Chương 74: Trao Đổi Phương Thức Liên Lạc
Đường Tại Thiên đột nhiên có hứng thú hẳn lên. Mặc dù hắn không chủ động điều tra về Tiêu Phàm, nhưng nếu có Dương Vinh đến tận cửa đưa thông tin để hắn hiểu thêm về Tiêu Phàm một chút thì cũng không tồi. Hai mắt Dương Vinh sáng lên, hắn muốn dùng Tiêu Phàm để bắt chuyện với Đường Tại Thiên. Nếu có thể chiếm được thiện cảm của Đường Tại Thiên thì lỗ mất 5 ngàn vạn kia sẽ không đáng để hắn để tâm nữa, mà gia đình còn cho hắn thêm tiền cũng nên.
“Ông chủ Đường, trước đây ta nhìn thấy hắn cùng với ngươi cùng nhau đi chung xe, hắn ta và ngươi có quan hệ tốt lắm à?”
Dương Vinh nói. Đường Tại Thiên gật gật đầu:
"Đúng vậy, hắn và ta đúng là có quan hệ không tồi.”
Dương Vinh trầm giọng nói:
“Ông chủ Đường, mặc dù ta không biết hắn làm cách nào để tiếp xúc với ngươi, nhưng ta sợ là hắn đã lừa gạt ngươi cái gì rồi. Hắn chỉ là một cô nhi, bố mẹ đều đã qua đời. Trong nhà hắn cũng chẳng có tiền đâu. Người như hắn làm sao có thể tiếp xúc làm quen với người như ngươi được?”
Đường Tại Thiên híp mắt lại:
"Làm sao mà ngươi biết được?”
Dương Vinh tràn đầy tự tin nói:
"Ông chủ Đường, những lời ta nói đều là sự thật. Ta và hắn là bạn học cùng trường, đều là sinh viên đại học D cả, thông tin cá nhân của hắn đều được đăng đầy trên web trường đó.”
Nói đến đây, Dương Vinh lấy ra điện thoại của bản thân, mở trang web trường ra cho Đường Tại Thiên xem.
“Ông chủ Đường, ngươi xem này, ở trên này có cả ảnh của hắn nữa. Tất cả các thông tin cá nhân đều có rõ ràng, đầy đủ cả.”
Đường Tại Thiên cẩn thận nhìn kĩ lại, nếu từ thông tin tư liệu này mà nói thì Tiêu Phàm chính là một người bình thường đến không thể bình thường hơn, hắn ta có bố mẹ đều đã qua đời, gia cảnh bình thường, thứ nổi bật duy nhất có lẽ là thành tích học tập.
“Giấu cũng thật là kĩ.”
Đường Tại Thiên âm thầm cảm thán trong lòng. Hắn cũng không ngu ngốc mà tin rằng Tiêu Phàm thật sự là một người bình thường. Tiêu Phàm có thể ở ngay trước mặt hắn, nhẹ nhàng mà lấy được mảnh đạn trong người Dương Quân ra, hình ảnh mảnh đạn nằm trên tay Tiêu Phàm đến bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ. Lúc Dương Quân và Tiêu Phàm bị truy sát, Tiêu Phàm còn dùng tay không đỡ lấy đạn. Cho dù không có những chuyện này thì chỉ cần nói đến chuyện những viên đá thô Tiêu Phàm chọn đều lãi lớn thôi cũng đã đủ rồi. Những điều này mà là những năng lực mà người bình thường làm được hay sao?
“Chàng trai trẻ, ngươi nói với ta những thứ này là có ý gì?”
Đường Tại Thiên mặt mày lãnh đạm nói. Dương Vinh vội vã đáp:
“Ông chủ Đường, ta chỉ là không muốn ngươi bị lừa gạt nên mới nhắc nhở ngươi một chút mà thôi. Tiêu Phàm tương đối thông minh, vậy thì trình độ lừa gạt người của hắn chắc cũng không tồi đâu.”
“Ta sẽ tự kiểm chứng sau. Người có tuổi rồi thường muốn đi nghỉ sớm, người đâu, tiễn khách.”
Đường Tại Thiên giọng nhạt nhạt nói, với tính cách và địa vị của hắn thì hắn cũng chẳng cần trực tiếp lật mặt với một tiểu bối như Dương Vinh.
“Vậy được, ông chủ Đường. Đây là phương thức liên lạc của ta.”
Dương Vinh để lại một tấm danh thiếp rồi nhanh chóng rời đi.
“Dương Quân, xem cái này đi.”
Đường Tại Thiên tra lại tư liệu khi nãy Dương Vinh đưa rồi đem cho Dương Quân xem.
“Ông chủ, theo ta thì năng lực của Tiêu thiếu gia là thứ mà chúng ta không có gì cần phải nghi ngờ cả. Vậy thì bây giờ có hai loại khả năng, khả năng đầu tiên thì đây chỉ là thân phận giả để che mắt người ngoài của hắn, còn thực ra hắn vẫn còn có thân phận khác nữa. Còn một khả năng khác nữa có thể sảy ra là đây chính là thân phận thật của hắn, vậy thì phía sau lưng hắn không phải một đại gia tộc lớn chống lưng, mà là một môn phái nào đó. Những môn phái lớn có lịch sử lâu đời thì năng lực của họ có thể còn mạnh hơn các đại gia tộc nữa.”
Dương Quân suy nghĩ một lát rồi nói. Đường Tại Thiên hơi hơi gật đầu:
“Liệu có thêm một loại khả năng là có khi Tiêu Phàm đã lấy được một loại bí tịch nào đó sau đó tự mình học thành tài hay không?”
Dương Quân lắc lắc đầu.
"Ông chủ, ta cảm thấy xác suất để sảy ra loại khả năng này rất thấp, nghèo văn phú võ, nếu hắn không có một thế lực lớn mạnh ở đằng sau lưng trợ giúp thì hắn sẽ không thể mạnh như này được, tuổi hắn còn quá trẻ. Ông chủ, tốt hơn hết là chúng ta không nên có suy nghĩ chống đối lại Tiêu Phàm làm gì cả, việc này chỉ lợi ít hại nhiều mà thôi.”
Dương Quân dùng từ “chúng ta” để nói, nhưng thật ra ý của hắn là Đường Tại Thiên đừng nên có ý nghĩ như vậy. Kể cả Đường Tại Thiên cố chấp chống đối lại Tiêu Phàm thì hắn cũng sẽ không làm theo. Tiêu Phàm đã từng giúp hắn lấy ra được mảnh đạn trong người, giúp cho hắn đỡ phải chịu đau đớn.