Chương 75: Trò Chuyện Với Đường Tại Thiên
Lần từ Myanmar quay về, đúng ra là hắn ta phải bảo vệ Tiêu Phàm, nhưng kết quả cuối cùng lại là Tiêu Phàm cứu mạng hắn, hắn đã nợ Tiêu Phàm không ít rồi. Đường Tại Thiên cười nhạt nói:
"Ngươi yên tâm đi, làm sao ta có thể có ý nghĩ đó được? Kể cả sau lưng hắn không có thế lực lớn nào chống lưng đi chăng nữa thì kết giao với người như Tiêu thiếu gia cũng là một việc không tồi mà.”
Nói đến đây, Đường Tại Thiên lấy điện thoại ra, gửi cho Tiêu Phàm một tin nhắn.
"Dương Vinh dám đi mách lẻo với Đường Tại Thiên?”
Rất nhanh sau đó, Tiêu Phàm đã thấy được tin nhắn của Đường Tại Thiên gửi đến.
"Chỉ sợ là 5 ngàn vạn của tên này đã lỗ sạch rồi. Hắn không can tâm đến vậy luôn à?”
Tiêu Phàm cười lạnh trong lòng, hắn có thể đoán được đại khái những tính toán trong lòng Dương Vinh. Chỉ có thể nói rằng phương pháp thì cũng tốt, nếu có thể kéo được quan hệ với Đường Tại Thiên thì đây cũng được coi là một ý tưởng không tồi, nhưng mà Dương Vinh đã đánh giá thấp hắn rồi, không phải hắn chủ động kéo quan hệ với Đường Tại Thiên, mà là Đường Tại Thiên muốn giữ mối quan hệ với hắn.
“Tít tít.”
Tiêu Phàm gọi một cuộc điện thoại cho Đường Tại Thiên.
“Tiêu thiếu gia, vừa rồi ta không làm phiền ngươi chứ?”
Đường Tại Thiên nghe điện thoại, cười ha ha nói. Tiêu Phàm cười:
"Ông chủ Đường ban nãy là đang nhắc nhở cảnh tỉnh giúp ta, làm sao nhắc đến làm phiền hay không làm phiền được? Người mà Dương Vinh nhắc đến đúng là ta, gia cảnh nhà ta nghèo khó, đã để ông chủ Đường chê cười rồi. Sắp tới ta định đi Myanmar một chuyến, để mua 1 vạn tấn gạo, chất lượng gạo bình thường là được rồi, không biết ông chủ Đường có thể giúp ta một tay hay không?”
Đường Tại Thiên kinh ngạc trong lòng, mua những 1 vạn tấn gạo? Hắn mua nhiều gạo như vậy, cho dù có dùng để nuôi lợn đi chăng nữa thì cũng có thể nuôi được rất nhiều lợn nha.
"Tiêu thiếu gia khách khí, đây chỉ là việc nhỏ mà thôi, không thành vấn đề. Nhưng mà chúng ta vẫn nên tìm một căn nhà kho đề chứa chúng chứ?”
Đường Tại Thiên vội nói. Tiêu Phàm cười:
“Đúng vậy, ta cần tìm một căn nhà kho ở nơi nào đó đừng gây sự chú ý quá, nếu hai vạn thanh đao đã làm xong thì cũng bỏ vào kho đấy luôn được là tốt nhất. Ngoài ra ta còn cần 5 ngàn tấn muối, 5 ngàn tấn đường nữa.”
Muối và đường đều là những thứ vật dụng cần thiết. Trước đó hắn đã gửi cho Tiêu Hải vài trăm tấn muối ăn, tính với giá muối trung bình ở Ngân Nguyệt Thành thì chắc cũng đủ dùng rồi, nhưng mà sau này chắc chắn vẫn còn cần dùng, nên không bằng hiện giờ hắn mua nhiều một chút cũng không thừa. Vất vả một lần này thôi, sau này việc hắn cần làm sẽ nhẹ nhàng hơn không ít.
"Nhiều vậy sao?”
Đường Tại Thiên kinh ngạc nói. Người bình thường làm gì có ai dự trữ nhiều đồ như vậy, một túi muối thôi cũng đủ để người bình thường ăn trong một thời gian dài rồi.
“Đúng là lần này cần hơi nhiều đồ thật. Ông chủ Đường, có vấn đề gì sao?”
Tiêu Phàm nói. Đường Tại Thiên cười:
“Đều là những thứ rất phổ thông như gạo, muối ăn, đường mà thôi, những thứ này chỉ cần có tiền thì có thể giải quyết đơn giản. Bây giờ ta sẽ cho người qua đó tìm mua là được. Còn về tất cả tốn bao nhiêu tiền thì sau đó ngươi đưa cho ta là được.”
Tiêu Phàm nói:
“Đúng rồi, ta còn cần một ít dây có lực đàn hồi tốt. Dây vợt tennis, dây sợi kevlar, sợi PE mỗi loại đều cần mua một ít, khoảng 1 tấn mỗi loại đi.”
Một cuộn dây rất dài, có thể làm được không ít dây cung, nếu hắn mua mỗi loại 1 tấn thì hoàn toàn có thể đáp ứng đủ. Đường Tại Thiên hơi hơi nghi hoặc, Tiêu Phàm đang bày trò gì đây? Nhưng mà nếu Tiêu Phàm cần, thì hắn cho người đi mua là được. Mấy thứ Tiêu Phàm cần đều rất dễ mua.
“Vậy Tiêu thiếu gia, bây giờ ta sẽ cho người qua đó tìm mua đồ về. Phía bên Dương Vinh, ngươi có cần ta cho người đến cảnh cáo hắn một chút không?”
Đường Tại Thiên nói. Tiêu Phàm giọng nhạt nhạt đáp:
“Hắn ta chỉ giống như một tên hề thích nhảy nhót lung tung mà thôi, chúng ta không cần phải để ý đến hắn. Lần này làm phiền ông chủ Đường rồi, khi nào ngươi đến thành phố Z đi, ta mời ngươi một bữa thịnh soạn.”
“Haha, vậy thì tốt quá.”
Đường Tại Thiên cười nói. Tắt điện thoại, Đường Tại Thiên nhìn Dương Quân nói:
"Dương Quân, ngươi cảm thấy thế nào?”
Dương Quân trầm ngâm một lúc rồi đáp:
"Hắn mua một lúc nhiều lương thực, muối ăn, đường như vậy, chắc chắn không thể để chỉ cho một số lượng nhỏ người ăn hết được, kể cả có nuôi thêm động vật thì cũng không phải chuyện đơn giản. Đằng sau lưng Tiêu thiếu gia khả năng cao là có một đại môn phái ẩn thế đã lâu, hơn nữa trong đó còn có không ít người.”
Đường Tại Thiên hơi gật gật đầu, hắn cũng có suy nghĩ giống như thế. Tiêu Phàm mua nhiều lương thực, muối, đường như thế, lại còn thêm vài ngàn thanh đao nữa, rõ ràng là hắn ta đang tiếp ứng cho một số lượng người rất lớn.