Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 146: Xem Ra Tiêu Phàm Thật Sự Không Biết

Chương 146: Xem Ra Tiêu Phàm Thật Sự Không Biết


Tiêu phàm nói tiếp:
“Quản lý Quách, tuy rằng mấy người Trình thúc là do ta mang đến, nhưng khi làm việc thì không được thiên vị đối với bọn họ, ngươi chỉ có thời gian một tháng để huấn luyện họ.”
Trình Hưng Quốc khẽ nhíu mày dò hỏi:
“Phàm…Tiêu tổng, nếu chỉ là quản lý nhà kho, ngươi có cần phải trả cho chúng ta tiền lương cao đến như vậy không?”
Những người khác cũng đua nhau gật đầu, tiền lương cao bọn họ cũng mừng, nhưng nếu như công sức bỏ ra không đáng bao nhiêu lại nhận nhiều tiền vậy khiến trong lòng bọn họ không khỏi có chút bất an.
Tiêu Phàm nói:
“Trình thúc à, mọi người về sau sẽ rõ, ta tuyệt đối sẽ không bởi vì thân tình mà trả lương cao cho mọi người đâu. Sau này mọi người nên chăm chỉ học hỏi, việc quản lý một nhà kho hiện nay cũng không đơn giản như mọi người nghĩ đâu.”
Tiêu Phàm nói tiếp:
“Quách quản lý, những người này ta giao cho ngươi, nếu ngươi làm tốt, ta sẽ nói tốt cho ngươi trước mặt Triệu tổng, làm không tốt ta cũng sẽ nói lại.”
Quách Văn Đông vội vàng nói:
“Tiêu tổng cứ yên tâm, ta chắc chắn sẽ sắp xếp người giỏi nhất để hướng dẫn bọn họ.”
“Ừm.”
Tiêu Phàm gật đầu một cái, hắn nhanh chóng rời đi.
Trong thôn, người của Dư Thọ Nhân lén lút lẻn vào nhà của Tiêu Phàm, hắn kiểm tra cẩn thận các bài vị trong nhà Tiêu Phàm, trên bài vị không hề có bất kỳ dấu vết đụng chạm gì, cũng không có dấu vết bị dịch chuyển.
Hắn thầm nghĩ trong lòng:
“Xem ra Tiêu Phàm căn bản không biết gì về việc này.”
Hắn nhanh chóng theo đường cũ lẻn ra khỏi nhà. Chưa tới 5 phút sau, Dư Thọ Nhân đã nhận được tin báo, hắn thở dài nhẹ nhõm.
Tiêu gia đã rời khỏi giới võ đạo từ lâu, nếu Tiêu Phàm không biết rõ mọi chuyện thì chắc chắn sẽ không có náo động xảy ra, cũng sẽ không khiến mọi người nhớ lại chuyện này. Nhưng nếu để người ta biết có gia tộc nào đó giết cha mẹ của Tiêu Phàm để đoạt công pháp thì sẽ không hay đối với thế lực phía sau hắn.
Dư Thọ Nhân đương nhiên biết rõ sau lưng mình là một gia tộc võ đạo mạnh mẽ, tuy nhiên võ đạo dù có lớn mạnh lại không chỉ có mỗi một gia tộc, còn có rất nhiều gia tộc võ đạo khác trên khắp cả nước. Mà giới võ đạo cũng có các quy tắc rõ ràng, việc giết người đoạt công phát là một điều vô cùng cấm kỵ.
"Tích, tích."
Dư Thọ Nhân nhấc điện thoại lên gọi đi, hắn đứng lên dáng vẻ vô cùng cung kính, điện thoại đổ chuông chừng 10 tiếng thì đầu dây bên kia bắt máy, trả lời hắn là một giọng nói lười biếng:
"Chuyện gì?"
Dư Thọ Nhân báo cáo:
"Thưa Lục gia, Tiêu Phàm đi một chuyến về thôn, hắn không hề đụng đến các bài vị tổ tiên, chắc chắn hắn không biết rõ về chuyện công pháp của Tiêu gia.”
Đầu dây bên kia điềm đạm trả lời:
"Nếu mà hắn có biết chuyện về công pháp gia tộc thì hắn cũng đã sớm biết rồi, sao bây giờ ngươi lại đặc biệt gọi điện báo cho ta."
Dư Thọ Nhân vội vàng nói thêm:
"Thưa Lục gia, chuyện là như vầy, dạo gần đây Tiêu Phàm có gì đó rất lạ, vài ngày trước có vụ cướp ngân hàng, hắn liền bộc lộ võ công vô cùng mạnh mẽ, hắn còn lái một chiếc siêu xe, tài khoản ngân hàng của hắn ta cũng đã cho người điều tra nhưng không có kết quả.”
Đầu dây bên kia, Lục gia hơi kinh ngạc:
"Hắn đầu óc ngu ngơ, nay bỗng nhiên lại vượt trội đến thế ư, điều tra rõ ràng ngay, tiền hắn dùng từ đâu mà có."
Dư Thọ Nhân nói:
"Vâng, Lục gia."
Sau khi cúp điện thoại Lục gia liền đi đến một căn nhà cũ.
Lục gia báo lại tình hình:
"Thưa cha, Dư Thọ Nhân vừa mới báo tin."
Người lên tiếng là một ông lão áo xám, lão vừa nói mắt vừa lim dim:
"Ngươi nói một chút về tình hình hiện tại cho ta nghe."
Lục gia liền báo cáo:
"Thưa cha, ta đoán có khi nào đã có người trong giới võ đạo gặp qua hắn hay không? Tiền của hắn phải chăng là tài sản mà gia tộc khi đưa cho."
Ông lão áo xám nhàn nhạt nói:
"Nếu hắn không biết rõ về công pháp gia tộc, hãy để Dư Thọ Nhân phái người bí mật theo dõi hắn, không nên lộ diện trước."
Ông lão nói tiếp:
"Cẩn thận một chút tránh để các thế lực khác phát hiện ra chúng ta."
Lục gia gật đầu một cái, lặng lẽ đi ra ngoài.

Trong văn phòng đội điều tra hình sự, điện thoại di động Trương Thạch cấp dưới của Lương Võ đổ chuông.
“Xin chào.”
Trương Thạch vội vàng nghe máy.
“Trương ca không ổn rồi, Tôn Hạo Côn đã chết."
Vẻ mặt của Trương Thạch thay đổi, Tôn Hạo Côn cầm đầu băng cướp, Lương Võ còn đang định đi thẩm vấn hắn.
"Nguyên nhân cái chết là gì?"
Trương Thạch vội vàng hỏi.
“Nguyên nhân cái chết vẫn chưa được xác định, phán đoán sơ bộ bạn đầu là chết vì trúng độc.”
Cúp điện thoại, Trương Thạch cau mày.
Tôn Hạo Côn sớm không chết muộn không chết lại chết vào lúc này chắc chắc chắn là đã bị giết người diệt khẩu. Làm sao bây giờ bọn họ còn chưa kịp thẩm vấn Tôn Hạo Côn nữa?
Trương Thạch nhìn vào văn phòng của Lương Võ, hắn phải báo cáo tin này cho Lương Võ, hắn không biết chuyện này có làm Lương Võ tức giận hay không. Nhưng Lương Võ là đội trưởng, vì vậy không thể không nói với hắn.
"Đội trưởng Lương, ta nói cho ngươi một tin, ngươi phải bình tĩnh, nếu không có thể sẽ phải vào viện một lần nữa."
Trương Thạch ngồi trước mặt Lương Võ và nói.
“Ngươi cứ nói đi.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất