Hắc Ám Vương Giả

Chương 141: Mục Đích Thật Sự

Chương 141: Mục Đích Thật Sự
Cái lỗ thủng này hướng lên, Đỗ Địch An chui trong chốc lát, cuối cùng cũng trồi lên mặt nước, hắn nhịn không được mà há mồm thở dốc, đồng thời thấy rõ hoàn cảnh chung quanh, đúng là một nhà vệ sinh phủ đầy rêu xanh.
. . .
. . .
Người thanh niên cao gầy nhìn nước trong hố chảy cấp tốc, động tĩnh kịch liệt cùng với luồng nước ùn ùn kích động kia lại có cả máu tươi lan ra nhuộm hồng của mặt nước vẫn đục.
Lúc này đám người nữ thợ săn đuổi kịp, nhìn vũng nước nhạt màu máu tươi, kinh nghi bất định mà nhìn người cao thanh niên, nói:
- Đội, đội trưởng, đây là cái gì?
Người thanh niên cao gầy nghiêng đầu nhìn bọn hắn, đạm mạc nói:
- Đây là nhiệm vụ của bên trên, hơn nữa có Bron gia tộc tuyên bố, mỗi người các ngươi sẽ có được một ngàn kim tệ làm phí ngậm miệng, chuyện ngày hôm nay tốt nhất không được tiết lộ ra ngoài, nếu không ta cũng không giữ được các ngươi.
Ba người nhìn nhau yên lặng.
. . .
. . .
Đỗ Địch An không dám đánh phá nhà vệ sinh, chỗ này cách người thanh niên cao gầy kia không đến 20m, rất dễ dàng kinh động đến đối phương. Hắn nhớ mang máng kề bên này là vài toà kiến trúc đã bị tàn phá sụp đổ, bản thân hẳn là đã theo cống thoát nước mà đi vào bên trong một tòa kiến trúc.
Hắn nhẹ nhàng thở hỗn hển, không dám để cho âm thanh khí tức phát ra quá lớn, thân thể vẫn ngâm ở trong nước, bàn tay một mực che bên bụng. Sau khi ngâm trong nước, hắn cảm giác miệng vết thương càng ngày càng đau nhức, dường như máu tươi từ bên trong không ngừng chảy ra.
Một lát sau, Đỗ Địch An nghe thấy mùi của đám người nữ thợ săn đang tới gân, liền lập tức ngừng thở lặn vào dưới nước lần nữa không dám phát ra một chút động tĩnh nào, sợ bọn họ có loại Ma Ngân đặc biệt nào đó có thể tìm được vị trí của bản thân.
Lúc hơi thở gần hết, Đỗ Địch An lại cẩn thận từng li từng tí mà trồi lên khỏi mặt nước, khống chế lồng ngực mà chậm rãi hít vào một ít không khí, chậm chạp mà luân chuyển nội khí trong phổi, đồng thời ngửi được mùi của bọn hắn, cảm giác được bọn hắn vẫn đang đứng trước vũng nước đọng, tâm thần Đỗ Địch An không khỏi bất định, cảm giác nơi này vẫn quá mức nguy hiểm, lúc này hắn thở sâu, cắn răng chìm vào trong nước, men theo cái lỗ thủng lúc trước mình bò lên mà tiếp tục bơi đi, trong lòng âm thầm cầu nguyện đừng gặp phải ma vật dưới nước.
Bám sát vánh trường bên trong cống thoát mà bơi đi, bên trong tuy ánh sáng lờ mờ, nhưng may mắn thị giác của hắn không bị bóng tối ảnh hưởng, sau khi bơi ra hơn mười thước thì hắn thấy xa xa có một vật thể gì đó như những cọng cỏ rất lớn tựa như ma vật đang bất động trong nước, toàn thân bồng bềnh trôi nổi trong làn nước.
Đối phương dường như cũng nghe thấy được mùi máu tanh tan ra từ trên người hắn, liền lập tức chậm rãi du động tới.
Đỗ Địch An sợ tới mức vội vàng dừng lại, ước chừng nhìn quanh, lại nhìn thấy một cái lỗ thủng giống với lỗ thủng lúc trước liền lập tức chui vào bên trong.
Sau khi đi vào cái lối đi này, Đỗ Địch An nhanh chóng bơi lên trên, vị trí lộ ra mặt nước vẫn là một cái nhà vệ sinh, nhưng cái nhà vệ sinh này sớm đã bị đập hư, Đỗ Địch An nhìn thấy cách đó không xa có một cỗ hài cốt hư thối đen sì, trên mặt đất đều là tro bụi cùng xác chết của một vài ma vật vô danh.
Lúc này Đỗ Địch An ngửi thấy được mùi của đám người thanh niên cao gầy trước vũng nước đọng liền quay người dọc theo đường cũ mà trở về, dường như điều hắn băn khoăn là ma vật dưới nước, chỉ cần buông lỏng là chúng liền nhảy vào xơi tái, dù sao Đỗ Địch An cũng đang trọng thương, trên người lại có máu tươi, hi vọng sống sót dưới nước gần như bằng không.
Hơn nữa những tên Thú Liệp giả này tuy thường xuyên ra ngoài vách tường săn giết quái vật, nhưng lại không hiểu rõ cấu tạo tòa phế tích thành thị này.
Đỗ Địch An lẳng lặng cảm nhận được bọn hắn đã đi xa, sự căng thẳng tột độ trong lòng cũng dần được buông lỏng, đúng lúc này, chỉ cảm giác chân mình đau xót, ngay sau đó vô số đồ vật lạnh buốt mềm trượt quấn lên, hơn nữa lại bám vào hai chân mà leo lên, quấn lên tới nửa người trên.
Đỗ Địch An lập tức nghĩ đến ma vật giống như ngọn cỏ dưới nước, hắn sợ tới mức vội vàng bám theo nhà vệ sinh này mà leo ra.
Tuy diện tích dưới bồn cầu rất bé, nhưng mặt đất chung quanh chỗ nước lún xuống, bê tông sớm đã hư hại mới bị Đỗ Địch An ra sức tác động một chút đã phá ra thành một cái lỗ thủng.
Hắn lăn lông lốc mà leo ra, nhìn về phía sau, chỉ con quái vật giống như đám cỏ kia lại giống như một con rắn dài hẹp màu xanh với cái miệng sắc nhọn đang gặm lấy thân thể mình, may mắn có Thú Liệp giả chiến giáp đón đỡ, mới không bị cắn xé quá nghiêm trọng.
Đỗ Địch An chỉ cảm thấy da đầu tê cứng, liền cầm chặt chủy thủ điên cuồng đâm tới.
Quái vật kia bị đau, hung hăng vọt về phía Đỗ Địch An mà cắn xé.
Đỗ Địch An vội vàng vung vẩy chủy thủ, chặt đứt thân thể nó.
Ma vật này đau đến thét lên két két, thân thể đang quấn quanh trên người Đỗ Địch An đột nhiên trượt xuống rơi vào vũng nước, chỗ bị chặt đứt phun ra máu tươi nhuộm hồng cả mặt nước.
Đỗ Địch An nhẹ nhàng thở ra, không dám ở chỗ này chờ lâu, cẩn thận từng li từng tí mà leo ra khỏi tòa kiến trúc sụp đổ này.
- Phải nhanh chóng đi xử lý miệng vết thương.
Đỗ Địch An cảm giác được đùi cùng phía sau lưng đang kịch liệt đau nhức, sắc mặt hắn khó coi, cũng không dám ở lại đây quá lâu để tránh đối phương đột nhiên lại vòng trở lại.
Hắn cởi Thú Liệp giả chiến giáp trên người ra, nhét vào ven đường, sau đó lấy băng gạc trong túi cấp cứu ra quấn lấy miệng vết thương, hắn tìm được một ít dây leo vò nát rồi dán ở phía trên, hỗn hợp nước thực vật sẽ có thể ức chế bớt mùi máu tươi.
Sau đó hắn rửa sạch vết máu trên Thú Liệp giả chiến giáp và bôi nước bùn lên bên trên rồi mặc lên người, mùi bùn hư thối theo toàn thân bay tới.
- Phải mau rời khỏi tại đây, một khi bị ma vật cỡ lớn phát hiện thì chết chắc.
Đỗ Địch An khẩn trương vô cùng, thủ đoạn che dấu mùi và ẩn núp như vậy chỉ là đề cao tính an toàn thêm một chút, nhưng đứng trước ma vật siêu cấp thì kiểu ngụy trang này chủ là nhạt nhẽo.
Thoáng cái đã hai ngày qua đi.
Chỗ biên giới khu số 2, Đỗ Địch An đã xuất hiện tại đây, trên những kiến trúc chung quanh, lờ mờ có thể nhìn thấy cờ của Melon tập đoàn đang cắm ở đó, cùng với đồ án huy chương của nhiên liệu phun trên mặt đất, tượng trưng cho đây là lĩnh vực của Melon tập đoàn.
- Phía trước là khu số 6, từ khu số 6 có thể đi đến khu Số 9.
Đỗ Địch An bám theo bên cạnh một cái cờ mà lướt qua, tay khư khư bụm lấy phần bụng, từng bước khập khiễng mà đi vào bên trong khu số 6, hai ngày này hắn không dám xử lý vết thương trên người, vật dụng cấp cứu hắn mang theo bên người cũng đều bị ngâm trong nước không còn tác dụng, chỉ có một bình thuốc cầm máu còn chút hiệu quả, nhưng miệng vết thương bị cảm nhiễm trong nước quá nghiêm trọng, đã hư thối, phải cắt đi mới được.
Mà cắt đi phần thối rữa cùng nghĩa với việc sẽ có mùi máu tươi tản ra.
Ở khu Số 2 nguy hiểm như vậy, Đỗ Địch An chỉ có thể chịu đựng miệng vết thương hư thối một chút, chỉ hy vọng có thể nhanh chóng trở lại Số 9 khu, nơi đó là khu vực an toàn nhất.
- Không nghĩ tới mục đích của hắn là giết ta mà không phải khảo nghiệm ta. . .
Đỗ Địch An vừa chạy đi, nhưng trong lòng thì tràn ngập thống khổ cùng bi thương, vốn tưởng rằng vị nhạc phụ này thật sự có lòng từ bi, không chê thân phận bình dân của hắn như những gì Jenny đã nói, thật không nghĩ tới hắn đã quá ngây thơ rồi, cũng tự đánh giá quá cao giá trị của mình.
Trong mắt đối phương, có lẽ hắn chỉ là một thứ côn trùng nhỏ bé hèn mọn, lão làm sao có thể cho phép côn trùng hèn mọn như vậy liên lụy nữ nhi của hắn?
- Chuyện này không nên để cho Jenny biết. . .
Đỗ Địch An nhớ lại bộ dáng vui vẻ của Jenny trước khi đi, dựa vào nhất cử nhất động của nàng mà xem, cũng dễ nhận thấy được nàng cũng là bị mơ mơ màng màng, điều này khiến hắn cảm giác trong lòng mình dễ chịu hơn rất nhiều.
"Trước khi trở lại bên trong vách tường nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực của bản thân lên mới được, nếu không bị hắn phái người đến vụng trộm ám sát thì đến cả sở thẩm phán cũng không thể giúp mình được" Đỗ Địch An nói thầm trong lòng:
- Chỉ cần cẩn thận với thủ đoạn ám toán của hắn, ngay cả khi hắn rõ ràng là một quý tộc thì hắn cũng không có quyền giết chết ta, dù sao, đại quý tộc đã từng chết trong lịch sử xử tử của sở thẩm phán cũng không phải là không có, hắn sẽ không dám mạo hiểm như vậy!
- Đến lúc đó ta đề cao chức vị thần quan, đưa Jenny xa chạy cao bay.
Đỗ Địch An âm thầm đả khởi bàn tính.
Nghĩ tới những thứ này, Đỗ Địch An lập tức muốn thực sự tăng cường sức mạnh của mình, điều trước tiên hắn nghĩ đến là hàn tinh cất chưa trong khu Số 9, đó là cách duy nhất có thể giúp hắn tăng cường sức mạnh một cách nhanh chóng, chính là hấp thu Hàn Tinh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất