Chương 147: Cái Chết Của Tôn Hạo Côn
Lương Võ trầm giọng nói, Trương Thạch nói như vậy chắc hẳn không phải là tin tốt. Trương Thạch hít một hơi thật sâu và nói.
"Ta vừa nhận được cuộc gọi báo rằng Tôn Hạo Côn đã chết, khả năng cao là hắn chết vì bị đầu độc." "
“Cái gì?"
Vẻ mặt của Lương Võ thay đổi, mặt hắn bỗng chốc đỏ lên.
Phòng bệnh của Tôn Hạo Nhiên được cảnh sát canh gác 24/24. Trong hoàn cảnh như vậy mà hắn lại bị kẻ khác sát hại, kẻ chủ mưu đứng phía sau chắn hẳn rất có năng lực cũng rất ngang ngược.
"Đội trưởng Lương, ngươi đừng kích động, dù có chuyện gì ngươi cũng đừng kích động mà."
Trương Thạch vội vàng nói.
Lương Võ nắm chặt tay, sao hắn có thể không kích động được? Lê Nhã nói với hắn nàng nghi ngờ Dư Thọ Nhân có chút không ổn. Hắn vì sợ đánh rắn động cỏ mà không thẩm vấn Tôn Hạo Côn ngay, không ngờ Tôn Hạo Côn lại chết đúng lúc này.
"Cho người đem thi thể tới đây, thông báo Lý Nhã tiến hành khám nghiệm tử thi! Ngươi tự mình dẫn mấy người đến tập đoàn Trường Không, mời Dư Thọ Nhân đến hỗ trợ điều tra."
Lương Võ âm trầm nói.
"Dư Thọ Nhân là tổgng giám đốc tập đoàn Trường Không, nhưng Tôn Hạo Côn đã nói như vậy, hơn nữa Tôn Hạo Côn đã chết, chúng ta gọi hắn đến để hỗ trợ phối hợp điều tra cũng hợp lý, không phải sao?"
Trương Thạch nhắc nhở:
“Tài sản của Trường Không ít nhất cũng hơn một trăm triệu tỷ, năng lực của Dư Thọ Nhân cũng không kém đâu.”
Lương Võ lạnh lùng nói:
“Là một công dân, hắn có nghĩa vụ phải đến hỗ trợ điều tra. Đi ngay đi!”
Trương Thạch gật đầu sau đó vội vàng rời đi.
Lương Võ ôm lấy đầu, y tá bên cạnh vội vàng tiến đến kiểm tra từng chỗ trên người hắn.
“Yên tâm đi, ta không sao.”
Lương Võ chậm rãi nói.
“Đội trưởng Lương, ngươi phải giữ bình tĩnh, nếu tùy tiện nổi nóng có thể sẽ làm ảnh hưởng đến vết thương.”
Y tá kiểm tra đảm bảo xong, không có vấn đề mới lên tiếng cảnh báo.
“Ta biết rồi.”
Đội trưởng Lương vội vàng nói, hắn không muốn quay lại bệnh viện thêm lần nữa.
"Tôn Hạo Côn đã chết ư?"
Lê Nhã sững sờ khi nhận được tin, Tôn Hạo Côn đã chết, chắc chắn hắn ta đã bị diệt khẩu.
"Đúng vậy, Lê Nhã, kỳ nghỉ phép của ngươi bị hủy bỏ, đội trưởng Lương yêu cầu ngươi phải quay lại đội ngay lập tức để khám nghiệm tử thi."
Trương Thạch nói xong thì cúp điện thoại.
"Ba người các ngươi thay thường phục rồi đi theo ta."
Trương Thạch nhanh chóng gọi ba người còn lại, bốn người họ thay quần áo và đi đến tập đoàn Trường Không.
"Giám đốc, có mấy cảnh sát đến tìm ngươi."
Thư ký của Dư Thọ Nhân báo cáo.
“Cảnh sát đến tìm ta sao?”
Con ngươi của Dư Thọ Nhân co lại, sao cảnh sát lại đến tìm hắn? Hắn tin chắc rằng cảnh sát sẽ không điều tra ra hắn trong vụ án của cha mẹ Tiêu Phàm được, về cái chết của Tôn Hạo Côn, cảnh sát cũng khó có thể điều tra ra hắn.
“Mời bọn họ vào.”
Dư Thọ Nhân suy nghĩ một chút rồi nói, hắn chắc chắn không thể tránh mặt bọn họ được.
Không lâu sau, đám người Trương Thạch bước vào văn phòng làm việc của Dư Thọ Nhân.
“Dư tổng, văn phòng của ngươi rất sang trọng a.”
Trương Thạch nhìn xung quanh nói, hắn đoán chắc không có người khác trốn trong phòng làm việc.
Dư Thọ Nhân đẩy chiếc kính gọng vàng lên, hắn cười nói:
"Phải xưng hô với mấy vị cảnh sát như thế nào? Chẳng lẽ có người trong Tập đoàn Trường Không của chúng ta có liên quan đến vụ án nào sao?"
"Ta tên là Trương Thạch. Đây là giấy chứng nhận của ta."
Trương Thạch lấy giấy chứng nhận của mình ra và đưa cho Dư Thọ Nhân xem.
"Dư tổng, hôm nay ngươi có vẻ không bận lắm nhỉ, chúng ta cần ngươi đến đội để hỗ trợ điều tra một vụ án."
Lòng Dư Thọ Nhân chùng xuống, họ thật sự đến đây vì hắn, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện ở chỗ nào?
"Hôm nay, ta thực sự khá rảnh rỗi, nghĩa vụ của công dân chúng ta là hỗ trợ cảnh sát phá án mà, ta sẽ đi với các ngươi"
Dư Nhân Thọ cười nói:
“Tuy nhiên, các ngươi hãy hành động kín đáo một chút, dù sao tập đoàn Trường Không cũng là công ty lớn trên thương trường, đừng vì một chuyện nhỏ mà tổn hại đến lợi ích của các cổ đông chuang ta chứ.
"Không thành vấn đề."
Trương Thạch gật đầu.
Ngay sau đó, Dư Thọ Nhân đi theo Trương Thạch và những người khác đến đội điều tra hình sự.
"Xin mời Dư tổng."
Trương Thạch mỉm cười nói rồi đưa Dư Thọ Nhân vào phòng thẩm vấn.
Dư Thọ Nhân trầm giọng nói:
"Cảnh sát Trương, ta là giám đốc của tập đoàn Trường Không, đến đây hợp tác điều tra với ngươi không thành vấn đề, tuy nhiên vì sao ta lại phải đến phòng thẩm vấn?"
Trương Thạch gõ gõ lên bàn:
"Dư Thọ Nhân, ngươi cần phải hợp tác điều tra. "
Hắn nói rồi đưa điện thoại của mình cho Dư Thọ Nhân xem:
"Ngươi xem video này đi."
Dư Thọ Nhân nhanh chóng xem xong video.
“Đồ chó.”
Dư Thọ Nhân chửi thầm trong lòng, hắn không ngờ được rằng Tôn Hạo Côn còn chưa bị thẩm vấn đã tố cáo hắn rồi.