Dưới Lớp Bùn Lầy

Chương 5

Chương 5
Nhưng hóa ra Từ Hiểu Lâm cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.
Cô ta không giết được Vương Doanh Doanh, ngược lại lại mất mạng mình tại công trình tòa nhà học mới phía Bắc.
Ừm, cô ta chết rồi.
Chết trong lúc tranh cãi với Vương Doanh Doanh.
Ngôi trường danh giá trăm năm lập tức dậy sóng.
Một hồi còi xe cảnh sát vang vọng khắp nơi.
Hành lang trường học chật kín học sinh hiếu kỳ.
Toàn bộ khu giảng đường phía Bắc bị phong tỏa hoàn toàn.
Lúc ấy tôi đang ngồi chơi game tại tiệm net.
Bỗng có người thô bạo giật tai nghe của tôi xuống.
Tôi còn chưa kịp nổi giận,
Thì trước mặt tôi đã xuất hiện tấm thẻ cảnh sát.
Tôi ngước mắt lên, nhìn hai người đàn ông mặc sắc phục đang đứng trước mặt.
Giọng họ lạnh lùng, cứng nhắc, theo đúng thủ tục: “Lâm Diễm đúng không? Cô đi theo chúng tôi về cục công an làm việc.”
Không chỉ mình tôi bị triệu tập đến đồn.
Vương Doanh Doanh, bố dượng, mẹ tôi và cả đám bạn nhỏ của Từ Hiểu Lâm cũng đều bị mời về đồn.
Nhưng tôi không hề được đối xử như những người thân bình thường chỉ cần khai báo thông thường.
Tôi bị nhốt trong phòng thẩm vấn.
Họ nhìn tôi như đang nhìn một tên phạm tội.
Hừ, thật buồn cười.
Tôi lại chẳng hề giết người.
Tên cảnh sát trông già dặn hơn mở miệng hỏi: “Chiều nay trong khoảng thời gian từ 5 giờ rưỡi đến 6 giờ rưỡi, cô ở đâu?”
Tôi không thèm ngước mắt, thong thả nghịch mấy ngón tay: “Ở trong trường.”
Viên cảnh sát đẩy ra trước mặt tôi một bản thông báo buộc thôi học: “Cách đây vài tháng cô đã bị đuổi học vì đánh nhau, tại sao cô còn xuất hiện ở trường được?”
Tôi cố nén tiếng cười, thờ ơ đáp: “Dù sao đó cũng là ngôi trường cũ của tôi, ghé về thăm một chút thì có vấn đề gì đâu?”
Chưa kịp đợi viên cảnh sát lên tiếng, một viên cảnh sát trẻ ngồi cạnh hắn đã không kìm nổi cơn giận, quát lớn: “Chính cô đã sai khiến Từ Hiểu Lâm đi bắt nạt Vương Doanh Doanh!”
Tôi nhìn gân xanh trên cổ hắn giật giật, cảm thấy vô cùng buồn cười.
Tôi bình tĩnh hỏi lại: “Các người có bằng chứng gì không?”
Gân xanh trên cổ hắn dường như càng lúc càng phồng lên.
“Các người hẳn đã kiểm tra điện thoại của tôi rồi chứ? Chắc chắn các người cũng đã xem rõ đoạn video ấy. Tôi thậm chí còn chẳng chạm vào người cô ta lấy một ngón tay út, tôi chỉ thuận tay quay cái clip mà thôi. Sao vậy? Như vậy cũng phạm pháp à?”
Nghe xong, viên cảnh sát trẻ càng thêm kích động, lập tức đứng bật dậy: “Cô rõ ràng là…”
Viên cảnh sát lớn tuổi hơn ngăn hắn lại, ánh mắt trầm xuống, nghiêm nghị nhìn tôi.
Tôi cũng chăm chăm nhìn hắn: “Tôi nhớ anh rồi.”
Viên cảnh sát lộ vẻ nghi hoặc.
Tôi tiếp tục: “Vài hôm trước, Vương Doanh Doanh vì bị bắt nạt nên đành phải báo cảnh sát. Chính anh là người đến nhà chúng tôi hòa giải. Nếu tôi nhớ không nhầm, anh họ Lý, đúng không?”
Khuôn mặt viên cảnh sát họ Lý chợt biến sắc, biểu cảm trở nên phức tạp khó tả.
Tôi mỉm cười nửa thật nửa giả: “Nếu chỉ cần dựa vào một đoạn video là có thể quy kết tôi là thủ phạm chính trong vụ bắt nạt, vậy chuyện tình hình đã leo thang tới mức này, tôi có thể hiểu rằng đây là do sự tắc trách của cảnh sát hay không?”
