Hắc Ám Vương Giả

Chương 102: Hắc Chức Giả

Chương 102: Hắc Chức Giả
- Nhiệm vụ khẩn cấp gì? Rất nguy hiểm sao?
Huấn luyện viên trẻ tuổi nói:
- Ta nghe nói có một con quái vật được ban tên hiếm thấy xuất hiện, có chút nguy hiểm nhưng đội ngũ đồng hành cùng ngươi sẽ do Gladly dẫn đội, người này là một trong hai vị Thú Liệp giả mạnh nhất của tập đoàn, ngươi chỉ cần phụ trách truy tung mùi là được, bọn hắn sẽ bảo vệ ngươi thật tốt, ngươi cũng đừng bị tụt lại phía sau.
- Quái vật ban tên hiếm thấy?
Đỗ Địch An nghĩ về Cụ Nhiễm giả mà hắn săn giết, nó cũng được ban cho tên gọi, chẳng lẽ là quái vật cùng cấp bậc? Lúc này hỏi:
- Ta có thể đi đến khu dân cư trước chứ?
- Đương nhiên là không!
Huấn luyện viên trẻ tuổi không chút nghĩ ngợi nói:
- Thời gian rất khẩn cấp, ngươi lập tức theo ta đi đến đại sảnh của Thú Liệp lâu đài để tập hợp, những người khác hẳn đã có mặt từ sớm.
Hắn nắm lấy tay của Đỗ Địch An bắt đầu chạy mà không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào thêm.
Đỗ Địch An lo sợ, chuyện này thật sự quá vội vàng rồi, hắn không kịp điều phối hắc hỏa dược để phòng thân, chỉ bằng vào mình tay không tất sắt và tiễn thuật mới học được, khó tránh khỏi cảm thấy không an toàn.
Dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên trẻ tuổi, cả hai nhanh chóng lướt qua sông đi tới một phần lãnh địa khác, trước tòa lâu đài cổ xây dựa vào sơn lĩnh bên cạnh, tòa lâu đài cổ này được bôi đen toàn bộ giống như một con ác thú đang nằm sấp, bầu không khí âm trầm.
Huấn luyện viên trẻ tuổi mang Đỗ Địch An đến trước lâu đài cổ, nói:
- Mau vào thôi, bọn hắn đang ở bên trong chờ ngươi, ta đi chuẩn bị chút lương khô cho ngươi.
Đỗ Địch An thầm nói cám ơn trong lòng, chờ đối phương rời đi, hắn quay người hít một hơi thật dài rồi mới đi vào bên trong lâu đài cổ.
Thị vệ trước của ra vào cũng không có ngăn trở, mà kéo mở cánh cửa ra.
Có sáu bóng người đang đứng trong căn phòng âm u, bốn nam hai nữ đang trò chuyện gì đó, khi cánh cửa mở ra, bọn họ lập tức quay đầu nhìn lại.
- Chính là thằng nhóc này sao?
Một người trong đó hỏi.
Một thanh niên khác trả lời:
- Nghe nói là một tên Thập Hoang giả may mắn, hơn phân nửa chính là hắn rồi.
Lúc này, có một bóng người thon dài đi ra, đó là một cô gái trạc tuổi đôi mươi, có làn da trắng ngoại hình đẹp. trên người mặc một bộ chiến giáp Thú Liệp giả màu đen bó sát người. Nàng liếc nhìn Đỗ Địch An và ra lệnh:
- Nhanh chóng mặc chiến giáp của ngươi vào, chuẩn bị xuất phát.
Đỗ Địch An cảm thấy cô gái này khá quen mắt, hắn chợt nhớ tới khi hắn vừa trở thành Thập Hoang giả, hắn được mời đến một bữa tiệc do quý tộc tổ chức, khi đó hắn từng thấy hai Thú Liệp giả, mà cô gái này hẳn là một trong số họ, chắc hẳn nàng chính là một trong hai Thú Liệp giả mạnh nhất của tập đoàn, khó trách khi quý tộc chủ động nói chuyện với bọn họ với thái độ cực kỳ thân thiện, kể cả gia chủ Mel cũng không ngoại lệ.
- vâng.
Đỗ Địch An gật đầu trả lời. hắn nhìn thoáng chung quanh, lập tức nhìn thấy một bộ chiến giáp đen trên trên ghế, xem xét chiều cao cùng kích cỡ đều ăn khớp, hẳn là chuẩn bị cho mình.
Ngoại trừ chiến giáp còn có một cây cung màu đen.
Vũ trang đầy đủ, Đỗ Địch An đeo cây cung cùng bao tiễn trên lưng rồi nhìn cô gái nói:
- Ta chuẩn bị xong.
- Ừ
Nhìn thấy Đỗ Địch An hiệu suất cao như thế, cô gái khẽ gật đầu, quay về phía những người khác nói:
- “Hắc chức giả” đã xuất hiện. nhất đinh phải bắt được nó, không thể để nó chuồn mất, chờ đến khi ra bên ngoài Cự bích, tất cả đều điều chỉnh tốt tinh thần cho ta, nghe được chưa?
- Vâng
Năm người khác nghiêm túc lớn tiếng nói.
Gladly khẽ gật đầu, vẫy tay nói:
- Xuất phát!
Đẩy cửa lớn ra, mọi người đi đến trước chuồng ngựa, nơi này có mười con cự hắc mã, trên thân mỗi một con đều được trang bị chiến giáp, mũ giáp để phòng ngừa sau bị những quái vật ở khu vực phóng xạ cắn thương.
Tuy rằng quái vật ở khu phóng xạ không thể so sánh với bên ngoài Cự Bích, những cũng là vô cùng nguy hiểm, tuy nhiên đây không phải là vấn đề mà tập đoàn đám người Đỗ Địch An quản, mà là thuộc sự quản lý của quân đội cùng Quang Minh kỵ sĩ của Quang Minh Giáo Đình.
Tất cả mọi người trở mình lên ngựa.
Đỗ Địch An không thấy huấn luyện viên còn chưa đưa lương khô đến, chỉ có thể từ bỏ xoay người nhảy lên lưng, ngựa nhanh chóng theo sau đầu lĩnh Gladly, tiểu đội bảy người dọc theo con đường mà phi.
Sau khi ra khỏi lãnh địa, mọi người đi thẳng đến khu phóng xạ_ Hoang Nguyên.
Trên đường đi ngẫu nhiên đụng phải một ít dã thú, có mãng xà lượn lờ ven đường, có ác lang hung tợn, những con dã thú này trải qua phóng xạ thẩm thấu thời gian dài đã trở nên biến dị, có bộ phận thối rữa, có bộ phận mọc ra bộ phận kỳ quái.
Những con dã thú đói khát này nhìn thấy đám người Đỗ Địch An tới liên muốn nhào lên tấn công, nhưng lĩnh đội Gladly chỉ hừ lạnh một tiếng, cũng không làm biết cứ điều gì mà đám dã thú liền bị dọa sợ nhanh chóng lui tán, dường như gặp phải thứ gì đó vô cùng hung ác đáng sợ.
Đỗ Địch An không cảm thấy kinh ngạc, hắn biết là nguyên nhân ở Ma ngân trên người nàng, nếu không chỉ bằng vào nhân loại đe dọa còn chưa thể kinh sợ đám dã thú, nhất là khi chúng nó đang vô cùng đói khát.
Nhưng Ma ngân thì ngoại lệ, trên người chúng nó có kèm theo mùi của những con quái vật bên ngoài Cự bích, đối với những con dã thú này, đám người Thú Liệp giả bọn hắn chẳng khác quái vật khoát lên lớp da người, không săn bắt bọn chúng đã là cỡ nào may mắn, nào dám chủ động đi lên đưa thức ăn.
Rất nhanh, mọi người đã đi tới Ngoại Bích.
- Các ngươi tới rồi, thông đạo đã mở.
Một người đàn ông trung niên mặc trang phục tập đoàn Melon đứng ngay trạm canh gác nói.
Gladly khẽ gật đầu tung người xuống ngựa, sau đó dẫn đầu đi vào thông đạo.
Thông đạo dưới mặt đất u ám, đi đến một nửa, Gladly cùng năm người khác đều không hẹn cùng dừng lại chắp tay trước ngực, hướng nữ thần săn bắn trên vách đá cầu nguyện, nhưng vì tình huống khẩn cấp, chỉ cầu nguyện tượng trưng thoáng qua mà thôi liền nhanh chóng dọc theo thông đạo ra ngoài.
Đỗ Địch An chỉ nhìn thoáng qua, liền nhanh chóng theo sau.
Đỗ Địch An phát hiện cửa ra vào của thông đạo lần này không giống với trước, hẳn là một cửa ra vào khác mà tập đoàn nắm giữ, bên ngoài cũng không phải là bình nguyên mà là một mảnh rừng rậm cao đến hai mươi thước, mỗi một cây cổ thụ giống như là cán bút vậy, không có trạc cây cùng lá cây.
Gladly đi vào khu rừng rậm, xe nhẹ đường quen, dựa theo một phương hướng mà đi.
Những người khác thì theo sau, riêng Đỗ Địch An thì được đội ngũ đưa vào giữa để bảo hộ.
Đỗ Địch An nhanh chóng phát hiện chênh lệch giữa mình và những Thú Liệp giả khác, bọn hắn dễ dàng đuổi kịp bước chân của Gladly, còn hắn phải dùng đến bảy tám phần lực lượng mới có thể đuổi kịp, nếu không chắc chắn sẽ bị tụt lại ở phía sau.
"Xem ra, coi như là cùng là sơ cấp Thú Liệp giả, nhưng thể chất của mỗi người đều tồn tại sự khác biệt."
Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng: " Tuy nhiên, hai tháng qua ta tích lũy Thần chúc phúc còn chưa có phục dụng, còn có 210 viên Hàn Tinh cất chứa ở khu số 9."
Ra khỏi rừng rậm đại thụ, chỉ thấy một đường cao tốc sụp đổ vắt ngang rừng, mặt trên trải rộng rêu xanh.
- Lên cầu
Gladly nói, nhanh chóng nhảy lên đường cao tốc.
Khóe miệng Đỗ Địch An hơi co giật một thoáng, đi theo đằng sau.
- Phía trước chính là khu số 1 rồi.
Lúc này, Gladly mới quay đầu nhìn Đỗ Địch An, nói:
- Đợi lát nữa đến khu số 1, ngươi chỉ cần bảo vệ chính mình là được, tuyệt đối không thể phớt lờ, trong hai mươi khu vực mà Tập đoàn chúng ta nắm giữ, ngoại trừ khu cấm địa thì đây chính là khu vực nguy hiểm nhất, tất cả quái vật đi săn đều có đẳng cấp từ mười trở lên, nhiệm vụ lần này của chúng ta chính là đi săn bắt "Hắc Chức giả" trưởng thành đẳng cấp 26.
Editer: ƯngVinh95

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất