Chương 124: Danh Sách Nhân Viên Có Hoàn Cảnh Khó Khăn
“Tít tít.”
Tiêu Phàm vừa xuống máy bay thì điện thoại đã đổ chuông, là giảng viên của hắn – Phùng Hải Xuyên gọi đến.
“Lão Phùng, không lẽ bên trường đại học lại muốn đuổi học ta rồi hay sao?”
Tiêu Phàm mở miệng nói. Phùng Hải Xuyên gấp gáp đáp:
"Tất nhiên là không phải rồi, trường chúng ta hiện tại đang có danh sách sinh viên có hoàn cảnh khó khăn. Ta đã xin lấy cho lớp chúng ta hai suất, trong đó có một suất ta để dành cho ngươi đó.”
“Hửm?”
Mặt Tiêu Phàm nghệt ra. Dành suất sinh viên có hoàn cảnh khó khăn cho hắn ư? Phùng Hải Xuyên nói:
“Tiêu Phàm à, là thế này, mặc dù ngươi có nhà ở thành phố, nhưng bố mẹ của ngươi đều đã qua đời, vậy nên suất sinh viên có hoàn cảnh khó khăn này dành cho ngươi cũng không có vấn đề gì hết. So sánh với mặt bằng chung trong lớp chúng ta thì hoàn cảnh của ngươi cũng tương đối khó khăn, mà hai năm trước ngươi cũng có tên trong danh sách này rồi. Ta cũng đã hỏi ý kiến của các thành viên khác trong lớp, bọn hắn đều nói là không có vấn đề gì cả.”
Tiêu Phàm:
“......”
Số dư tài khoản của hắn hiện giở có hơn 300 triệu lận, nếu để hắn nhận tiền dành cho sinh viên có hoàn cảnh khó khăn thì cũng có chút vô lí.
“Khụ khụ, lão Phùng, suất tiền thưởng dành cho sinh viên có hoàn cảnh khó khăn này đừng để cho ta, ta không phù hợp với điều kiện đưa ra đâu.”
Phùng Hải Xuyên an ủi nói:
“Tiêu Phàm, dù sao tiền thưởng lần này cũng được những 3000 đồng, ngươi đừng có ngại, thực ra lần này lớp chúng ta có hai suất cũng có liên quan đến ngươi đó. Hiệu phó Tiêu định đuổi học ngươi, thế nên phía trường học cho lớp chúng ta thêm một suất nữa coi như là bồi thường, ta nghĩ đi nghĩ lại, thấy cho ngươi nhận một trong hai suất này cũng tốt.”
Tiêu Phàm ho nhẹ một tiếng:
“Lão Phùng à, ta nói thật cho ngươi biết vậy, thật ra ta người có gia tài bạc tỉ, vậy nên suất dành cho sinh viên có hoàn cảnh khó khăn này ngươi vẫn là đừng để dành cho ta, ta không nhận đâu.”
Phùng Hải Xuyên giọng điệu không vui nói:
“Nếu như ngươi thật sự là tỉ phú, thì tên ta đã có trên bảng xếp hạng người giàu có trên Forbes rồi. Nếu như ngươi vẫn nhất quyết không nhận thì suất tiền thưởng lần này ta chuyển cho người khác thật đấy.”
“Nhường cho người khác đi, nhất định phải nhường cho người khác đó. Ta cầm số tiền này không nổi đâu.”
Tiêu Phàm vội nói. Cúp điện thoại, bỗng nhiên trong lòng Tiêu Phàm cảm thấy ấm áp. Thực ra thì Mã Hải Xuyên cũng không lớn tuổi hơn hắn là bao, hiện tại hắn ta vẫn đang học nghiên cứu sinh, nhưng hắn đảm nhiệm chức giảng viên này cũng không tồi.
"Lão Phùng, nếu ngươi muốn có tên trên bảng xếp hạng Forbes thì ngươi cần phải cố gắng thêm nhiều rồi. Vì cho đến hiện tại trên bảng xếp hạng Forbes vẫn chưa có tên của ngươi đâu.”
Tiêu Phàm tự lẩm bẩm một mình.
“Lão tam, khoảng một tiếng nữa ngươi tự mình đến phòng mới nhé.”
Tiêu Phàm gửi cho Trầm Thần một tin nhắn.
“Chỉ một mình ta tới thôi hay sao?”
Trầm Thần trả lời tin nhắn rất nhanh. Tiêu Phàm nghĩ nghĩ một lát rồi nói:
“Nếu như lão đại và nhị ca đều có thời gian rảnh thì ngươi gọi luôn cả bọn họ cùng đến đi.”
Trầm Thần nhanh chóng gọi cả bọn Khổng Húc và Diệp Phi cùng đi. Bọn hắn cứ nghĩ đến nơi sẽ được ăn chùa một bữa cơm, nên ba người đều hào hứng đến rất nhanh. Tài nấu ăn của Tô Ấu Vi đều được cả đám bọn họ công nhận, thật sự rất giỏi.
“Có chuyện gì vậy?”
Ba người Trầm Thần đến nơi trước Tiêu Phàm, bọn hắn ấn chuông cửa, nhưng không hề có ai ra mở cửa cho họ, bên trong cũng không nghe thấy động tĩnh gì cả. Tô Ấu Vi và Lữ Tuyết Yến vẫn chưa quay lại.
“Tam ca, có chuyện gì vậy? Chúng ta đến cửa rồi nhưng ấn chuông cửa thì không thấy ai ra mở là sao?”
Trầm Thần gọi điện thoại cho Tiẻu Phàm. Lúc này Tiêu Phàm vừa mới tới bãi đỗ xe ở tầng hầm:
“Các ngươi đi thang máy xuống tầng B1 đi.”
Rất nhanh sau đó đám Trầm Thần đã xuống tới nơi. Bọn hắn nhìn thấy Tiêu Phàm, ở bên cạnh hắn là 2 chiếc siêu xe.
“Mập, có người tặng cho ta hai chiếc xe. Chiếc Porsche 918 này tặng cho ngươi, đừng từ chối ta, lúc mà bố ngươi tặng cho ta căn nhà thì ta cũng có từ chối đâu.”
Tiêu Phàm ném chìa khóa chiếc Porsche 918 cho Trầm Thần. Trầm Thần bắt lấy chiếc chìa khóa, hắn ngơ ngác nhìn về phía Tiêu Phàm, Khổng Húc và Diệp Phi cũng đơ người luôn rồi. Chuyện quái quỷ gì đang sảy ra vậy?
"Tam ca, chuyện này... chuyện này là thế nào vậy?”
Hắn có niềm đam mê đặc biệt và rất thích nghiên cứu về xe hơi, đặc biệt là thích nghiên cứu những chiếc xe thể thao. Vậy nên hắn có thể nhìn ra hai chiếc xe này đều là hàng cao cấp, chỉ riêng chiếc Porsche 918 này, giá để xe chạm bánh xuống đất tuyệt đối vượt qua 1500 vạn. Tiêu Phàm cười nói:
“Chẳng phải ta đã nói qua rồi hay sao? Có hai người bạn cùng làm ăn tặng ta hai chiếc xe, chiếc xe Porsche 918 này ngươi lái đi đi, sau này Ấu Vi còn muốn tặng ta thêm 1 chiếc xe nữa, như thế thì chiếc xe đó sẽ không có chỗ để mất.”
Trầm Thần nuốt nuốt nước bọt.