Giọng tôi vừa dứt, viên cảnh sát trẻ lập tức như xìu xuống, mất hết lửa giận.
Hắn ngơ ngác quay sang nhìn viên cảnh sát họ Lý.
Cuối cùng tôi vẫn được thả ra ngoài.
Cùng lúc đó, Vương Doanh Doanh đang ngồi trong phòng thẩm vấn.
Trông nó vô cùng tiều tụy, ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào ly nước đặt trước mặt.
Trong căn phòng kín mít, ly nước lặng yên không một gợn sóng.
“Họ nói tôi đáng đời.”
Tiếng nói của Vương Doanh Doanh chậm rãi vang lên trong phòng thẩm vấn, lửng lơ bay giữa không trung.
“Họ lột quần áo tôi, bắt tôi uống nước tiểu, ép tôi ăn phân.”
Nó ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn viên cảnh sát đối diện, khoé mắt rơi xuống những giọt lệ: “Nhưng tại sao tôi lại đáng đời? Tôi với bọn họ rõ ràng chẳng hề quen biết...”
Viên cảnh sát dường như có chút áy náy, nhưng vẫn phải mở miệng: “Vậy cô vì tức giận nên mới giết Từ Hiểu Lâm?”
Rõ ràng thấy Vương Doanh Doanh dần mất kiểm soát, nó hét lên như thú dữ bị nhốt, giọng khản đặc đầy tuyệt vọng: “Tôi không giết! Không phải tôi! Tôi không giết cô ấy! Là cô ấy tự lao đầu vào hàng đinh sắt kia! Không phải tôi! Không phải tôi…”
Một viên cảnh sát cầm bút lên ghi chép nhanh chóng.
“Cô ta... cô ta say rượu, mùi men rất nồng… còn đập chai bia vào đầu tôi… hiện giờ đầu tôi vẫn còn máu…”, Vương Doanh Doanh sợ cảnh sát không tin lời mình, liền túm chặt tóc, cố ý kéo da đầu để lộ những cục máu đông, ánh mắt đầy van xin nhìn họ.
“Cô ta dùng chai thủy tinh vỡ đâm vào bụng và đùi tôi… tôi chảy rất nhiều máu… tôi tưởng mình sắp chết…”
“Tôi muốn phản kháng, nhưng cô ấy giữ chặt hai tay tôi lại… tôi đẩy không nổi… cô ấy còn định rạch mặt tôi nữa…”
“Là cô ấy tự vấp chân lên đống kính vỡ rồi đập đầu vào hàng đinh sắt! Không phải tôi…”
“Tại sao không tha cho tôi! Tại sao lại đánh tôi! Tại sao! Tại sao! Tại sao!!”
Vương Doanh Doanh bất ngờ dùng đầu đập mạnh vào chiếc bàn phía trước.
Cảnh sát vội tiến lên can ngăn.
Nó túm chặt tay áo viên cảnh sát, gào khóc: “Tại sao lại là tôi! Tại sao bọn họ lại đánh tôi!”
Viên cảnh sát im lặng quay mặt đi.
Hắn không thể trả lời nó.
Chính xác hơn, không ai có thể trả lời được nó.
Đám bạn nhỏ của Từ Hiểu Lâm cũng bị đưa vào phòng thẩm vấn.
“Hiểu Lâm là người rất nghĩa khí.”
“Hôm đó chúng tôi cùng nhau uống rượu, rồi bỗng nhiên cô ấy nói muốn đi tìm Vương Doanh Doanh.”
“Chúng tôi thực sự không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.”
Cảnh sát hỏi: “Lúc đó Từ Hiểu Lâm có say không?”
Một người suy nghĩ một hồi: “Có lẽ hơi say rồi, tôi thấy cô ấy bước đi loạng choạng. Chúng tôi còn khuyên cô ấy mọi chuyện để ngày mai hãy xử lý, nhưng cô ấy không nghe.”
Cảnh sát tiếp tục hỏi: “Từ Hiểu Lâm đi tìm Vương Doanh Doanh để làm gì?”
Không ai trả lời.
Cảnh sát lại hỏi: “Tại sao các người lại bắt nạt Vương Doanh Doanh?”
Vẫn không một ai lên tiếng.
Có lẽ ngay cả bọn họ cũng không biết câu trả lời.
Sau này, qua điều tra xác minh, kết luận Từ Hiểu Lâm chết do tai nạn.
Khi kết quả được công bố, cha mẹ Từ Hiểu Lâm có đến trường quậy vài lần, nhưng cuối cùng đều bị dẹp yên một cách im lặng.
Chuyện này dần dần chìm vào quên lãng trong mắt người đời.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất