Gia Gia Tạo Phản Tại Dị Giới, Ta Liền Vô Địch Ở Đô Thị

Chương 62: Thẻ Ngân Hàng

Chương 62: Thẻ Ngân Hàng


“Khụ, Tô học muội ngươi cũng nhanh ăn đi, ăn xong rồi chúng ta tranh thủ đến cô nhi viện, qua bên đó sớm còn có thời gian mua thêm ít quà cho bọn nhỏ.”
Tiêu Phàm nhanh chóng chuyển đề tài.
“Ừm.”
Tô Ấu Vi cúi đầu ăn từng ngụm mì nhỏ, cách ăn của nàng so với Tiêu Phàm ưu nhã hơn rất nhiều.
Tiêu Phàm từng ngụm từng ngụm ăn xong, ngay cả nước dùng cũng không chừa lại giọt nào, mặt hắn tràn đầy thõa mãn, lúc đói bụng mà được ăn một bát mì như thế này, đúng là thoải mái.
“Tô học muội, chúng ta phân công nhé, ngươi nấu ăn ta rửa bát.”
Chờ Tô Ấu Vi ăn xong, Tiêu Phàm liền vội vàng thu dọn bát đũa vào phòng bếp.
“Tiêu học trưởng...hay là để ta làm đi.”
Tô Ấu Vi nói.
Tiêu Phàm lắc lắc đầu.
“Sao có thể nói như thế được, ngươi đã nấu ăn rồi còn phải rửa bát? Ta tuy nấu ăn không ngon, nhưng rửa chén thì không có vấn đề gì.”
“Ngươi đi chuẩn bị một chút đi, chúng ta lập tức xuất phát.”
Rất nhanh Tiêu Phàm đã thu thập xong chén đũa, hai người liền xuất phát. Cô nhi viện ở trong huyện nên hai người Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi đi đến trạm xe khách.
Lấy tài lực của Tiêu Phàm mà nói, hai người trực tiếp đi thẳng tới cô nhi viện khẳng định là không thành vấn đề, nhưng hôm nay thẻ của hắn đã bị khóa, trong ví chỉ còn hơn 4000 tệ, không sao vẫn đủ để mua chút lễ vật.
“Tích…tích!”
Xe khởi động bắt đầu chạy, Tô Ấu Vi ngồi bên cạnh cửa sổ, nàng nhìn cảnh vật bên ngoài trên môi để lộ nụ cười ngọt ngào, lúc trước chỉ có một mình nàng trở về, hôm nay bên cạnh nàng có Tiêu Phàm đi cùng. Cho dù bây giờ nàng và Tiêu Phàm chỉ là bạn bè, Tô Ấu Vi cảm thấy cũng đã rất tốt rồi.
“Nhan sắc của Tô Ấu Vi, đúng là xinh đẹp.”
Trong lòng Tiêu Phàm thầm nghĩ, hắn cũng nhìn qua cửa sổ, tự nhiên cũng nhìn thấy gò má của Tô Ấu Vi. Mặc dù quan sát ở khoảng cách gần như vậy, Tiêu Phàm cũng không thấy chút tỳ vết nào cả.
“Đinh!”
Âm báo nhắc nhở có tin nhắn vang lên, Tiêu Phàm lấy điện thoại ra nhìn một chút, là tin nhắn báo mở khóa thẻ của ngân hàng gửi đến.
“Đây là mở khóa rồi sao?”
Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên, người của ngân hàng nói sẽ khóa 2 ngày, vậy mà chiều hôm qua vừa khóa, đến hôm nay đã mở, hiệu suất quả thật rất tốt một ngày cũng chưa tới nữa là.”
“Đinh!”
Lại có thêm một tin nhắn nữa đến, là tin nhắn thông báo tăng hạn mức chuyển tiền, hạn mức chuyển tiền của hắn đã tăng lên 1 ức.
“Hửm?”
Tiêu Phàm hơi khó hiểu, không phải hôm qua nói là tăng hạn mức lên 5000 vạn, sao hôm nay lại trực tiếp tăng lên hẳn 1 ức?
“Đường lão bản, có phải là nhân viên bên ngân hàng đến tìm ngươi không?”
Tiêu Phàm suy nghĩ một chút rồi nhắn tin cho Đường Tại Thiên, rất nhanh Đường Tại Thiên cũng trả lời lại.
“Tiêu thiếu, người bên ngân hàng quả thực đã tới tìm ta, ta đã bảo đảm giúp ngươi rồi, hạn mức chuyển khoản của ngươi hôm nay chắc là đã tăng lên không ít.”
“Cảm ơn.”
Tiêu Phàm vừa nghĩ một chút liền đoán ra nguyên nhân có thể là nhờ Đường Tại Thiên. Hạn mức 5000 vạn tuy rằng vẫn đủ dùng, nhưng trực tiếp tăng lên 1 ức tự nhiên là càng tốt hơn rồi.
“Bên chỗ Thẩm Thần vẫn là đợi qua thêm chút thời gian rồi hẳn trả lại cho hắn.”
Tiêu Phàm thầm nghĩ trong lòng, ngày hôm qua vừa mới vay tiền, nếu hôm nay đã trả lại, Thẩm Thần sợ là mặt sẽ đầy mộng bức.
Một đường bình an vô sự, xe thuận lợi chạy đến huyện thành.
“Tô học muội, mấy đệ đệ muôi muội của ngươi cần đồ gì không, chúng ta qua thăm nên mua một chút đem theo.”
Từ trạm xe đi ra, Tiêu Phàm nói.
“Học trưởng ngươi quyên góp cho cô nhi viện 10 vạn là đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều rồi, ngươi cứ đi thẳng tới cô nhi viện là được, không cần mua gì cả cũng không có vấn đề gì đâu.”
Tiêu Phàm lắc lắc đầu.
Hắn cảm giác được Tô Ấu Vi đối với hắn rất có hảo cảm, tương lai tỉ lệ cao sẽ trở thành bạn gái của hắn, mà cô nhi viện lại là nhà của nàng, lần đầu tiên đến nhà nàng hắn làm sao có thể đi tay không?
“Vậy chúng ta mua vài cuốn sách đi, mấy ngày hôm trước mưa to làm mái nhà của thư viện bị sập, rất nhiều sách đều bị ướt. Sách vở là thứ có khả năng giúp bọn hắn thay đổi vận mệnh của bản thân nhất.”
Tô Ấu Vi suy nghĩ một chút rồi nói. Chính nàng cũng là từ nhỏ đam mê sách liên quan đến máy tính, sau này mới có thể trở thành Hacker, phương diện này nàng vẫn là rất có thiên phú.
“Được.”
Tiêu Phàm gật đầu một cái.
Tô Ấu Vi là người hiểu bọn nhỏ nhất, nghe nàng chắc chắn sẽ không sai được.
Không lâu sau hai người Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi đã đến tiệm sách Tân Hoa, đây là tiệm sách lớn nhất trong huyện, họ đi tới khu sách dành riêng cho trẻ em, sách ở đây rất đa dạng, nhìn sơ cũng hơn ngàn loại.
“Tiêu học trưởng, chúng ta chọn khoảng chừng 20 cuốn là được rồi.”
Tô Ấu Vi nói, sách chính bản vốn không rẻ, 20 cuốn cũng phải tốn vài trăm.
Tiêu Phàm cười lớn nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất