Chương 72: Vô Tình Gặp
Hiện giờ trong thẻ hắn có gần hai trăm triệu, hắn hoàn toàn có thể mua một lần khoảng một vạn tấn cũng được. Một tấn lương thực có giá khoảng 5000 đồng, vậy thì một vạn tấn thì cũng chỉ tiêu tốn của hắn năm nghìn vạn mà thôi. Số lương thực ấy có thể đủ cho Tiêu Hải và binh sĩ của hắn ăn hơn nửa năm, vậy thì sau này hắn sẽ không cần phải mua lương thực ở trong nước nữa. Mười ngày nữa thì hai vạn thanh đao mà hắn đặt có lẽ cũng đã làm xong rồi, lúc đó hắn sang Myanmar mua lương thực rồi tiện thể chuyển luôn hai vạn thanh đao cho Tiêu Hải luôn. Còn về việc đổi ngoại tệ để mua đồ ở bên đó thì hắn để Đường Tại Thiên lo giúp là được.
“Đàn anh, xảy ra vấn đề gì vậy?”
Tiêu Phàm đi ra ngoài, Tô Ấu Vi thấy liền nghi hoặc hỏi.
“Không có gì đâu, việc làm ăn của ta sảy ra chút vấn đề mà thôi, ta có thể giải quyết được.”
Tiêu Phàm cười cười nói. Hồi nãy vẫn chưa ăn cơm xong nên Tiêu Phàm ngồi xuống ăn tiếp, tài nấu nướng của Tô Ấu Vi cũng tương đối tốt, nếu như không phải vì thể chất của hắn dạo này tốt lên, năng lượng tiêu hao cũng nhiều hơn, nhất định hắn sẽ mập lên không ít.
“Cốc cốc…cốc cốc.”
Đột nhiên có tiếng gõ cửa vọng đến, Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi mắt đối mắt, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Ai tới giờ này vậy nhỉ? Nếu như là đám Trầm Thần tới thì còn được, nhưng nếu như là người khác tới, để người ta biết bọn hắn ở chung nhà, buổi tối còn cùng nhau ăn cơm thì chỉ sợ là tin tức này sẽ nhanh chóng truyền đi khắp trường mất.
“Khả năng không phải đám lão tứ đâu.”
Tiêu Phàm âm thầm cau mày, hắn vừa kiểm tra điện thoại, không thấy có tin nhắn nào gửi đến thông báo cả. Bọn hắn đều biết bây giờ Tô Ấu Vi ở đây, cho dù bọn hắn có muốn qua đây thì ít nhất trước khi đến cũng sẽ gọi cho hắn một cuộc điện thoại để báo trước. Nếu không thì lỡ trong nhà chỉ có Tô Ấu Vi thì sao?
“Cốc..cốc..”
Tiêu Phàm và Tô Ấu Vi không động đậy, tiếng gõ cửa ngoài kia lại vang lên.
“Ấu Vi, là ta. Ta biết ngươi ở trong nhà, đèn vẫn đang sáng mà. Trước đây giữa hai chúng ta có chút hiểu nhầm, thế nên hôm nay ta đến đây để giải thích với ngươi một chút, ngươi mở cửa cho ta vào nói chuyện một lát đi.”
Giọng Tống Khiết từ ngoài cửa vọng vào. Tô Ấu Vi cau chặt mày, trước đây Tô Ấu Vi block Tống Khiết rồi, sau đó Tống Khiết lại gửi lời mời kết bạn lại, nhưng nàng không đồng ý, lần này nàng ta lại trực tiếp tìm đến tận cửa luôn rồi.
“Ngươi về đi, giữa hai chúng ta không có gì để nói hết.”
Tô Ấu Vi lạnh giọng nói. Nàng biết Tống Khiết đến đây mục đích không phải vì níu giữ lại quan hệ bạn bè của họ. Giữa hai người căn bản là chưa hề có tình cảm bạn bè thật sự. Khả năng cao là hiện giờ không còn ai cho Tống Khiết tiền tiêu nữa! Ngày trước khi nàng còn ở kí túc xá, Tống Khiết kiếm được tiền từ đám người Dương Vinh nhờ bán những thông tin nho nhỏ hay các bí mật nhỏ của nàng. Hiện tại nàng chuyển đến đây sống, còn block Tống Khiết, mà đám người Dương Vinh cũng không phải lũ ngu, nếu bọn hắn không moi được thông tin gì có ích thì làm sao bọn hắn còn đưa tiền cho Tống Khiết nữa?
"Ấu Vi, ngươi cứ mở cửa trước đi đã. Ít nhiều gì thì chúng ta cũng là bạn cùng lớp, ngươi không thể đối với ta tuyệt tình như vậy được mà đúng không? Ta nói cho đám người Dương thiếu gia một chút thông tin của ngươi cũng là vì muốn tốt cho ngươi mà, ngươi xinh đẹp như vậy, hoàn toàn đủ khả năng tìm một thiếu gia con nhà giàu làm bạn trai. Nếu như ngươi bị một tên tiểu tử nhà nghèo nào đó lừa, vậy thì sau này người phải hối hận chính là ngươi thôi.”
Tống Khiết ở ngoài cửa nói. Tô Ấu Vi nhìn nhìn Tiêu Phàm, sau đó nàng nhìn về phía cửa lạnh giọng nói:
"Ngươi theo dõi ta đến tận đây?”
“Ấu Vi, ngươi đừng dùng từ theo dõi khó nghe như vậy, chỉ là chiều nay ta vô tình thấy ngươi, nhưng chiều ta có chút việc bận nên bây giờ mới tới đây tìm ngươi nói chuyện cho đàng hoàng.”
Tô Ấu Vi âm thầm thở phào một hơi. Xem ra Tống Khiết không hề biết việc Tiêu Phàm cũng ở trong nhà này, nàng ta chắc cũng không biết đây là nhà của Tiêu Phàm. Việc nàng và Tiêu Phàm ở chung nhà nếu như bị lộ ra ngoài thì Tô Ấu Vi cũng chẳng quan tâm lắm, nhưng nàng lo nếu như vậy thì sẽ ảnh hưởng đến Tiêu Phàm, lo lắng có người đến tìm Tiêu Phàm gây chuyện.
"Tống Khiết, ngươi đi đi, chúng ta không có gì đáng để nói với nhau cả. Chuyện trước đây ta sẽ không truy cứu nữa, nhưng nếu sau này mà ngươi vẫn lợi dụng ta để kiếm tiền thì đừng trách ta không nể mặt.”
Tô Ấu Vi lạnh giọng nói. Ngoài cửa, Tống Khiết tức giận nói:
"Ta chỉ là nhân tiện kiếm một chút tiền nhỏ mà thôi, mục đích chính thì cũng vẫn là muốn tốt cho ngươi. Tại sao ngươi lại không biết điều, không nhận ra ai tốt như thế chứ. Hiện giờ ta có thể đem tin tức ngươi đang ở đây truyền ra ngoài, ngươi có tin không? Kí túc xá tốt như vậy ngươi không ở, lại lãng phí tiền của thuê trọ ở ngoài, đây là ngươi muốn làm gì? Ngươi không dám mở cửa, chẳng nhẽ ngươi giấu trai ở bên trong hay sao?”