Chương 165: Tốc Độ Tu Luyện Tăng Nhanh
Túi ngọc này Tiêu Phàm lấy dùng để bày trận. Hắn muốn bày tụ linh trận xung quanh biệt thự để quy tụ linh khí lại, sau này khoảng 10 ngày nửa tháng, hắn chỉ cần đến biệt thự tu luyện khoảng 1 2 ngày là được rồi. Bình thường thì linh khí ở biệt thự đã nhiều hơn gấp 5 lần ở những nơi khác rồi, nếu như sau này nửa tháng hắn đến đây tu luyện một lần, mỗi lần hắn chỉ cần đến thu luyện hai ngày thì cũng đã ngang ngửa hắn bình thường tu luyện hơn hai tháng rồi. Tiêu Phàn bận rộn từ sáng cho đến tận chiều tối.
“Hi vọng có thể thành công đi.”
Tiêu Phàm lẩm bẩm. Hắn đã thất bại ba lần liên tiếp rồi. Sau mỗi lần bày trận thất bại thì mấy viên ngọc cũng vỡ nát theo, mà số ngọc hắn đem theo đến đây cũng chỉ đủ dùng cho 4 lần bày trận mà thôi.
"Phù…”
Xung quanh biệt thự bỗng nhiên nổi gió, mặc dù rõ ràng trước đó trời không hề có cơn gió nào cả, giờ bỗng nhiên lại có cơn gió xuất hiện, hơn nữa cơn gió này còn là thổi bao quanh 4 phía của biệt thự.
"Thành công rồi.”
Hai mắt Tiêu Phàm sáng lên. Cơn gió này là do linh khí đang tụ lại biệt thự tạo thành. Vài phút sau, tất cả linh khí được đưa tới đều bị tụ linh trận hút hết vào, không còn sự chuyển động của linh khí nữa thì gió cũng tự ngưng. Nơi linh khí tụ lại chính là ở bên trong biệt thự. Nhờ có tụ linh trận mà Tiêu Phàm bày bố, linh khí trong biệt thự sẽ không thể thoát ra ngoài nữa.
“Ồ…”
Tiêu Phàm đi vào bên trong biệt thự, hắn phát hiện ra dựa theo trận pháp mà hắn bố trí, tốc độ mà linh khí từ thế giới khác truyền đến thế giới này cũng tăng nhanh không ít. Sau này nếu mỗi nửa tháng hắn đến đây tu luyện hai ngày thì có thêt ngang bằng hắn tự tu luyện ba tháng. Bên trong tủ lạnh có sẵn lương thực, Tiêu Phàm ăn tạm vài thứ rồi bắt đầu tu luyện. Hiện tại ở đây đã có không ít linh khí rồi.
"Nhanh thật đấy.”
Tiêu Phàm tu luyện bí kíp gia truyền Cửu chuyển chân long quyết, hắn cảm thấy tu luyện ở đây thật sự rất hợp lí. Cửu chuyển chân long quyết không phải như các bí kíp võ thuật bình thường khác, lúc hắn ở Z thành, nơi đó linh khí rất mỏng, hắn tu luyện ở đó rất vất vả, tốc độ tu luyện cũng rất chậm. Tốc độ tu luyện bây giờ của hắn phải nhanh gấp cả vài chục lần tốc độ tu luyện khi hắn còn ở D thành. Thời gian dần trôi đến nửa đêm.
“Cốc cốc.”
Tấm gương ở trên mặt đất bên cạnh Tiêu Phàm phát ra tiếng động, Tiêu Phàm nhìn về phía chiếc kính dưới đất, hóa ra người gọi hắn trong tấm kính lại là ông nội của hắn, Tiêu Hải.
"Ông à, ngươi đợi ta một chút nhé.”
Tiêu Phàm mở miệng nói, ngày chủ nhật này của hắn còn chưa có kết quả gì cả.
“Ta không có thời gian đợi ngươi đâu, ta còn phải đi đánh trận nữa. Ngươi tiếp tục bận rộn tu luyện của ngươi đi, bây giờ ta chỉ đến truyền cho ngươi chút long khí thôi.”
Tiêu Hải phất phất tay nói. Hắn vừa nói xong, đã có một luồng ánh sáng xuyên từ trong gương xuyên vào cơ thể Tiêu Phàm.
“Cháu ngoan à, hôm nay ông của ngươi định đánh một tòa thành lớn, bên trong có khoảng 300 400 vạn nhân khẩu, thế nên ta định sử dụng đèn pha và flycam mà lần trước ngươi gửi đến. Ta sẽ tặng bọn chúng một bất ngờ lớn!”
Tiêu Hải cười ha ha nói. Với số binh lực mà hiện tại hắn đang nắm trong tay, nếu như cố gắng công phá những thành trì lớn như này thì sẽ rất khó khăn, nhưng bây giờ hắn có thêm mấy thứ đồ mà Tiêu Phàm gửi, vậy thì trận lần này hoàn toàn có khả năng đánh thắng. Lần đầu tiên đem đồ ra sử dụng, hắn phải cố gắng nuốt một lần hết miếng thịt béo này mới bõ.
…
Dị giới, thành Thánh Nguyên.
Tuy rằng Tiêu Hải dẫn đầu một trăm nghìn tướng sĩ đã tới gần chân thành Thánh Nguyên, nhưng thành chủ thành Thánh Nguyên cũng không hoảng loạn, ngay cả các quý tộc trong thành Thánh Nguyên cũng không sốt sắng chút nào.
Tường thành Thánh Nguyên vô cùng cao lớn, độ dày đạt tới mười hai mét.
Mặt khác, thành Thánh Nguyên có tới một trăm năm mươi nghìn quân thủ thành.
Chẳng sợ quân đội thả lỏng, còn có tình huống chỉ ăn không đánh chăng nữa, muốn thủ thành cũng không phải vấn đề lớn.
"Dư thành chủ, đến mức độ như ngày hôm nay rồi, không bằng ngươi nói thật ra đi, nơi này có bao nhiêu người chỉ ăn không đánh? Thất hoàng tử đích thân tới, nếu thành trì thất thủ thì ngươi gánh nổi trách nhiệm sao?"
Trong phủ thành chủ, một tướng quân giáp bạc lạnh lùng nói.
Hắn là tướng quân do triều đình phái tới trợ trận.
Thất hoàng tử tới để đốc chiến.
Thành Thánh Nguyên là thành trì có thực lực tổng hợp xếp hạng thứ tư toàn đế quốc Thần Diễm, cũng là thành mạnh nhất khu vực Tây Bắc, tuyệt đối không thể thất thủ vào tay Tiêu Hải.
Nếu Tiêu Hải chiếm cứ thành Thánh Nguyên, coi như mảnh đất Tây Bắc này đã rơi vào lòng bàn tay Tiêu Hải rồi. Rất nhiều thành trì nhỏ còn lại ở đây khả năng sẽ trực tiếp lựa chọn đầu nhập ủng hộ Tiêu Hải.
Thành chủ thành Thánh Nguyên tên là Dư Thương Hải, hắn trầm giọng trả lời:
"Ngụy tướng quân đang trù ẻo thành Thánh Nguyên chúng ta đấy à? Tiêu Hải không đời nào có thể công phá thành Thánh Nguyên chúng ta được."
Mặt tướng quân Ngụy Dũng Quân trầm xuống.