Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 173: Lại Lần Nữa

Chương 173: Lại Lần Nữa


“Học trưởng.”
Tô Ấu Vi chủ động nhào vào trong ngực hắn, cơ thể của Tiêu Phàm hơi khựng lại, tay hắn chậm đặt xuống eo của Tô Ấu Vi rồi nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
"Học trưởng, ta không muốn đợi ba tháng, ta muốn làm bạn gái của ngươi ngay bây giờ.”
Tô Ấu Vi lấy hết can đảm nói, nàng kiên định ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Phàm, hắn cúi đầu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của Tô Ấu Vi.
“Ấu Vi, ngươi chắc chắn chưa? Nếu ngươi chắc chắn rồi, ta sẽ không khách khí.”
Tô Ấu Vi mặt đỏ lên:
“Ta chắc chắn, học trưởng, nếu như ngươi không thích ta sẽ lập tức rời đi, tránh mang đến cho phiền phức cho ngươi."
"A"
Giây sau, Tiêu Phàm đã hôn xuống môi nàng, cả hai đều không có kinh nghiệm, nhưng nụ hôn này kéo dài tới tận năm phút.
“Chào bạn gái.”
Tiêu Phàm cười nói.
"Chào bạn trai."
Tô Ấu Vi cười nói.
“Lại một lần nữa đi.”
Tiêu Phàm lại cúi đầu hôn nàng, phải mất một lúc sau, Tiêu Phàm mới buông nàng ra.
Tô Ấu Vi nói:
"Học trưởng, ta sẽ nhờ người bạn hacker tìm ra bằng chứng cho vụ này, Dương Vinh và những người kia phải trả giá đắt."
Tiêu Phàm mỉm cười và nói:
"Ấu Vi, đừng để bạn của ngươi xen vào, ta có thể tự mình xử lý được."
Tô Ấu Vi nghi ngờ nhìn Tiêu Phàm, Tiêu Phàm nói:
"Chiếc xe này là do một ông chủ lớn đưa cho ta, đập xe cũng như đập thẳng vào mặt ông chủ lớn đó nên chắc chắn ông ấy sẽ giúp ta xử lý."
"Học trưởng, nhưng mà…."
"Ngoan."
Tiêu Phàm xoa nắn khuôn mặt dịu dàng của Tô Ấu Vi và mỉm cười.
“Vâng.”
Tô Ấu Vi ngoan ngoãn gật đầu.
Tiểu Phàm nói:
"Ấu Vi, ta về trước đây, chương trình năm hai đại học cũng không ít, ban ngày ngươi cứ ngoan ngoãn đi học, buổi tối ta hẹn bọn Bàn Tử, chúng ta ra ngoài ăn một bữa để cho bọn họ ghen tị đi.”
Tô Ấu Vi nói:
“Học trưởng, ngươi cẩn thận một chút, nhà họ Dương không phải đèn cạn dầu.”
"Được, ta biết rồi.”
Tiêu Phàm gật đầu.
Sau khi rời khỏi chung cư Tử Kính, Tiêu Phàm bắt một chiếc taxi và đi thẳng đến biệt thự nhà họ Dương. Hắn không đợi nổi đến tối nay, vì vậy hắn chỉ đành quyết định sẽ ở đó chờ bọn Dương Vĩnh An.
"Tuyết Yến, ta cùng học trưởng xác định quan hệ rồi."
Trong phòng, Tô Ấu Vi vừa gửi tin nhắn cho Lữ Tuyết Yến vừa cười ngây ngốc.
“Nếu học trưởng không làm gì được nhà họ Dương, ta sẽ đồng ý Phượng Hoàng gia nhập vào cơ quan quốc gia, lương có thể ít một chút, nhưng nhất định phải đòi được tự do."
Tô Ấu Vi tự nhủ.
Nếu nàng tham gia vào cơ quan quốc gia, thu nhập của nàng sẽ tăng lên rất nhiều, nàng có thể sớm mua một chiếc ô tô mới cho Tiêu Phàm. Huống chi, việc này còn giúp nàng đối phó với nhà họ Dương thuận lợi hơn nhiều.
Sáng sớm, đường vắng nên chỉ hơn nửa tiếng sau Tiêu Phàm đã đến gần biệt thự của nhà họ Dương.
"Hả?"
Tiêu Phàm nhìn thấy Dương Vinh đang ngồi trong một chiếc Rolls Royce Phantom vừa lái vào biệt thự. Tiêu Phàm lập tức sử dụng dị năng thấu thị.
Trên xe có bốn người, tài xế lái xe, Dương Vinh ngồi ở ghế phụ lái, Dương Vĩnh An và Trương Hồng Anh ngồi ở hàng ghế sau.
“Chồng à, chỉ đập xe của Tiêu Phàm thôi cũng không đủ để em nguôi giận đâu. Ngươi tìm người đánh gãy chân hắn đi, ta muốn hắn biến thành một đứa què, ta muốn hắn biến thành một kẻ ăn mày.”
Trương Hồng Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
Xe của bọn họ có vách ngăn riêng, Trương Hồng Anh không sợ bị tài xế nghe lén, nhưng Tiêu Phàm sử dụng niệm lực tinh thần nên có thể nghe rõ lời Trương Hồng Anh nói.
"Ừm, đừng lo lắng, ta không bao giờ mềm lòng với kẻ thù của mình đâu."
Dương Vĩnh An trầm giọng nói.
Ánh mắt Tiêu Phàm lạnh lùng xẹt qua, xe của Dương Vĩnh An ra chạy ra khỏi phạm vi tinh thần lực của hắn, hắn không nghe được bọn họ nói chuyện, nhưng mấy câu này cũng đủ rồi.
“Ẩn thân.”
Tiêu Phàm tiến vào trạng thái vô hình, hắn tiến vào chung cư dưới sự giám sát của nhân viên bảo vệ.
Chẳng mấy chốc, Tiêu Phàm đã đến bên ngoài biệt thự của Dương Vĩnh An.
“Tiểu Vương, hôm nay ta không đi xe, ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt đi.”
“Vâng ạ, Dương tổng.”
Tài xế của Dương Vĩnh An rời đi.
“Ba, ta ra ngoài chơi.”
Dương Vinh lái chiếc xe thể thao của mình, đó là một chiếc Porsche 911.
Dương An cau mày nói:
"Ngươi không nên đến gặp Tiêu Phàm vào lúc này biết chưa?"
"Cha, ta hiểu rồi."
"Tại sao bây giờ ngươi lại ra ngoài, ngươi không được ra ngoài."
Trương Hồng Anh đứng lại trước xe.
"Mẹ, ta ra đường đi dạo một chút, tự ta biết chừng mực."
Dương Vinh không kiên nhẫn nói.
Lúc này Dương Vinh bỗng cảm thấy choáng váng, hắn không dùng sức nhưng chân ga vẫn tự nhấn xuống.
“Bùm!”
Tiếng gầm rú của chiếc xe thể thao vang lên, ngay lập tức, chiếc xe thể thao tăng tốc nhanh chóng đâm sầm vào người Trương Hồng Anh.
"A!"
Trương Hồng Anh hét lên, nàng bị hất tung lên không trung, bị gãy cả hai chân.
“Ầm!”
Chiếc xe thể thao đâm vào gốc cây, đầu xe bị biến dạng nghiêm trọng.
Dương Vinh không thắt dây an toàn nên túi khí của chiếc xe đã đập mạnh vào mặt hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất