Chương 82: Thấu Thị
"Thấu thị.”
Rất nhanh sau đó, Tiêu Phàm đã xem thêm xong 4 viên đá nữa. Tổng cộng hắn dùng 3 lần thấu thị, bây giờ mắt hắn tạm thời đang rất khô rát, không thích hợp để tiếp tục ép buộc dùng thấu thị thêm nữa.
“Ông chủ Đường, trước tiên chúng ta xem 6 viên đá này đã nhé.”
Tiêu Phàm thở dài một hơi rồi nói. Đường Tại Thiên vội vã đáp:
"Không thành vấn đề, kể cả tất cả chúng đều là phế vật thì phí cố vấn của 6 viên đá này ta cũng sẽ trả đủ cho ngươi.”
Tiêu Phàm chỉ chỉ viên đá mà Đường Tại Thiên xem trọng nhất:
“Ômg chủ Đường, viên đá này tốt nhất là ông vẫn không nên tự cắt làm gì, viên đá này chỉ có vẻ ngoài là tốt, nhưng bên trong thực chất chẳng có gì đáng kể cả đâu. Nếu cắt ra thì với chất lượng phỉ thúy bên trong, cao nhất cùng lắm là ngươi bán được với giá 3000 vạn mà thôi.”
Đường Tại Thiên hít sâu một hơi, viên đá này nếu bán đá thô thì ít nhất cũng bán được với giá 150 triệu, thế mà bên trong hóa ra lại chỉ có số phỉ thúy đáng giá 3000 vạn. Nếu như hắn tự mình cắt đá, thì chỉ với viên đá này thôi, hắn cũng đã lỗ mất 120 triệu rồi.
"Tiêu thiếu gia, vậy là lần này ta lại chiếm lợi từ cậu rồi, chỉ viên đá này thôi thì giá cậu giúp tôi giữ lại cũng đã hơn 110 triệu rồi.”
Đường Tại Thiên cười ha ha nói. Tiêu Phàm cười nhẹ, đáp:
"Ta cũng không lỗ mà, đây cũng là tiết kiệm công sức của ta, không cần phải chạy khắp nơi tìm đá thô nữa.”
Nói đến đây, Tiêu Phàm lấy tay chỉ chỉ viên đá bên cạnh.
“Ông chủ Đường, viên đá này ngươi có thể giữ lại tự mình cắt, số phỉ thúy bên trong có thể lên tới cái giá 200 triệu đấy.”
Đường Tại Thiên kinh ngạc không thôi. Viên đá này nếu bán ra thì cũng chỉ có thể bán với giá khoảng 6000 vạn, vậy mà không ngờ nó có thể cắt ra số phỉ thúy bán với giá 200 triệu, vậy thì hắn lãi được những 140 triệu rồi.
“Tiêu thiếu gia, lần này thật sự là ta chiếm lợi lớn từ ngươi rồi. Hình như như vậy có chút không tốt lắm.”
Đường Tại Thiên nói. Tiêu Phàm cười nhẹ đáp:
"Ta kiếm những thứ ta có thể kiếm, ngươi cũng kiếm những thứ ngươi có thể kiếm mà thôi, chẳng có gì là không tốt cả. Ta chỉ tốn mấy phút mà có thể kiếm được vài nghìn vạn, kể cả ta có đi cướp ngân hàng thì cũng không kiếm được nhanh như thế này đâu. Trong số những viên đá ở đây có viên đá lãi được lớn thì cũng là do số ngươi may mắn. Mấy viên đá còn lại đều là kiểu lời ít lỗ ít, thế nên ta không nhắc đến nữa.”
Đường Tại Thiên gật gật đầu:
“Vất vả cho Tiêu thiếu gia rồi.”
Tiêu Phàm nói:
“Tổng cộng việc mua lương thực, muối ăn và đường tốn hết bao nhiêu vậy?”
Đường Tại Thiên nói:
“Ta đã cho người mua theo lời ngươi dặn 1 vạn tấn gạo, muối và đường đều 5000 tấn, gạo là 5000 vạn, muối hết 440 vạn, đường là 2860 vạn. Tổng cộng tiêu hết 8300 vạn.”
Tiêu Phàm gật gật đầu:
“Ông chủ Đường, việc ta nhờ ngươi mua thêm dây, ngươi đã mua chưa?”
Đường Tại Thiên cười nói:
“Mấy cái đó không tốn hết bao nhiêu tiền cả, không cần tính vào làm gì. Nếu như Tiêu thiếu gia xem hết số đá ở đây thì ta còn phải trả lại cho thiếu gia 2700 vạn cơ mà.”
Tiêu Phàm cũng cười. Đúng ra tới đây một chuyến hắn phải tiêu hết hơn 8000 vạn, vậy thì trong thẻ của hắn chỉ còn hơn 100 triệu một chút, thế nhưng hôm.nay không những hắn không tốn tiền, mà hắn còn kiếm thêm được 2700 vạn, vậy thì số dư tài khoản của hắn chính thức vượt qua mục tiêu mà hắn đề ra.
…
Ăn cơm tối xong, Tiêu Phàm lại sử dụng dị năng thấu thị thêm hai lần nữa, hắn đưa mắt nhìn năm khối nguyên thạch còn lại. Trong đây có một viên có thể kiếm được khoảng 1 trăm triệu tiền lời. Bốn viên còn lại thì có 2 viên hơi kém, một viên khác thì chắc chỉ kiếm lời được chút đỉnh thôi.
“Tiêu thiếu, có thể mời được ngươi xem giúp ta, ta đúng là kiếm lời to rồi.”
Đường Tại Thiên nói, sau khi Tiêu Phàm xem xong 11 khối nguyên thạch thì hắn có thể an tâm mà cắt 2 khối nguyên thạch tăng mạnh, thu được khoảng 2,5 ức tiền lời, số nguyên thạch còn lại hắn vẫn có thể bán ra như bình thường. Trừ đi 1,1 tỷ đưa cho Tiêu Phàm ra, hắn vẫn còn hẳn 1,4 tỷ.
Nếu như Đường Tại Thiên chỉ cắt khối nguyên thạch tốt nhất thôi, thì hắn sẽ phải lỗ hơn 1 ức.
“Ông chủ Đường, ngươi kiếm được tiền, ta cũng không lỗ vốn được.”
Tiêu Phàm cười lớn nói.
“Haha, đó là chuyện đương nhiên, sao có thể để Tiêu thiếu thiệt thòi được.”
Đường Tại Thiên cũng cười lớn nói, việc hợp tác lần này, cả hai người đều cảm thấy rất hài lòng.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Phàm cùng Dương Quân xuất phát. Có giấy phép qua biên giới rồi, nên bọn hắn tự nhiên dễ dàng mà tiến vào biên giới nước Miên.
Đồng thời không bao lâu tin tức bọn hắn qua đây cũng đã truyền đến tai Độc Kiêu Tang Uy. Dạo gần đây Tang Uy cũng không vui vẻ gì cho cam, Đường Tại Thiên gây áp lực bắt hắn phải bồi thường 5000 vạn.