Gia Phụ Hán Cao Tổ

Chương 138: Nho gia nhiều điển cố.

Chương 138: Nho gia nhiều điển cố.

"Sư phụ, chúng ta ra ngoài đắp người tuyết đi??" Lưu Trường hôm nay lại tới phủ Hàn Tín học, học xong thấy ngoài trời vẫn còn lớp tuyết dày trắng xóa, nó vui vẻ gọi:

Đắp người tuyết? Dù gì cũng từng là chư hầu vương một phương, danh tướng thiên hạ, vậy mà giờ một thằng nhóc lại rủ đi nghịch tuyết, Hàn Tín hít sâu một hơi, mắng:" Ngươi vốn là vương, sao có thể có hành vi như trẻ con."

"Đệ tử vốn là trẻ con mà. Có điều sư phụ, nhi tử của Trương Lương thật lợi hại, phép khích tướng mà sư phụ dạy, bị hắn dễ dàng hóa giải."

"Hả, ngươi nói tỉ mỉ cho ta."

"Đệ tử mấy lần viết thư cho Lưu hầu, ông ấy cảm kích rơi lệ, phái nhi tử mang thư trả lời cho đệ tử, đệ tử liền muốn giữ nhi tử ông ta lại phò tá mình ...."

Sau khi Lưu Trường đem chuyện hai người tranh hơn thua nói với Hàn Tín, Hàn Tín cũng kinh ngạc :" Đứa nhi tử này của Trương Lương dùng được đấy."

"Nhưng a mẫu nói hắn để giành cho nhị ca, bảo đệ tử đừng nhòm ngó."

"Ha ha, ngươi yên tâm, trong vòng năm năm, tên Trương Ích Cương kia cầu tới ngươi, bảo ngươi dẫn hắn tới nước Đường, ngươi làm thế này ..." Hàn Tin nhỏ giọng nói kế mưu của mình:

Lưu Trường nghe chốc lát, lắc đầu:" Coi như thôi, đó là đại thần của nhị ca, nhị ca đối xử với đệ tử rất tốt, đệ tử không thể cướp nhân tài của huynh ấy."

"Hồ đồ!" Hàn Tín mắng, nhưng chẳng thể làm gì được thằng nhãi này, hai người bọn họ vẫn chưa cùng một tần số, Hàn Tín càng lúc càng thấy mình chọn sai người, năm xưa phò tá cha ngươi cũng không mệt như thế.

"Sư phụ, người không còn lo, nay hiền tài Trường An đều ở bên đệ tử, có hai huynh đệ Phàn gia, ba huynh đệ Chu gia, Hạ Hầu Táo, Quán A! Có Trần Mãi, hai huynh đệ Lữ gia và đám Tiêu Diên! Nước Đường trong tương lai nhất định nhân tài đông đúc.

Hàn Tín sầm mặt, muốn nói lại thôi.

Khi hai người đang trò chuyện, chợt có một vị giáp sĩ đi vào, giáp sĩ đó mặt lạnh nói:" Bệ hạ mời Hoài Âm hầu vào cung gặp."

Hàn Tín nheo mắt, từ từ đứng lên, nhìn Lưu Trường ở bên cạnh:" Ngươi còn nhớ tên môn khách kia của ta không?"

"À ...Cốc hả? Đương nhiên nhớ, sư phụ hỏi chuyện đó làm gì?"


Hàn Tín không nói gì thêm nữa, theo giáp sĩ rời đi.

Lưu Trường ngơ ngác ngồi trong phòng, chẳng hiểu ra sao.

Không bao lâu sau Hàn Tín quỳ trước mặt Lưu Bang, đứng xung quanh là bốn giáp sĩ hung hãn, lúc này đều lạnh lùng nhìn ông ta, tay đặt trên chuôi kiếm ở hông.

Lưu Bang quan sát Hàn Tín:" Nhiều ngày không gặp, Hoài Âm hầu vẫn khỏe chứ?"

"Thần vẫn khỏe."

"Ngươi nói xem, trẫm nên giết ngươi hay nên giữ ngươi đây?"

"Bệ hạ vì sao muốn giết thần?"

"Mưu đồ của ngươi rất lớn, giữ ngươi lại ắt sinh loạn."

"Thần không binh quyền, thậm chí không thể rời Trường An, nếu thần có thể làm loạn, vậy Đại Hán chỉ sợ là diệt vong rồi."

"Ngươi đầu độc hoàng tử, tưởng trẫm không biết sao?"

"Không phải đầu độc, mà là chỉ dạy, dạy hoàng tử phải kháng cự kẻ địch thế nào ... Nếu hoàng tử làm loạn, thiên hạ vẫn ở trong tay con cháu bệ hạ, nếu không ai ngăn cản Hung Nô, vậy thiên hạ chẳng biết là của ai."

Lưu Bang nheo mắt nhìn chằm chằm Hàn Tín.

Hàn Tín thản nhiên như không, chẳng hề sợ hãi.

Lưu Bang nhìn chốc lát rồi cười lớn:" Lâu rồi chưa uống rượu với Hoài Âm hầu, trẫm rất nhớ, ngươi uống được chứ?"

"Uống được ạ."

……………… ……………..

Đông đi xuân tới, mà ngày kết hôn của thái tử cũng tới như hẹn.

"Bệ hạ, tam hoàng ngũ đế vì thiên hạ đặt ra lễ, thời Nghiêu Thuấn đã có ngũ lễ, thời Chu Công thịnh hành lễ nhạc, từ đó dân hòa thuận, ca tụng thanh danh ..."

"Sau Bạo Tần chấp chính, coi thường lễ pháp, bệ hạ trừ Bạo Tần mà lập Hán, bọn thần bất tài, được bệ hạ hậu ái, khôi phục lễ nhạc, thiên hạ hưng thịnh ..."

"Theo cát lễ thời cổ, cát lễ của thái tử phải lấy ba năm làm hạn, nay bệ hạ lại khăng khăn dùng lễ đại phu, thực sự là không ổn."

Đại nho Thúc Tôn Thông liên tục lắc đầu, hết sức đau đớn mà khuyên nhủ Lưu Bang.

Triều nghị im phăng phắc, đại đa số các đại thần nhìn ông ta khinh bỉ, Nho gia hiện giờ không được người ta ưa mấy. Lưu Bang mời người dạy con, đều là mời Hoàng Lão, không mời Nho gia. Tới ngay bên cạnh Lưu Doanh, xá nhân Nho gia cũng ít tới đáng thương, tám chín thành là đều là cao sĩ học phái Hoàng Lão.

Nho gia không có thị trường, trong cả triều đường, đại hiền Nho gia có thể kể tên chỉ một mình Thúc Tôn Thông.

Lưu Bang nghe lời ông ta nói, sắc mặt tức thì khó coi.


"Ba tháng thành hôn là sĩ đại phu hả? Nãi công năm xưa ba ngày thành hôn, chẳng lẽ trong mắt ngươi, trẫm là thứ dân?"

"Bệ hạ thành hôn, Đại Hán chưa lập, lễ nhạc suy đồi, Bạo Tần sao có thể so với Đại Hán." Thúc Tôn Thông vuốt râu, đường đường chính khí nịnh bợ:

Lưu Bang nhếch mép cười:" Ngươi nói cũng đúng."

Đám nho sinh lấy Thúc Tôn Thông làm hàng đầu thở phào, thực ra thì Pháp gia, Hoàng Lão, Nho gia đều chú trọng dùng quy củ trị quốc. Pháp thì lấy luật pháp, Đạo thì cầu hợp đạo, Nho dùng lễ pháp. Triều Tần không coi trọng lễ pháp, nhưng vẫn định ra rất nhiều lễ pháp, như hoàng đế, chiếu, trẫm, những thứ đó đều là lễ pháp cả.

Còn về lễ pháp Hán Sơ, đều do vị đại nho thúc tôn thông này kiến lập ông ta lập ra bảy thành, ba thành còn lại do Trương Thương làm.

Thúc Tôn Thông vội bổ xung:" Huống hồ nhà thành thân còn là Tào tướng, làm thế là bất kính với Tào tướng.

Lưu Bang nhìn sang Tào Tham:" Có phải thế không?"

Tào Tham làm mặt lạnh:" Thần chẳng thấy có gì bất kinh.

"Ha ha ha, ngươi nghe thấy chưa? Trẫm nói thẳng nhé, thái tử tháng này thành hôn, dù là Không phu tử tái sinh tới khuyên thì cũng tháng này thành hôn!!" Lưu Bang hung hăng nói:

Đám nho gia trên triều tức thì xôn xao, vội vàng nhìn về phía Thúc Tôn Thông, Thúc Tôn Thông sững người chốc lát, đột nhiên ông ta vỗ tay :" Đúng rồi! Hay, hay!"

Mọi người mù mờ nhìn Thúc Tôn Thôn vỗ tay khen hay, chẳng hiểu gì cả.


Lưu Bang cũng ngạc nhiên lắm, thu lại vẻ mặt hung tợn:" Vừa rồi ngươi còn phản đối trẫm, nay vì sao lại khen hay?"

Thúc Tôn Thông cười nói:" Bệ hạ nói tới Khổng thánh, làm thần nhớ ra một việc."

"Năm xưa nhi tử Khổng Lý của Khổng thánh thành gia chỉ dùng lễ thứ dân, mọi người không hiếu, đi tới hỏi. Khổng Lý nói: Ta làm thế là vì muốn trọn chữ hiếu! Vì hiếu mà tạm thời bỏ lễ pháp cũng đâu có sao?"

"Nay thái tử dùng ba tháng thành hôn cũng là hành vi hiếu thuận mà, đây là chuyện đáng khen ngợi."

Thúc Tôn Thông lớn tiếng nói.

Đám Nho sinh trợn mắt há mồm, có điển cố như vậy à? Vì sao chúng ta không biết, bọn họ đưa mặt nhìn nhau, trong mắt đầy nghi hoặc."

"Ha ha ha, Thúc khanh nói rất hay, vậy thì cứ làm như thế đi."

Mọi người tức thì bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ thái tử, mà người phụ trách chính là Thúc Tôn Thông.

Khi Thúc Tôn Thông rời triều đường, một đám Nho giả đuổi theo gọi:" Tắc Tự quân!!"

Thúc Tôn Thông nhìn đám yết giá, lang trung, cười hành lễ.

"Bệ hạ coi thường lễ pháp, ngài thân là đại thần chấp chưởng lễ nghi lại không khuyên can, vậy là sao?"


"Là vì thành toàn chữ hiếu cho thái tử."

"Vậy điển cố về Khổng Lý mà ngài nói, vì sao bọn ta không biết?"

"Bởi vì các ngươi đọc sách quá ít, điển cố Nho gia chúng ta rất nhiều, học vấn bác đại tinh thâm, so với việc tìm ta tranh luận, chẳng bằng về đọc thêm sách đi."

Mấy người kia không phản bác được, đành rời đi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất