Hắc Ám Vương Giả

Chương 184: Tụ Hội

Chương 184: Tụ Hội
- Cái gì công bình với không công bình, chỉ cần mình vui vẻ là tốt rồi.
Shaya day day trán, nói:
- Ngươi đúng là quá trung thực rồi. Như cha ta nói, nếu thích gì chỉ cần chém giết cướp đoạt là được. Trên đời này không có gì mà tiền tài và quyền lợi không mua được. Ừm, trừ những nghệ thuật gia vĩ đại như Teza đại sư.
Jenny thở dài, chậm rãi lắc đầu. Tuy nàng cùng Shaya là bạn thơ ấu, rất nhiều phương diện hợp nhau nhưng có nhiều thứ nàng vẫn giữ vững niềm tin.
- Ta đi về trước.
Shaya cũng không nhiều lời, vẫy tay từ biệt.
Jenny gật đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói:
- Ngươi vừa nói có thể sẽ nhìn thấy hắn? Vậy. . . Có thể giúp ta mang tin tức tới cho hắn hay không?
đưa tay vuốt khuôn mặt của nàng, cười khanh khách nói:
- Bổn tiểu thư sẽ không làm người đưa tin, ngươi có cái gì muốn nói về sau tự mình đi nói là được. Không phải trước đây ngươi rất dũng cảm sao?
Nói xong nàng trừng hai mắt, quay người rời khỏi.
. . .
. . .
Thị trấn nhỏ Yade, lâu đài cổ Ryan.
Một chiếc xe ngựa chập chạm tiến vào trong lâu đài cổ ở. Cửa xe mở ra, Đỗ Địch An từ trên xe bước xuống, được người hầu dẫn dắt đi vào trong lâu đài cổ.
Bây giờ đang là hoàng hôn, đằng sau lâu Ryan đài cổ đang chuẩn bị bữa tối, khói bếp nghi ngút.
Trong đại sảnh lâu đài cổ, đám người hầu cung kính đứng hai bên. Tuy gia tộc Ryan đã xuống dốc nhưng khi dùng bữa vẫn sẽ có lễ tiết đầy đủ. Trong nhà ăn rộng rãi đằng sau đại sảnh, lão tộc trưởng cùng con cái, cháu trai tất cả đều đã đến đông đủ ngồi khắp nơi trong nhà ăn. Ngẫu nhiên sẽ nói chuyện phiếm với nhau.
Hughton đang nói chuyện cùng muội muội, chợt thấy Đỗ Địch An từ bên ngoài đi vào, hắn hơi ngơ ngác một chút, vội vàng đứng dậy chạy ra đón:
- Xin chào, Đỗ tiên sinh.
Đỗ Địch An bắt tay đơn giản, nói:
- Ta vừa đến kịp lúc.
Hughton cười cười ha ha, nói:
- Đúng vậy a, Đỗ tiên sinh hẳn còn chưa ăn cơm, tới đây dùng cơm cùng chúng ta chứ?
Đỗ Địch An cũng không chối từ, cười nói:
- Vậy thì làm phiền thêm một đôi bát đũa rồi.
- Đũa?
Hughton sững sờ, nhưng không hỏi nhiều mỉm cười gật đầu.
Đỗ Địch An nhìn thấy phản ứng nghi hoặc của hắn liền biết mình đã lỡ lời rồi, sờ lên cái mũi, đi vào trong nhà ăn. Qua khứu giác hắn ngửi thấy được lão Tộc trưởng Forint đang ở trong văn phòng lầu hai, còn ba người Bahrton cùng Kuren, Joseph đã sớm chờ trong nhà ăn. Ba người ngồi trong một góc không có ai để ý tới.
Nhìn thấy Đỗ Địch An vào trong nhà ăn, ba người kinh hỉ lập tức chạy ra đón.
Đỗ Địch An mỉm cười, nhìn ba người gật gật đầu.
Lúc này, một trung niên nhân bên cạnh râu ria bạc trắng hỏi Hughton:
- Vị này chính là?
Hughton vội vàng giới thiệu:
- Vị này chính là Thú Liệp giả mà gia gia thuê.
- Thú Liệp giả?
Trung niên nhân khẽ giật mình, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi nhưng rất nhanh đã biến mất, trên mặt nở một nụ cười, tiến lên bắt tay nói:
- Xin chào xin chào, ta là con thứ hai của Forint Ryan, Jike.
Đỗ Địch An khẽ nắm tay hắn, nói:
- Ngươi tốt chứ.
Những người khác đang ngồi trong nhà ăn thấy vậy cũng tiến lên bắt chuyện cùng Đỗ Địch An, mà đời thứ ba đồng lứa với Hughton chỉ khoanh tay đứng bên cạnh, mặt mũi tràn đầy hiếu kỳ, muốn tiến lên chào hỏi nhưng lại bận tâm đến thân phận, chỉ gật đầu kêu một tiếng Đỗ tiên sinh.
- Đỗ tiên sinh trẻ tuổi như vậy, trước kia là ở trong tập đoàn nao?
Jike cười nói.
- Tập đoàn Melon.
- Melon?
Jike chợt tỉnh ngộ, cũng không suy nghĩ gì nữa, cười nói:
- Gần đây cha ta một mình sáng lập tập đoàn mới tên gọi Tân Thế tập đoàn, có thể lôi kéo thú liệp giả trẻ tuổi đầy hứa hẹn như ngươi, thật là đáng mừng.
Đỗ Địch An mỉm cười, tuy mặt mũi hắn tràn đầy vui vẻ, nhưng lúc lão tộc trưởng sáng lập tập đoàn, những người con này hơn phân nửa đều liều mạng ngăn trở. May mắn mặc dù Forint đã già những vẫn có thể trấn áp được bọn hắn.
Một lát sau, Forint lão Tộc trưởng tới nhà ăn, sau khi nhìn thấy Đỗ Địch An từ xa, cũng không suy nghĩ gì nữa, trên mặt lộ ra một nụ cười:
- Đỗ tiên sinh đến thật sớm.
- Thợ săn đến sớm mới có chim ăn.
Đỗ Địch An đứng dậy cười nói.
Forint lão Tộc trưởng phất tay, ý bảo mọi người ngồi xuống. Lão để thị nữ đỡ mình tới vị trí Tộc trưởng ngồi xuống, hướng chúng nhân nói:
- Đều ngồi xuống đi, Đỗ tiên sinh tới ngồi bên cạnh ta.
Lời này vừa nói ra, Jike cùng mọi người đều cả kinh, không nghĩ tới lão Tộc trưởng coi trọng Đỗ Địch An như thế.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, tới ngồi bên cạnh lão.
Vị trí này vốn là của Jike, nụ cười trên mặt hắn có chút cứng ngắc, nhưng vẫn là cố nặn ra vẻ tươi cười, hơi lui về sau nhường chỗ cho Đỗ Địch An.
- Ăn cơm đi.
Lão Tộc trưởng Forint hướng trung niên thị nữ bên cạnh phân phó.
Trung niên thị nữ gật gật đầu, quay người gọi một một thị nữ tới truyền lời.
Một lát sau, đám người hầu lục tục bưng thức ăn lên bàn.
Lão Tộc trưởng Forint nhìn Đỗ Địch An cười nói:
- Không biết hôm nay Đỗ tiên sinh sẽ tới, bữa tối có chút đơn sơ, mời tiên sinh dùng tạm.
- Tiết kiệm làm giàu.
Đỗ Địch An mỉm cười trả lời một câu.
Ngọn đèn chiếu rọi, bữa cơm vui vẻ hòa thuận. Sau khi ăn được một nửa, Forint lão Tộc trưởng dùng khăn lau miệng, nói:
- Đỗ tiên sinh, gia tộc Ryan chúng ta mới thành lập một tập đoàn mới, đêm mai làm lễ khai mạc sẽ có không ít quý tộc cũ ngày xưa quen biết tói chúc mừng, cũng thuận tiện tìm hiểu tập đoàn chúng ta. Trước mắt ngươi là thú liệp giả duy nhất của tập đoàn, hi vọng đến lúc đó ngươi có thể tham dự.
Đỗ Địch An gật đầu nói:
- Không có vấn đề.
- Gia gia, ta có thể đi không?
Hughton ngồi dưới bàn ăn cuối cùng hô.
Lão Tộc trưởng Forint ngẩng đầu nhìn hắn một cái nói:
- Bối phận của ngươi không đủ, ngươi nên đặt tâm tư của mình vào việc học cho tốt. Lấy được giấy chứng nhận kỵ sĩ vinh dự thì nhà chúng ta sẽ có thêm vinh quang.
Sắc mặt Hughton tái nhợt, hừ lạnh một tiếng.
Bữa tối qua đi, lão Tộc trưởng Forint mời Đỗ Địch An tới thư phòng để trao đổi.
- Ngày mai quý tộc tới dự đều là quý tộc xuống dốc, tương đối giống với gia tộc Ryan.
Lão Tộc trưởng Forint chờ sau khi trung niên thị nữ sau khi, nhìn Đỗ Địch An đi thẳng vào vấn đề nói:
- Trong bọn hắn có người tham gia chỉ vì lễ tiết, có người tham gia để tìm hiểu tình huống tập đoàn chúng ta, muốn tranh thủ lợi ích. Bất kể nói thế nào, đây là lần thứ nhất tập đoàn chúng ta lộ diện, ta hy vọng có thể có một ấn tượng tốt.
Đỗ Địch An nói:
- Tụ hội lần này, không chỉ có những người tham gia mà tất cả các quý tộc vòng tròn đều phải ghé hai mắt mà nhìn.
- Đúng vậy.
Lão Tộc trưởng Forint gật đầu thật sâu, nói một chút Đỗ Địch An đã hiểu khiến lão cảm thấy sảng khoái, đồng thời cũng âm thầm đánh giá thiếu niên này cao hơn một bậc. Lão nhìn Đỗ Địch An, nói:
- Từng có không ít quý tộc xuống dốc muốn thành lập tập đoàn, lôi kéo những quý tộc xuống dốc khác nhập bọn, gộp tất cả sản nghiệp gia tộc chung lại một chỗ. Nhưng những quý tộc này ngưng tụ lại cuối cùng lại chia rẽ và bị tập đoàn khác hơi nghiền ép một chút đã tan thành mảnh nhỏ rồi.
- Cứ như vậy dần dần có rất ít quý tộc xuống dốc muốn thành lập tập đoàn. Dù sao phí tổn để xin thành lập tập đoàn cũng không thấp. Hôm nay gia tộc Ryan chúng ta được ăn cả ngã về không, gia tộc khác cũng điều tra được rõ ràng. Bất kể như thế nào, đã đi con đường này rồi thì ta hy vọng có thể có một khởi đầu tốt. Cho nên ta định tuyên bố với mọi người ngươi là Trung cấp Thú Liệp giả, nói như vậy ít nhiều gì cũng có thể đề cao một điểm nội tình của tập đoàn.
Đỗ Địch An trầm ngâm một chút, gật đầu đáp:
- Được.
- Sau này rất có thể chúng ta sẽ bị tập đoàn Melon chèn ép.
Lão tộc trưởng Forint thở dài nói:
- Đến lúc đó phải xem ngươi rồi, gia tộc Ryan chúng ta khôngchịu được giày vò, cũng không ngăn nổi thanh cự kiếm này.
Đỗ Địch An mỉm cười, nói:
- Đợi khi tài chính của chúng ta tích lũy có thể thuê được một con đường ngoài cự bích, tới lúc đó tài phú của chúng ta còn phát triển nhanh hơn lăn cầu tuyết.
Lão Tộc trưởng Forint cười khổ, tuy không biết Đỗ Địch An lấy đâu ra tự tin còn hơn cao cấp thú liệp giả như vậy, nhưng lão cũng không phản bác. Từ hôm nay lão chỉ có thể cầu nguyện mà thôi.
- Ở sau lưng một ít đại quý tộc có luyện kim thuật sĩ chống đỡ hay không?
Đỗ Địch An đột nhiên hỏi.
Lão Tộc trưởng Forint sững sờ, trầm mặc một lát rồi nói:
- Đúng vậy, tài phú mà một luyện Kim đại sư kiếm được còn hơn rất nhiều so với thú liệp giả.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, lúc chứng kiến trong sân Hắc Ám giáo đình có các loại tài liệu luyện Kim, hắn đã có suy đoán. Dù sao những tài liệu trân quý này nếu là chỉ dựa vào tư nhân thì rất khó có được, chỉ có thể dựa vào từng khu khoáng sản quý tộc nắm giữ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất