Chương 81: Phí Cố Vấn
Tiêu Phàm thầm thở phào một hơi. Nếu như để người khác nhận ra đó là hắn, nói không chừng nhà hắn giờ này cũng sẽ bị một đám phóng viên vây kín lại rồi cũng nên. Mà bây giờ Tô Ấu Vi đang ở nhà hắn, nếu thật sự là như vậy thì việc hắn và Tô Ấu Vi ở chung một nhà cũng sẽ bị lộ ra theo luôn. Đối với sinh viên của đại học D mà nói thì thông tin phía sau sẽ càng hot hơn.
"Soái ca, mỹ nữ, mời dùng ạ.”
Mấy món ăn mà bàn Tiêu Phàm gọi nhanh chóng được đem lên.
"Đàn em, ngươi đây là…”
Tiêu Phàm nhìn về phía ly đồ uống của họ, chỉ có một ly, mà chiếc ly này là hình trái tim, có một chiếc ống hút ở trong mà thôi, sau đó chiếc ống hút này phân thành hai ống. Đây chắc chắn là một ly đồ uống tình nhân mà. Ánh mắt Tô Ấu Vi lấp lóe chút ánh sáng, nói:
“Đàn anh, ta thấy trên menu của họ viết đây là món bán chạy nhất của nhà hàng nên ta mới chọn, dù sao thì cũng lỡ gọi rồi, chúng ta uống tạm đi.”
“Được. Dù sao thì ở nhà chúng ta cũng uống nước chung trong một cái bình cả mà.”
Tiêu Phàm cười ha ha nói. Tô Ấu Vi lườm Tiêu Phàm một cái, hai việc này có thể so sánh với nhau hay sao?
"Tên ngốc, tên khờ, đồ đầu gỗ.”
Sau khi ăn xong bữa cơm, trên đường trở về, trong lòng Tô Ấu Vi đều thầm mắng. Với không khí của bữa ăn ngày hôm nay, nàng cứ nghĩ rằng Tiêu Phàm sẽ nói gì đó, kết quả thế mà cả buổi Tiêu Phàm chẳng nói gì cả. Tô Ấu Vi cảm giác được, có lẽ Tiêu Phàm cũng có thích mình, nhưng vì sao hắn không chịu tỏ tình? Chẳng nhẽ hắn lo lắng rằng nếu hắn tỏ tình thì nàng sẽ từ chối hay sao? Sáng sớm ngày hôm sau, Tiêu Phàm lên đường đi. Đợi khi hắn đi đến Thụy Lệ gặp được Đường Tại Thiên thì đã là 2 giờ chiều.
“Tiêu thiếu gia, ta có vài viên đá thô chất lượng nhìn bên ngoài cũng tốt, nhưng không chắc chắn lắm, hay là bây giờ ngươi giúp ta xem qua một chút? Mỗi viên đá này ta trả cho ngươi 1000 vạn coi như là phí cố vấn, Tiêu thiếu gia cảm thấy như thế có được không?”
Đường Tại Thiên cười cười hỏi.
“Không thành vấn đề.”
Tiêu Phàm gật gật đầu, Đường Taii Thiên trước giờ cũng đã giúp đỡ hắn không ít, có qua có lại, hắn cũng nên đem lại cho Đường Tại Thiên chút lợi ích thì mối quan hệ của họ mới bền chặt được. Không lâu sau đó, Đường Tại Thiên dẫn Tiêu Phàm đến kho đồ cá nhân của hắn. Ở đây tổng cộng chỉ có khoảng 10 viên đá thô, mỗi viên đều có kích cỡ không nhỏ, nếu như bán ra thì giá cả mỗi viên sẽ không thấp hơn 5000 vạn. Đường Tại Thiên nói:
“Tiêu thiếu gia, ở đây tổng cộng có 11 viên đá thô, nếu như ngươi có thể xem hết giúp ta cả 11 viên thì ta sẽ trả cho ngươi 110 triệu tiền phí cố vấn. Trong thời ngắn như này, Tiêu thiếu gia có thể xem được bao nhiêu viên thì xem bấy nhiêu viên.”
Đường Tại Thiên cũng hiểu rằng, cho dù Tiêu Phàm có thể dùng nội công để kiểm tra tình trạng phỉ thúy bên trong viên đá, nhưng mấy viên đá này kích cỡ đều không nhỏ, nếu Tiêu Phàm muốn một lần có thể xem hết được thì cũng rất khó khăn.
“Ừm.”
Tiêu Phàm gật nhẹ đầu.
“Ông chủ Đường, trong số những viên đá này, ngươi xem trọng nhất là viên đá nào?”
Đường Tại Thiên bước tới gần một viên đá có vẻ ngoài cực kì tốt mà nói:
“Là viên đá này. Nếu như trực tiếp bán cả viên đá thô này ra ngoài thì khả năng có thể bán với giá khoảng 150 triệu. Ta vẫn luôn băn khoăn không biết nên bán nó ra hay để tự mình cắt. Mấy viên đá khác ta cũng rất xem trọng, mấy viên đá ở đây đều là những viên mà ta định để lại tự mình cắt đấy.”
Tiêu Phàm gật nhẹ đầu, Đường Tại Thiên đã làm nghề bán đá thô này cả nửa đời người rồi, hắn muốn tự mình cắt vài viên đá cũng rất bình thường, nhưng mà nếu như để lưu lại cho chính mình cắt thì độ mạo hiểm cũng rất lớn. Về mặt này thì là một thử thách đối với các ông chủ.
"Để ta xem xem.”
Tiêu Phàm nói xong thì trực tiếp đặt tay lên trên mặt viên đá thô, hắn dùng năng lực thấu thị để xem xét. Năng lực tinh thần của hắn không phù hợp để kiểm tra đá thô, kể cả Tiêu Phàm có dùng toàn lực để thăm dò thì cũng chỉ có thể tra xét sâu khoảng nửa mét. Thời gian trôi qua từng giây. Viên đá này rất lớn, Tiêu Phàm phải tiêu tốn khoảng nửa phút mới xem hết được viên đá này. Sau đó Tiêu Phàm lập tức chuyển sang bên cạnh, tay đặt lên trên viên đá cạnh đó. Khoảng 50 giây sau, Tiêu Phàm nhắm mắt lại. Thời gian dài khômg chớp mắt làm mắt hắn cảm thấy vừa khô vừa rát, nhưng mà với tình trạng cơ thể của Tiêu Phàm hiện tại thì trong thời gian ngắn hắn sử dụng một lúc hai lần thấu thị cũng không thành vấn đề. Nội trong vòng một ngày, Tiêu Phàm thừa sức có thể xem hết được 11 viên đá này.