Chương 185: Chuẩn Bị
Lão Tộc trưởng Forint ngẩng đầu nhìn Đỗ Địch An, nói:
- Tựa hồ ngươi cũng không kinh hãi.
Đỗ Địch An mỉm cười nói:
- Tại sao phải kinh hãi?
- Luyện kim thuật sĩ là tồn tại âm u tà ác, cao cao tại thượng. Thậm chí những quý tộc khiến kỵ sĩ chịu thuần phục lại có thể lui tới cùng những kẻ tà ác dơ bẩn này, chẳng lẽ không đáng cho ngươi giật mình?
Lão Tộc trưởng Forint nhìnhắn.
Đỗ Địch An cười nhạt một tiếng nói:
- Bất luận là kẻ nào cũng đều mặt tối, không cần nói quý tộc các ngươi, ta tin coi như là Quang Minh giáo hoàng cũng có bí mật không muốn người khác biết. Cho nên không có gì phải kinh hãi, nếu không có một chút thủ đoạn hèn hạ dơ bẩn, chỉ dựa vào quang minh chính đại làm các ngươi có thể sống thoải mái đây. Dù sao tài nguyên thế giới này là có hạn, có ngươi tốt cũng đại biểu có người không tốt, nếu không tốt tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp cướp bóc để tốt lên.
Lão Tộc trưởng Forint yên lặng nhìn hắn, nói:
- Đây đều là ngươi học được trong tù hay sao?
- Đây chỉ là quy tắc rất đơn giản ai cũng biết, không có gì phải học.
Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:
- Ngươi biết những quý tộc có luyện kim thuật sĩ đằng sau không?
Lão Tộc trưởng Forint nhìn hắn một cái, khẽ thở dài nói:
- Cái này có nhiều lắm, trên cơ bản sau lưng quý tộc thượng lưu đều có quan hệ cùng luyện kim thuật sĩ hoặc Hắc Ám giáo đình, kể cả quân bộ cũng không ngoại lệ.
- Vậy ngươi biết luyện kim thuật sĩ sau lưng Mel gia tộc cùng Bron gia tộc là người nào không?
Đỗ Địch An lần nữa hỏi.
Lão Tộc trưởng Forint lắc đầu nói:
- Cái này ta cũng không biết, mỗi gia tộc trao đổi cùng luyện kim thuật sĩ đều cực kỳ che giấu. Ngoại trừ thân tín Tộc trưởng cực kỳ tín nhiệm, coi như là con cái trong gia tộc cũng chưa hẳn biết rõ chứ đừng nói là ngoại nhân. Bất quá nếu như ngươi muốn biết có thể lần theo từng sản nghiệp của gia tộc đó tìm manh mối. Luyện kim thuật sĩ giúp quý tộc phát triển sản phẩm mới để bán đi. Nếu như ngươi tìm được một vị gia nhập Hắc Ám giáo đình, có thể từ sản phẩm luyện kim thuật suy đoán đại khái thân phận. Đương nhiên, việc này cũng không thể thiếu một lượng kim tệ xa xỉ được.
Ánh mắt Đỗ Địch An hơi chớp động nói:
- Quý tộc bí mật trao đổi cùng luyện kim thuật sĩ, Quang Minh giáo đình có biết không?
- Bọn hắn không phải người ngu, tất nhiên là biết đến.
Lão Tộc trưởng Forint giận dữ nói:
- Có điều tuy thế lực Quang Minh giáo đình khổng lồ, tín đồ khắp nơi nhưng dù sao vẫn ỷ lại quý tộc chúng ta. Nếu hệ thống kinh tế quý tộc sụp đổ sẽ tạo thành tổn thất cực lớn đối với bình dân, sau đó sẽ phản ứng dây chuyền liên tiếp xảy ra.Trong vòng tròn quý tộc chúng ta gọi là Phong Bạo, một khi phát sinh thậm chí sẽ khiến từng khu vực xuất hiện bạo loạn, đây là điều Quang Minh giáo đình không muốn thấy.
Đỗ Địch An biết rõ Phong Bạo trong miệng hắn không khác gì với khủng hoảng tài chính trước đây, hắn nói:
- Nói như vậy nghĩa là Quang Minh giáo đình mắt nhắm mắt mở cho qua?
- Cũng không phải.
Lão Tộc trưởng Forint khẽ lắc đầu, nói:
- Nếu là không có chứng cớ xác thực, mạo muội điều tra quý tộc sẽ khiến những quý tộc khác cắn trả, đây việc Quang Minh giáo đình kiêng kị. Cho nên, mặc dù bọn hắn biết đại đa số quý tộc có lui tới cùng luyện kim thuật sĩ nhưng lại không có cách điều tra. Bởi vì vì trong tay bọn họ không có chứng cớ, một khi nắm được chứng cớ, coi như là gia tộc cổ xưa như Meire gia tộc cũng sẽ bị tiêu diệt!
Ánh mắt Đỗ Địch An ngưng tụ, xem ra chính mình hay vẫn là đánh giá thấp lực lượng của Quang Minh giáo đình.
- Trong trấn nhỏ Yade, gia tộc các ngươi hẳn là có cửa hàng của riêng mình đi?
Đỗ Địch An thay đổi chủ đề hỏi.
Lão Tộc trưởng Forint sững sờ, nói:
- Hỏi cái này hẳn là ngươi muốn mượn dùng?
- Ừ, mượn một thời gian ngắn, sau đó sẽ dựa theo giá cả tiền thuê nhà trả cho ngươi.
- Ngươi dùng để buôn bán hay làm gì vậy?
Lão Tộc trưởng Forint hồ nghi nhìn hắn.
- Buôn bán.
Trên mặt Đỗ Địch An lộ ra nụ cười vui vẻ, nói:
- Ta vừa mới quen một vị luyện kim thuật sĩ, coi như là lôi kéo một đường tài lộ cho tập đoàn chúng ta, như thế nào?
- Ngươi quen biết luyện kim thuật sĩ?
Đồng tử lão Tộc trưởng Forint co lại, giật mình nhìn hắn:
- Ngươi làm sao quen biết được? Không phải trước đó ngươi trong tù sao?
- Đây là chuyện riêng của ta, ngươi không nên hỏi nhiều.
Đỗ Địch An nhắc nhở.
Lão Tộc trưởng Forint kịp phản ứng, kinh nghi bất định nhìnhắn, cuối cùng nhất buông tha không truy vấn, lão hỏi:
- Ngươi biết vị bằng hữu luyện kim thuật sĩ này của ngươi bên phe phái nào hay không?
Trong lòng Đỗ Địch An có chút kinh ngạc, không nghĩ tới lão tộc trưởng lại hiểu rõ luyện kim thuật sĩ như vậy, hắn nói:
- Là " vật chất" phe phái, hắn cho ta một luyện kim thuật, ngày mai sẽ đi sưu tập tài liệu, tiến hành chế tạo mới có thể kiếm được tiền.
Lão tộc trưởng Forint nhẹ nhàng thở ra, quý tộc thích nhất là hợp tác cùng luyện kim thuật sĩ phe phái "Vật chất". Không cần phải đối đãi khách khí cẩn thận giống ma Dược Sư, sợ họ tức giận. Cũng không cần giống như phe phái “sinh mệnh” của luyện kim thuật sĩ, quá đáng sợ.
- Đây là lễ vật ngươi cho ta sao?
Lão Tộc trưởng Forint cảm thán nói:
- Không nghĩ tới ngươi còn có hậu trường như vậy, vị luyện kim thuật sĩ này là cấp bậc gì?
- Sẽ rất cao.
Đỗ Địch An trả lời ngắn gọn.
Lão Tộc trưởng Forint không nghe ra sự khác thường, cười nói:
- Rất tốt, nếu là một vị Nhị Tinh hoặc Tam Tinh luyện kim thuật sĩ có lẽ gia tộc Ryan chúng ta có thể chuyển mình, ít nhất khi đối mặt với sự chèn ép của tài đoàn khác cũng không phải không có lực hoàn thủ.
Đỗ Địch An thấy hắn còn đang thăm dò tin tức, cười nhạt một tiếng nói:
- Sắc trời đã không còn sớm, ta cần phải trở về.
Lão Tộc trưởng Forint không nhìn ra được gì từ biểu lộ của Đỗ Địch An, thầm nghĩ trong lòng:
"Lúc nghe thấy Tam Tinh luyện kim thuật sĩ sắc mặt hắn cũng không có thay đổi gì, tính toán không phải Tam Tinh thì hơn phân nửa cũng là Nhị Tinh luyện kim thuật sĩ."
Nghĩ đến đây trong lòng hắn vui vẻ, đồng thời nhanh chóng suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
. . .
. . .
Ngày kế tiếp.
Đỗ Địch An tới mấy trấn nhỏ phụ cận mua được hoàng lân, gỗ cùng tài liệu Xích Lân. Hắn vào một thị trấn nhỏ tương đối vắng vẻ, dùng một kim tệ tạm thời thuê một gian phòng đơn giản dành cho công nhân lao động, sau đó chuyển tài liệu mua được tới đây.
Trong quá trình này, vốn Đỗ Địch An tưởng rằng lão Tộc trưởng Forint sẽ phái người theo dõi mình, không nghĩ tới trên đường đi cũng không phát hiện có người theo dõi. Hắn lập tức nhớ tới trước kia hơn phân nửa vị lão tộc trưởng này thông qua Melon tập đoàn đã biết mình có năng lực gì cho nên không làm chuyện vô dụng.
Sau khi chuẩn bị tài liệu đầy đủ đã là buổi chiều, lúc này Đỗ Địch An nghĩ đến tối nay sẽ có lễ khai mạc thành lập tập đoàn. Hắn dừng tay, ngày mai sẽ tới thị trường nô lệ thuê mấy công nhân tới khởi công.
Rất nhanh trời đã tối.
Trải qua một ngày trang trí, lâu đài cổ Ryan trở nên có sức sống hơn không ít. Tất cả đèn dầu trên tường đều được thay bằng bạch mỡ giá trị tương đối cao. Đèn Hỏa Minh được đốt cháy sáng, hơn nữa không có mùi lạ, thậm chí hương thơm nhàn nhạt.
Cỏ trong lâu đài cắt tỉa chỉnh tề, đường đi được quét sạch sẽ. Kỵ sĩ trông coi lâu đài cũng mang những bộ giáp lâu ngày không giặt ra lau chùi nhiều lần, cơ hồ có thể phản xạ ánh sáng.