Dư Tội

Chương 062: Tri kỷ nơi đâu? (1)

Chương 062: Tri kỷ nơi đâu? (1)
“ Cậu nói cô ta là nghi phạm chính thao túng hành động trộm đồ ở à? Thế họ tên là gì? Tuổi tác ra sao, nguyên quán ở đâu, trình độ giáo dục ra sao, có tiền án không? Cậu có chắc cô ta là chủ mưu không, chỉ bằng đấy chứng cứ thôi sao? Chẳng lẽ không nghĩ tới khả năng khác, là một nữ sinh sùng ngoại à?” Cố Hi Kiệt người rất cao, gầy gò như bệnh nhân lâu năm, hai lỗ mũi phun khói như ống khói, cười nhạt đưa ra một loạt câu hỏi liên tiếp, bắt bẻ báo cáo của Dư Tội: “ Nhìn mặt cậu là biết, không có chứ gì … hiện giờ không thể lấy được chút chứng cứ nào chứng minh nữ nhân này có liên quan tới vụ án, vẻn vẹn một cái mặt bên thì hư vô quá, cậu biết lưu lượng khách tối cao ở đây là bao nhiêu không? Hơn 4 vạn.”
“ Nếu lời cậu nói là đúng thì ít nhất phải có tiếp xúc với một trong hai nghi phạm kia chứ? Nhưng theo dõi camera giám sát cả ba ngày trước đó cũng không có gì hết … à mà cậu đã xem chưa thế?” Vương Xung Sinh nhận được thông báo vội vàng chạy tới, muộn thế này mà chưa được nghỉ, hai ngày gần như thức trắng tâm trạng rất kém nên khó chỉu ra mặt, đối với cấp trên không dám thể hiện ra, nhưng với thằng nhóc cảnh hàm thấp nhất thì chỉ mặt nói như mắng:
“ Tôi thấy trọng tâm nên đặt vào hành lý và hai nghi phạm kia, trung tâm kỹ thuật hình sự đang phân tích hình ảnh chúng ta cung cấp, sẽ có kết quả nhanh thôi ... Giờ thay đổi phương hướng điều tra là không ổn.” Cao thủ truy lùng nổi danh Duẫn Nam Phi vừa nói vừa nhìn Hứa Bình Thu, không đả động gì tới Dư Tội, hàm ý thì rõ ràng, ý kiến vớ vẩn đó không đáng để hắn tốn công sức, làm sao đi gấp gáp xác định nghi phạm như thế, không cùng hệ thống nên hắn dám đề xuất dị nghị:
Trong phòng hội nghị khói thuốc mù mịt như tiên cảnh, vì tin tức mới kia mà mọi người đêm hôm lại tụ tập ở đây, tất cả các cao thủ điều tra đồng loạt nghi ngờ nữ nghi phạm mới xuất hiện, không tên không tuổi, không hình ảnh rõ ràng, trên camera giám sát không có bất kỳ tiếp xúc nào với hai nghi phạm, chả lẽ vẻn vẹn bắt chuyện với người ngoại quốc nên thành nghi phạm?
Nói câu khác, lấy chứng cứ ra, có lẽ chính họ cũng không nhận ra rằng trong tiềm thức mình không muốn tin vì chàng trai này làm bẽ mặt họ một lần rồi, sau đó vất vả nửa ngày truy lùng hai người kia, giờ lại nói không phải nghi phạm chính, lôi ra người nữa, thằng nhãi này đùa người ta chắc?
Đúng là thứ ngựa non háu đá.
Bị bao nhiêu người như thế nối nhau chĩa mùi dùi vào, dù là Dư Tội thì sắc mặt cũng hết sức khó coi, song y chỉ chứng minh được hai người nước ngoài gặp nữ nhân trên tranh, mà phân cục hàng không lại tìm ra được chứng cứ mới, đó là trước đó một nghi phạm liên tục xuất hiện ở hiện trường, bọn họ sắp moi ra được rồi, ai mà đi quan tâm chứng cứ mơ hồ của mấy thằng nhóc con.
Hưng phấn đem tình hình mới nhất về, không ngờ liên tiếp bị hất nước lạnh vào mặt, cái chứng cứ duy nhất trên mặt y đã biến mất rồi, mà cho dù có nói ra cũng bị người ta chế nhạo thôi, cho nên đối diện với một loạt lời chất vấn, Dư Tội im lặng không phản bác, không giải thích.
Trong các cao thủ ở đây có Dương Vĩnh Lượng ngoài bốn mươi là đăm chiêu chưa nói gì, dập tắt điếu thuốc, nhin bức hình vẽ nhăn nheo trải giữa bàn không biết giữ trong người bao lâu. Kỳ thực cảnh sát nói chuyện bỗ bã như vậy là thường, anh chửi tôi, tôi vỗ bàn mắng lại là được. Chỉ là trong trường hợp này đối phương không thể dùng thái độ đó đáp lại, không khỏi có chút ỷ thế ức hiếp người ta, hòa hoãn ngữ khí: “ Đồng chí trẻ, nhìn bức ảnh thì cậu truy tìm cô gái này lâu rồi phải không? Trước kia có án gì trong tay cậu không, có thể lấy hồ sơ vụ án ra cho mọi người so sánh.”
Nếu là lúc đầu còn nói, giờ liên tiếp bị dội nước lạnh bằng thái độ không hề hữu hão, kể cả người này nói chuyện tương đối hiền hòa, Dư Tội chán chả muốn thừa lời nữa: “ Không có, nếu có án trong tay tôi đã đơn giản rồi, nói đơn giản là cô ta từng xuất hiện ở đường Ổ Thành, nhưng tiếc là tôi không bắt được, còn đúng là tôi truy lùng cô ta lâu lắm rồi.”
À, ra là vụ án thất bại, chuyện này có thể lý giải, nhưng không tán đồng suy luận không có bất kỳ chứng cứ gì của y, nên chẳng giúp gì hơn được.
Không khí buổi gặp mặt rất ngột ngạt, Thử Tiêu và Lý Nhị Đông đối diện một đám lão già lại khớp rồi, chẳng giúp được gì.
Sao măt lão nào trông cũng giống trộm? Lý Nhị Đông bị nhìn tới phát bưc.
Một đám biến thái, nhìn nữ nhân cũng không dâm tiện như vậy, Thử Tiêu hết sức thiếu tự nhiên dịch mông, bị đám nhân già nhìn lom lom, tư vị còn khó chịu hơn cả bị trần truồng bị đám nữ nhân ngắm nghía.
Dư Tội chả ngán, trong trại giam còn tắm trước mặt bạn tù kìa, trải qua mấy chuyện như thế, không chai mặt cũng khó, mỉa mai: “ Chúng tôi chỉ được gọi tới đây hiệp trợ, hiệp trợ tức là cung cấp ý kiến và suy nghĩ, chuyện khác chúng tôi không chịu trách nhiệm. Dù sao thì vụ án đã bị lỡ năm mấy tiếng, mất nhiều chứng cứ quan trọng như thế rồi, giờ bỏ đi thêm phát hiện của chúng tôi cũng có sao đâu, phải không?”
Rồi, câu này không khác gì gai đấm vào mông đám hình sự già, lòng tức giận, đội chống trộm cắp tới biên chế hình cảnh còn miễn cưỡng, vênh váo cái gì, thằng nhãi con không biết trời cao đất dày, làm vẻ người lớn không chấp trẻ con hừ một tiếng.
“ Đề nghị này gác lại trước đã, có điều hãy xem như một phương hướng điều tra tham khảo ... Tôi biết thời gian kéo dài, áp lực tâm lý của mọi người rất lớn, nhưng càng như thế càng phải giữ tâm thái ung dung thả lỏng, nếu không nghi phạm có xuất hiện trước vành mắt cũng bỏ qua ... Vừa nãy tôi và đội trưởng Mã tới hiện trường mộc chuyến, thu hoạch không ít.”
Hứa Bình Thu đứng ra giảng hòa, đổi chủ đề: “ Theo trao đổi của chúng tôi, có vài đặc điểm mà mọi người nên chú ý, thủ pháp mặc dù rất khéo léo những cũng cũ kỹ, giống của băng Sách Bạch từng lộng hành ở tỉnh thành, bọn chúng vừa lừa đảo vừa ăn trộm, không chỉ có kỹ thuật mà còn dùng mưu, không cẩn thận là mắc bẫy. Thứ hai, nơi này có tỉ lệ giám sát lên tới 80% là tuyệt địa với bọn trộm vặt, nhưng với cao thủ mà nói thì điểm mù của sân bay vẫn rất nhiều, khu VIP, khu mua sẵm, khu vệ sinh, tăng không ít khó khăn, công tác của chúng ta khó tránh khỏi sơ xuất. Thứ ba, vừa rồi tôi có trao đổi điện thoại với sở trưởng Thôi, sở trường biết mọi người vất vả, nhưng mong mọi người kiên trì, đôi khi thắng bại nằm ở một tích tắc kiên trì đó.”
Khi Hứa Bình Thu đang ra sức điều hòa mâu thuẫn cổ vũ sĩ khí thì có tiếng chuông điện thoại, của Duẫn Nam Phi, hắn vừa nghe một cái đứng bật dậy thu hút sự chsu ý của mọi người, vừa nghe điện thoại vừa mở laptop nhận dữ liệu, cúp điện thoại rồi hớn hở thông báo:” Bên kỹ thuật đã khôi phục được ảnh của nghi phạm rời máy bay, họ cho rằng độ trùng hợp đã đủ dùng để điều tra. Người này nhiều lần xuất hiện ở sân bay Vũ Túc chụp ảnh, tuy tướng mạo khác khá nhiều nghi phạm ngồi máy bay, nhưng qua biện pháp kỹ thuật khẳng định là một người.”
“ Để tôi xem nào.” Hứa Bình Thu nhận lấy laptop vừa nghe Duẫn Nam Phi giảng giải qua thủ pháp hóa trang cùng kỹ thuật khôi phục, đây là thời đại của kỹ thuật rồi, cảnh sát già như ông ta không hiểu lắm, chỉ nhìn thấy ảnh khôi phục một người trẻ hơn cả chục tuổi, quyết đoán hạ lệnh:” Làm đi, ảnh rõ thế này rồi thì với các đồng chí không khó khăn gì, tập trung lực lượng bắt hắn.”
“ Vâng!” Mấy cao thủ đồng loạt đứng dậy kính lễ, ai vào việc nấy không cần chỉ huy thêm, bọn họ chỉ cần cho một mục tiêu sẽ thành cỗ máy hết sức đáng sợ:

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất