ mình căng cứng.

Tu Thần đã giữ cổ nó lại, sau đó ném mạnh xuống đất.

"Rầm!"

Mặt đất thoắt cái nổ thành một cái hố khổng lồ. Tu Thần không hề buông tay, mà kéo Tam Đầu Khuyển ra ngoài, trực tiếp bẻ gãy hai cái đầu chó còn lại của nó.

"A..."

Tiếng hét thêm thảm như xé nát không gian. Thiết Đầu ở phía sau nhìn thấy cảnh tượng này da đầu không khỏi tê dại, không nhịn được mà rùng mình một cái.

"Ngươi biết không? Ngươi rất lắm mồm." Tu Thần nhàn nhạt nói, sau đó ném Tam Đầu Khuyển đến trước mặt Thiết Đầu.

"Ăn đi."

Nhìn Tam Đầu Khuyển vẫn đang không ngừng gào thét xé ruột xé gan trước mặt mình, Thiết Đầu hơi kinh ngạc nhìn về phía Tu Thần.

"Đại nhân, ngài không hỏi à?"

"Không cần, biết hết rồi." Tu Thần đáp.

Ngay khi ra mặt, Tu Thần đã đọc ký ức của Tam Đầu Khuyển. Tên này chính là thuộc hạ hàng thật giá thật của đại lãnh chúa Đệ Bát Hồn vực Thành Không.

Bên dưới Thành Không có mười tám U Minh La Sát. Con U Minh Tam Đầu Khuyển này chính là một trong số đó, nhưng tu vi lại thấp nhất trong mười tám thống lĩnh.

"Vậy ta không khách sáo nữa." Thiết Đầu cười ha hả, sau đó ngoạm một cái lên người Tam Đầu Khuyển. Đối phương hoàn toàn không phản ứng lại chút nào.

Tu Thần quay lại đình nghỉ mát bên cạnh hồ Hắc Thủy. Hắn đang chờ.

Sở dĩ Tam Đầu Khuyển xuất hiện ở nơi này là vì Thành Không hạ lệnh điều tra kỹ tất cả các khu vực thuộc Đệ Bát Hồn vực, chỉ cần tra ra tình huống gì bất thường thì phải lập tức quay về bẩm báo.

Có điều chỉ số thông minh của Tam Đầu Khuyển này không cao, khi nó nhìn thấy sinh linh, suy nghĩ đầu tiên không phải về nhiệm vụ của mình, mà là muốn ăn tươi nuốt sống Tu Thần.

Hồn yêu ở U Minh giới đối diện với sinh linh sống sờ sờ như Tu Thần, quả thực là rất khó chống cự lại cám dỗ. Chúng chẳng khác nào đang khát mấy ngày thì nhìn thấy chai nước, chỉ muốn uống cạn ngay lập tức.

"Xem ra, Tống Hoàng Đình rất để ý đến U Minh giới. Lúc trước hắn đã tự tìm kiếm một phen, hôm nay lại tiếp tục cho thuộc hạ lần mò từng tấc một." Tu Thần rót cho mình một chén trà, cười tủm tỉm nói.

Người đầu tiên biết về cái chết của Tam Đầu Khuyển chắc chắn là Thành Không. Mỗi một thống lĩnh đều được phân công quản lý khu vực của riêng mình. Ai chết, thì chỉ cần lục soát trong khu vực được chỉ định của nó là ra.

Cho nên bây giờ Tu Thần ở chỗ này là để chờ Thành Không tự mình tìm đến cửa.

Ở thế giới này, hắn không muốn mở rộng từ từ như Thiên Nguyên đại lục, làm vậy quá tốn thời gian!

Thời gian của hắn thì nhiều, nhưng lão già lại không thể chờ nổi.

Không phải là hắn sợ lão già chết, dù sao cũng chỉ là một hóa thân mà thôi. Đối với lão cũng chỉ là hóa thân chết chứ không phải bản thể chết, cùng lắm chỉ hao tổn tu vi mà thôi. Chủ yếu là Tu Thần lo lão già chúa bừa bãi này lại chạy mất!

Hiện giờ U Minh giới mở một cuộc tìm kiếm hiện tượng lạ gây ra động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên là lão già cũng có khả năng sẽ bị tìm ra. Lỡ đâu lão thực sự chạy mất thì biết tới lúc nào mới gặp lại hóa thân khác của lão đây?

Cho nên Tu Thần sẽ dùng Thành Không để mau chóng mở rộng lĩnh vực của mình!

...

Trong cung điện của lãnh chúa Đệ Bát Hồn vực, nam tử thanh niên có mái tóc dài đỏ rực, tướng mạo kiều diễm đến mức có phần quái dị, đang chống một tay lên cằm, nhắm mắt dưỡng thần.

Bỗng nhiên, nam tử mở bừng mắt, từ trong đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh.

Nam tử này chính là đại lãnh chúa của Đệ Bát Hồn vực, Thành Không! Tu vi Thiên Nguyên Tôn Giả cảnh tầng năm!

Thành Không xòe tay ra, viên ngọc giản màu đen trong tay đã vỡ nát.

"U Minh Tam Đầu Khuyển chết rồi?" Đôi mày lá liễu của Thành Không nhíu chặt, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.

Trong Đệ Bát Hồn vực, về cơ bản không có ai dám giết thống lĩnh U Minh của hắn. Lúc này lại đang là thời điểm tra xét chặt chẽ, cái chết của Tam Đầu Khuyển không khỏi khiến hắn sinh lòng cảnh giác.

"Chẳng lẽ điều tông chủ lo lắng là đúng? Thật sự có người lẻn vào U Minh giới? Nhưng vì sao tông chủ tự mình đi kiểm tra cũng không hề phát hiện ra? Chẳng lẽ thực lực của đối phương ngang bằng với tông chủ? Người trong Tử giới xuống đây?"

Nghĩ tới đây, Thành Không lại càng nhíu mày chặt hơn.

Gã không phải kẻ lỗ mãng, thậm chí còn ngược hẳn lại, tính cách của gã cũng tương đồng với tướng mạo.

Vào thời điểm thuộc hạ của mình chết, đầu óc gã vô cùng rõ ràng, trước khi hiểu được toàn bộ nguyên nhân trong đó, gã sẽ tuyệt đối không tự mình tới điều tra.

Thành Không nhắm mắt lại, xung quanh thân thể tỏa ra một vòng tròn màu đỏ xao động như sóng.

Trong Đệ Bát Hồn vực, có một lão già vóc người quắc thước, đang chống gậy đứng trên một ngọn núi. Tay áo của lão trượt xuống tận khuỷu tay, để lộ ra nửa đoạn cánh tay chỉ toàn là xương xẩu, không hề có chút da thịt nào, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.

Dưới chân núi, vô số hồn yêu đang lục soát từng tấc đất một.

Bỗng nhiên, không gian trước mặt lão già nổi lên một vòng tròn gợn sóng màu đỏ, một ảo ảnh màu đỏ xuất hiện trước mắt lão.

Ảo ảnh đó chính là Thành Không.

"Tham kiến lãnh chúa!"

Lão già vội vàng quỳ xuống, hồn yêu xung quanh cũng đều vội vàng quỳ theo, đầu cúi rạp xuống.

"Tam Đầu Khuyển chết ở khu Hắc Thủy. Bây giờ ngươi lập tức dẫn người chạy qua đó. Đừng manh động, trước tiên tìm hiểu xem khu Hắc Thủy rốt cuộc xảy ra biến cố gì, sau đó quay lại bẩm báo cho ta." Thành Không lạnh giọng ra lệnh.

Lão già ngẩn ra, sau đó đáp: "Vâng, thuộc hạ lập tức đi ngay!"

Thành Không khẽ vuốt cằm, trước khi ảo ảnh từ từ biến mất, gã còn ném lại một câu: "Nhớ kỹ, việc điều tra là chính. Nếu gặp phải nhân loại hoặc là sinh linh có máu thịt khác, các ngươi không được tấn công ngay mà phải lập tức quay về bẩm báo ta!"

Dặn dò xong cũng là lúc ảo ảnh của Thành Không biến mất hoàn toàn.

Lão già chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía khu Hắc Thủy, sau đó lấy một miếng lệnh phù màu đen ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất