Hắc Ám Vương Giả

Chương 182: Ma Vương ( hết quyển 2 )

Chương 182: Ma Vương ( hết quyển 2 )
Đỗ Địch An vờ như không nghe thấy, tâm tư hoàn toàn tập trung vào hồi ức trong đầu, lúc trước mặc dù nhớ kỹ ký hiệu luyện Kim cơ bản trong bách khoa toàn thư, nhưng sinh hoạt vài năm trong lao ngục đã quên không ít ký hiệu luyện Kim, còn lại phần lớn cũng ấn tượng mơ hồ.
Cô gái mặt nạ ác ma thấy Đỗ Địch An không đáp lời, hừ lạnh một tiếng nói với Dạ Oanh:
- Của ngươi đâu, đừng lề mề chậm trễ thời gian.
Dạ Oanh vội vàng đưa tư liệu luyện Kim của mình ra.
Cô gái mặt nạ ác ma tiếp nhận tư liệu, rất nhanh lật xem.
- Mangan và hợp kim sắt?
Lông mày cô gái mặt nạ ác ma hơi khẫy lên, đôi mắt lướt qua, trầm ngâm một lát, gật đầu nói:
- Cũng không tệ lắm, có tính hợp lý, thông qua sơ thẩm.
Đôi mắt Dạ Oanh sáng ngời, trong lòng rất vui mừng.
Kim Giáp và Mân Côi bên cạnh hâm mộ nói:
- Chúc mừng ngươi.
Cô gái mặt nạ ác ma lấy tư liệu, nói:
- Lấy Huân chương luyện kim của ngươi ra.
Trong lòng Dạ Oanh vui vẻ, lấy huân chương hình tam giác cất trong áo đen ra, mặc sau huân chương có khắc hai chữ "Dạ Oanh".
Cô gái mặt na ác ma lật lại nhìn thoáng qua, ghi nhớ tên gọi, nói:
- Sơ thẩm nền tảng có tích phân luyện kim là mười điểm, như thế ngươi không có vấn đề gì chứ?
- Ừ.
Dạ Oanh gật đầu, điều này nàng đương nhiên rõ ràng.
- Người đâu, đưa cái này vào trong kho.
Cô gái mặt nạ ác ma nói với mấy thân ảnh phía sau đang sửa sang lại tư liệu trên bàn. Lập tức có một thân ảnh áo choàng tím tới tiếp nhận tư liệu trong tay của nàng và thông tin thân phận của Dạ Oanh.
- Tên kia là ai, xong chưa, ta ở đây không phải để chờ người.
Cô gái mặt nạ ác ma ngẩng đầu nhìn qua Đỗ Địch An đang ở trên bàn ghi chép đằng sau Dạ Oanh bọn họ nói.
Đỗ Địch An thu hồi bút, khẽ thổi thổi mực nước trên hai tờ giấy, sau đó xoay người bước đến bên cạnh Dạ Oanh, đặt lên bàn trước mặt cô gái mặt nạ ác ma nói:
- Thật có lỗi, đợi lâu rồi.
Lông mi cô gái mặt nạ ác ma nâng lên nói:
- Hai tờ?
Vừa nói vừa cầm hai tờ giấy trên bàn lên, nhìn lướt qua từ trên hướng xuống, trợn mắt nói:
- Mực còn chưa khô, tất cả cái này đều là vừa ghi sao?
Dạ Oanh đứng bên cạnh vội hỏi:
- Thật có lỗi, hắn là trợ thủ của ta, vẫn chỉ là một học đồ thực tập, lúc tới xin vào dạy lần này quên chuẩn bị tư liệu luyện Kim mang đến, lúc này mới tạm thời ghi.
Cô gái mặt nạ ác ma hừ lạnh một tiếng, không nói gì.
- Hoàng lân và xích lân ma sát bốc cháy? Bột thủy tinh?
Cô gái mặc nạ ác ma rất nhanh nhìn lướt qua xong tờ giấy thứ nhất, ngẩng đầu nhìn Đỗ Địch An, lại tiếp tục mở tờ thứ hai ra, vẫn là chữ viết mực nước ướt sũng, công thức luyện Kim cũng rất ít.
- Lưu huỳnh, mộc phấn, ni-trát ka-li?
Nàng chậm rãi nhìn lướt qua, đột nhiên khẽ giật mình.
Mặc dù đeo mặt nạ ác ma xấu xí, nhưng Dạ Oanh, Kim Giáp và Mân Côi vẫn cảm nhận được nàng có hơi dừng lại.
Đỗ Địch An nhìn chăm chú nàng.
Sau khi trải qua thời gian yên tĩnh ngắn ngũi, cô gái mặt nạ ác ma chậm rãi ngẩng đầu, nói với Đỗ Địch An:
- Hai thuật luyện kim này của ngươi đều là có liên quan đến Hỏa Diễm, ngươi biết người của gia tộc Liệt Diễm sao?
Ánh mắt Đỗ Địch An lóe lên, lắc đầu nói:
- Không biết.
- Thật sao?
Cô gái mặt nạ ác ma hơi híp mắt, dừng ở trên mặt nạ Đỗ Địch An một lát, thu hồi ánh mắt nói:
- Phần thứ nhất thuật luyện kim, là tiến hành phân tích điểm cháy và điểm nóng chảy cơ bản đối với vật chất, đương đối sơ cấp, miễn cưỡng có thể đạt được tư cách thuật sĩ luyện kim chính thức, phần thứ hai thuật luyện kim tương đối đặc biệt nên tạm thời giữ lại, chờ sau khi xác nhận thêm mới có thể cho ngươi kết quả.
Đỗ Địch An nghĩ đến Dạ Oanh bọn họ lúc trước, khẽ gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
- Tương đối đặc biệt?
Ba người Dạ Oanh, Kim Giáp và Mân Côi bên cạnh đánh giá trong lời nói của cô gái mặt nạ ác ma liền giật mình một cái, kinh ngạc nhìn về phía Đỗ Địch An, thuật luyện kim có thể được đánh giá 'Đặc biệt', hoặc ý tưởng sai lầm, hoặc chính là có tác dụng khác đặc biệt, bất kể là loại nào, ở phương diện 'Sáng ý' đều được cho là max điểm, cho dù bị đoán ra là lý luận sai lầm cũng có thể kích phát ra linh cảm của một số người, như thế cũng có giá trị không nhỏ.
- Lần đầu gia nhập Hắc Ám giáo đình chúng ta, ngươi cần đưa vân tay của mình ra, tuổi, cùng với biểu tượng và tên xưng hô sau này của ngươi.
Cô gái mặt nạ ác ma từ trong ngăn kéo móc ra một tờ bản khai, nhìn qua Đỗ Địch An nói:
- Vân tay mỗi người không giống nhau, chúng ta có người chuyên nghiệp có thể phân biệt rõ vân tay mỗi người khác nhau, cho nên một khi đăng ký thì cái này là thân phận của ngươi sau này, không cách nào che dấu cũng không cách nào bị người khác giả mạo, hi vọng ngươi có thể thận trọng đối đãi.
Đỗ Địch An "A" một tiếng, trong lòng có chút giật mình, lúc trước hắn còn đang suy nghĩ tin tức thế giới này bế tắc, vừa rồi không có phân biệt tròng đen và nhóm máu, nếu như có người giết chết người khác và lợi dụng huân chương người khác đến giả mạo thì phải làm sao, không nghĩ tới lại nắm giữ vân tay để phân biệt.
- Nghĩ xong chưa, danh xưng sau này của ngươi, nếu như chưa nghĩ ra, ta có thể nhắc nhở cho ngươi một số, như Hắc Bức, Tước Sĩ, Nha Tước...vv.
Cô gái mặt nạ ác ma nắm bút, ngẩng đầu nhìn qua Đỗ Địch An nói.
Dạ Oanh nói với Đỗ Địch An:
- Liệp Khuyển thật sự dễ nghe, nhưng xưng hô thế này quá bình thường, đã có người dùng qua rồi.
Đỗ Địch An gật đầu, nhìn qua cô gái mặt nạ ác ma, đột nhiên nghĩ đến bản thân mình hôm nay lựa chọn thân phận thuật sĩ luyện kim cũng có ý nghĩa rơi vào thế lực ngầm, giống như lời Quang Minh giáo đình nói là biến thành ác ma, một khi thân phận bị bại lộ sẽ tựa như đêm tối gặp phải ánh mặt trời, sẽ lập tức bị tinh lọc.
Đây là một đường không có đường về.
Nhưng đã chọn sẽ không có đường lui, mặc dù có thì hắn cũng không muốn lui.
- Liệp Khuyển cuối cùng cũng là một con chó.
Đỗ Địch An thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Đã vì ma, sao lại không trở thành ma trong ma, vậy danh hiệu gọi là 'Ma Vương' đi.
Cô gái mặt nạ ác ma và Dạ Oanh bọn họ đều khẽ giật mình, Ma Vương?
- Danh hiệu có người dùng qua rồi sao?
Đỗ Địch An hỏi.
Cô gái mặt nạ ác ma kịp phản ứng, không khỏi nói:
- Tiểu tử, lá gan của ngươi cũng không nhỏ, cũng dám tự xưng là Ma Vương?
Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:
- Đã không có quyết tâm trở thành Ma Vương, làm sao khổ sở làm những việc khác người này đây?
- Hừ!
Cô gái mặt nạ ác ma hừ lạnh một tiếng nói:
- Nghe khẩu khí của ngươi, dường như rất xem thường thân phận của mình? Chẳng lẽ ngươi gia nhập Hắc Ám giáo đình không vẻ vang sao?
Đỗ Địch An lẳng lặng nhìn nàng một cái nói:
- Kỵ sĩ lấy quy tắc làm vẻ vang, quý tộc lấy lễ tiết làm vẻ vang, phú thương lấy tài phú làm vẻ vang, Quang Minh lấy Thần Thánh làm vẻ vang mà ta lấy bản thân làm vẻ vang.
- Thân phận của mình sao? Xem như ngươi biết điều.
Cô gái mặt nạ ác ma thấy hắn nói như thế thì ngữ khí hơi trì hoãn, hừ lạnh một tiếng.
Ba người Dạ Oanh, Kim Giáp và Mân Côi bên cạnh cũng nhẹ nhàng thở ra, sợ Đỗ Địch An nói sai lời.
Bọn hắn cũng không có ý thức được, Đỗ Địch An nói "Bản thân", cũng không phải là chỉ thân phận gia nhập Hắc Ám giáo đình, mà là "Bản thân" trên ý nghĩa chân chính.
- Danh xưng của ngươi trước tiên ta nhớ kỹ rồi, trong ba ngày sẽ điều tra rõ ràng xem có trùng tên hay không, nếu như không có sẽ khắc lên huân chương của ngươi.
Cô gái mang mặt nạ ác ma nói, sau đó lại hỏi tuổi của Đỗ Địch An, cũng bảo tồn vân tay mười đầu ngón tay của Đỗ Địch An.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất