Chương 122: Bạn Bè
“Tiêu thiếu gia yên tâm, chắc chắn ta sẽ giải quyết gọn gàng, sẽ không để sảy ra bất cứ vấn đề gì đâu.”
Kim tướng quân liên tục bảo đảm. Tiêu Phàm cười cười nói:
"Vậy thì làm phiền Kim tướng quân rồi. Ngươi và ông chủ Đường đều là những người bạn chơi với nhau vài chục năm, thật làm người khác ngưỡng mộ. Ta hi vọng sau này chúng ta cũng có thể trở thành bạn bè lâu dài của nhau.”
Trong lòng Đường Tại Thiên mừng thầm. Chỉ cần có câu nói này của Tiêu Phàm, vậy thì mọi thứ mà hắn giúp đỡ cũng như bỏ ra cho Tiêu Phàm đều xứng đáng. Kim tướng quân cười nói:
“Tiêu thiếu gia, vậy thì chúng ta từ nay đã là bạn bè rồi. Nếu sau này ngươi có việc gì cần nhờ ta giúp đỡ thì cứ việc mở miệng nói một câu, dù sao thì ở Myanmar lời nói của ta cũng có chút trọng lượng.”
“Được.”
Tiêu Phàm gật gật đầu. Kim tướng quân đứng dậy nói:
"Tiêu thiếu gia, việc này của ngươi tốt nhất là nên giải quyết ngay, không nên kéo dài thời gian thêm nữa. Bây giờ ta sẽ gọi một cuộc điện thoại về đó trước đã, sau đó ta sẽ về đó ngay để giúp ngươi xử lí tốt chuyện này. Sau này nếu ngươi đến Myanmar, chúng ta có dịp lại tụ tập sau, lão Kim ta sẽ làm chủ, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau ngồi xuống uống vài chén.”
Tiêu Phàm cũng đứng dậy:
"Kim tướng quân, vậy thì việc này phải nhờ ngươi giúp đỡ rồi, vất vả cho ngươi.”
“Chuyện nhỏ, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Ông chủ Đường, vậy ta đi trước đây, tạm biệt.”
Kim tướng quân lập tức rời đi, nếu như hắn muốn giải quyết chuyện của Tiêu Phàm một cách êm đẹp thì bây giờ hắn phải nhanh chóng trở về.
“Tiêu thiếu gia, lần này là tại ta vô dụng, làm ngươi mất công phải đích thân đến đây một chuyến.”
Đường Tại Thiên có chút áy náy nói. Tiêu Phàm lắc lắc đầu:
“Lần này ta phải cảm ơn ngươi mới đúng, lần này cũng nhờ có ngươi mà ta quen biết được với nhân vật lớn như Kim tướng quân, việc này đối với ta mà nói thì chỉ có lợi chứ không có hại. Sau này nếu như ta muốn làm gì ở Myanmar thì cũng tiện hơn rất nhiều.”
Đường Tại Thiên cười nói:
"Ta cũng phải cảm ơn Tiêu thiếu gia, nhờ có Tiêu thiếu gia thể hiện ra khả năng phi thường của bản thân mà làm cho quan hệ giữa Kim tướng quân và ta cũng bền chặt hơn nhiều.”
Tình người là thứ rất dễ bị biến chất, lợi ích cũng là thứ có thể bị lợi ích lớn hơn thay thế một cách dễ dàng. Chỉ có sức mạnh thực lực với là thứ vĩnh viễn! Khi tiền tài và danh vọng xung quanh người càng ngày càng cao, càng ngày càng nhiều, thì tình người cũng là thứ sẽ dần dần biến mất. Đường Tại Thiên đã cảm thấy Kim tướng quân càng ngày càng trở nên tham lam ở trước mặt hắn. Nhưng hôm nay có sự xuất hiện của Tiêu Phàm, hơn nữa Tiêu Phàm và hắn còn có mối quan hệ không tồi, thế nên Đường Tại Thiên biết rằng sau này Kim tướng quân ở trước mặt hắn cũng sẽ tự biết thu lại lòng tham của bản thân, điều này đối với hắn mà nói là tin tốt.
"Ông chủ Đường, gần đây ông có mua được viên đá thô nào tốt một chút không? Đằng nào thì ta cũng đã tới đây một chuyến rồi, nếu như ông có thì có thể đem ra để ta tiện thể xem qua một chút không?”
Tiêu Phàm cười nói. Hai mắt Đường Tại Thiên sáng lên:
“Tiêu thiếu gia, gần đây ta có mua được khoảng 10 viên đá thô chất lượng không tồi.”
Từ khi biết được năng lực cỉa Tiêu Phàm, tất nhiên là Đường Tại Thiên sẽ thu mua nhiều đá thô chất lượng cao rồi. Những viên đá như vậy giá sẽ cao, mà rủi ro cũng lớn, nhưng đối với Tiêu Phàm thì chẳng có chút rủi ro nào cả.
“Vậy để ta xem thử xem.”
Tiêu Phàm cười nhẹ nói. Không lâu sau đám người Tiêu Phàm đã cùng nhau đi xuống kho đá thô của Đường Tại Thiên. Ở đây tổng cộng có 12 viên đá thô, kích cỡ trung bình của chúng so với 11 viên đá trước đó thì nhỏ hơn một chút. Hiện giờ năng lực tinh thần của Tiêu Phàm đã tăng lên, thế nên hắn có thể dùng 3 4 lần thấu thị trong một khoảng thời gian ngắn, thế nên 12 viên đá thô này Tiêu Phàm có thể nhìn hết chỉ trong một lần.
“Có một viên lãi cực lớn, hai viên nếu cắt ra sẽ lỗ nặng, còn lại những viên khác đều là lãi nhỏ lỗ nhỏ mà thôi.”
Vài phút sau, Tiêu Phàm đã xem xong toàn bộ số đá. Trong mắt Đường Tại Thiên lộ ra một tia kinh ngạc, ban nãy Tiêu Phàm lại dùng từ “lãi cực lớn” để miêu tả. Nếu như không phải lãi gấp 10 lần thì sẽ không có chuyện Tiêu Phàm dùng từ như thế. Ở chỗ này, viên đá rẻ nhất của hắn cũng đã có giá 3000 4000 vạn, nếu như lãi gấp 10 lần thì số phỉ thúy mà hắn cắt ra có thể lên đến giá ít nhất là 3 4 trăm triệu, đây là một con số lợi nhuận lớn đến kinh người.
"Tiêu thiếu gia, viên đá nào là viên đá có thể lãi được cực lớn vậy?”
Đường Tại Thiên liền vội vàng hỏi. Tiêu Phàm chỉ tay vào viên đá tương đối to ở trong đống đá đó:
“Là viên này, phỉ thúy bên trong viên đá này có giá trị rất cao, ta đoán rằng số phỉ thúy bên trong viên đá đó cũng phải đáng giá tới 5 6 trăm triệu.”