Hắc Ám Vương Giả

Chương 190: Sản Phẩm Thứ Nhất

Chương 190: Sản Phẩm Thứ Nhất
- Như vậy thì nguyên nhân hắn công kích ta là gì?
Đỗ Địch An hỏi.
Forint trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nói:
- Ta nhớ hai năm trước, Milan gia tộc tựa hồ chuẩn bị kết thông gia với Bron gia tộc, không biết có phải hay không là bởi vì sự kiện này?
- Quan hệ thông gia?
Đỗ Địch An liền giật mình, sau đó im lặng một lát, hỏi:
- Kết quả như thê nào?
- Không thành.
Forint lắc đầu,
- Tiêu thư Jenny của Bron gia tộc không đồng ý, mặt khác Mel gia tộc có thể cũng âm thầm nhúng tay ngăn cản quan hệ thông gia giữa hai nhà, dù sao một khi Milan gia tộc và Bron gia tộc kết quan hệ thông gia thành công sẽ tạo thành một cỗ lực lượng rất lớn, như vậy Mel gia tộc ở trong tập đoàn sẽ chịu ảnh hưởng nhất, dù Mel và Bron hai nhà là thế giao, nhưng quý tộc ân ân oán oán, dăm ba câu khó có thể nói rõ.
Đỗ Địch An nhìn hắn, nói:
- Khó trách hôm nay Mel gia tộc và Milan gia tộc lại tới phá rối, vị tiểu thư nhà Meire kia dù tuổi còn nhỏ nhưng cũng không đơn thuần như vẻ bề ngoài.
Forint mỉm cười, nói:
- Giảo hoạt như tiểu hồ ly, cuối cùng cũng thua ở kinh nghiệm.
Đỗ Địch An gật đầu thừa nhận, có chí lý.
- Chỉ là hôm nay ngươi sỉ nhục Milan gia tộc ngay trước mặt mọi người, bọn hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Forint khẽ thở dài, nói:
- Dù chúng ta đã ra khỏi Melon tập đoàn, nhưng chuyện có thể nhẫn thì nên nhẫn.
Đỗ Địch An nói:
- Có việc ta có thể nhịn, nhưng có loại không xứng để cho ta nhẫn, có một câu gọi là tự rước lấy nhục, sự tình hôm nay Milan gia tộc sẽ không truyền đi, cũng không thể khống cáo ta phạm thượng, mạo phạm quý tộc sẽ chỉ ở sau lưng vụng trộm giở trò, bất quá dù chúng ta khách khí nhưng người khác đã mang địch ý thì cũng đừng có cầu người khác khi nào phát động công kích.
Forint nhìn hắn, lúc nói chuyện cùng Đỗ Địch An hắn luôn luôn có một loại ảo giác, tựa hồ người đối diện mình không phải một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi mà là tâm trí một người trưởng thành 30 31 tuổi , hơn nữa lại xảo trá như hồ khiến hắn không khỏi nghĩ đến một số nhân vật kiệt xuất trong lịch sử, đại đa số đều ở một số nhân vật kiệt xuất lúc hài đồng đã biểu hiện ra thiên phú khác người.
Có lẽ với thiên phú của thiếu niên trước mắt này, tương lai cũng sẽ là một nhân vật kiệt xuất, bất quá tuyệt đối không phải là chính diện.
- Milan gia tộc rất giữ thể diện nên chắc
chắn sẽ không truyền tin tức ra ngoài.
Forint nhìn Đỗ Địch An, nói:
- Nhưng trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, ngươi có thể nhẹ nhõm đánh bại Trung cấp kỵ sĩ tin tức, chắc hẳn rất nhanh sẽ đến miệng những người có mặt trong ngày hôm nay, rơi vào một vòng luẩn quẩn, dù báo chí không dám đưa tin nhưng ngươi cũng sẽ rất nổi danh, chỉ là, nổi danh chưa chắc là chuyện tốt.
Đỗ Địch An nói:
- Melon tập đoàn chuẩn bị dùng biện pháp hạn chế, bất kể như thế nào, chúng ta phải nhanh chóng kiếm tiền, thuê cho mình một vách tường ngoài và đường đi để bồi dưỡng Thú Liệp giả cho chính mình.
Forint cười khổ nói:
- Cái này cũng chỉ có thể nhờ vào ngươi.
Đỗ Địch An gật đầu, nghĩ đến xưởng nhỏ mình đã chuẩn bị, đứng dậy cáo từ nói:
- Ta đi về trước.
. . .
. . .
Rời khỏi Ryan lâu đài cổ thì sắc trời đã tối, bên ngoài đã đến thời gian cấm đi lại ban đêm.
Đỗ Địch An ngồi trên xe ngựa cắm cờ xí của Ryan gia tộc, trên đường gặp phải binh sĩ cũng không bị ngăn cản.
Trở lại trong xưởng nhỏ, Đỗ Địch An một lần nữa kiểm kê đầy đủ tài liệu, xác nhận không sai, liền nằm thiếp đi trên những rương hàng hóa.
Ngày kế tiếp.
Đỗ Địch An đi đến khu buôn bán nô lệ trong chợ, tiêu hết hai mươi Ngân tệ để mua hai mươi nô lệ, những đầy tớ này đại đa số là người da đen thân thể đầy đủ, mười nam mười nữ, tuổi từ mười tám đến 25.
Những người bán nô lệ đa số là quý tộc sa sút, phú thương phá sản không thể nuôi dưỡng quá nhiều nô lệ và người hầu nên chỉ có thể bán đi.
Lúc làm thủ tục sang tên, Đỗ Địch An không trực tiếp dùng tên mình mà dùng tên của Ryan gia tộc, sau đó mang theo những đầy tớ này đến xưởng mình đã thuê, dạy cho bọn hắn một ít công nghệ chế tạo đơn giản, mỗi người chỉ cần học cái mình cần làm là được, để hình thành dây chuyền sản xuất.
Trong những đầy tớ này cũng có người thông minh, Đỗ Địch An chọn ra một người tên là Harrison, từng là quản gia thay hắn trông coi xưởng.
Suốt một ngày, Đỗ Địch An đều theo dõi công tác chế tạo của bọn hắn, trực tiếp giám sát công tác của bọn hắn.
Đến buổi tối, Đỗ Địch An kiểm tra lại thành phẩm, chỉ có chưa đến một ngàn hộp.
- Tiêu tốn khoảng hai Ngân tệ, những hộp diêm này muốn nhanh chóng bán ra thì giá cả phải rẻ, mỗi hộp hai đồng tiền, một ngàn hộp là 20 Ngân tệ, thu lợi tỉ lệ là 10:1.
Đỗ Địch An trong lòng âm thầm tính toán.
Đúng vậy, đồ vật đầu tiên hắn chế tạo chính là diêm.
Dù ở trong luyện kim thuật, diêm không giống thuốc nổ bị liệt là cấm thuật, diêm luyện Kim cấu tạo tương đối đơn giản, hoàng lân cùng Xích Lân phối hợp liền có thể chế thành, nhưng ở thời kì không có điện thì diêm hoàn toàn có thể nhanh chóng thay thế dao đánh lửa!
Dù sao hiệu suất châm lửa của dao đánh lửa rất chậm, hơn nữa lại nặng, hai điểm này đều bị diêm đả bại.
Dù diêm chỉ là một tiểu vật phẩm, nhưng là tiêu hao phẩm, điều đó có nghĩa là vĩnh viễn có nhu cầu, sau khi bao trùm địa vị dao đánh lửa thì tiền tài kiếm được tuyệt sẽ không thua kém vật phẩm quí giá khác.
- Một ngày 20 Ngân tệ vẫn là quá chậm, mười ngày mới được hai kim tệ.
Đỗ Địch An suy tư về quá trình chế tạo lúc trước hiệu suất của hai mươi nô lệ rất nhanh, sở dĩ chỉ tạo ra một ngàn hộp ngoại trừ lần đầu chế tạo không quá thuần thục còn vì thời gian cắt diêm hao phí tối đa thời gian, mười nô lệ cắt diêm cũng không kịp tốc độ với những người chế tạo củi đầu và hộp giấy.
- Ta phải tạo ra một đài cắt diêm cơ giới mới được.
Đỗ Địch An như có điều suy nghĩ,
- Chỉ là, cơ giới xuất hiện sẽ bị mọi người phát hiện được năng lượng cơ giới, tiến tới trắng trợn nghiên cứu phát minh, những tập đoàn khác hoàn toàn có thể dựa vào tài lực và con đường của mình để phát triển, khiến người phát minh như mình sẽ không tìm được thị trường, chỉ có thể chết đói.
- Đã như vầy, không bằng tự mình khai thác sức mạnh hơi nước.
Đỗ Địch An âm thầm kiên định, nếu như người khác phục chế sản phẩm của hắn, hắn liền để cho người khác phục chế tốc độ, đuổi theo không kịp tốc độ phát minh của hắn!
Cho những đầy tớ này thuê mấy gian phòng cũ nát để ở lại, Đỗ Địch An lên đường tiến về lâu đài cổ nhà Ryan.
Xe ngựa vừa tiến vào thị trấn nhỏ Yade, đột nhiên con ngựa phía trước bối rối gào thét làm cho xe ngựa bị lay động. Xa phu lo lắng quấy nhiễu đến Đỗ Địch An, tức giận vàng vung roi, lớn tiếng khiển trách.
Đỗ Địch An phục hồi tinh thần nhấc màn xe lên nhìn ra bên ngoài, đêm đen như mực, trên đường phố không có gì cả.
Đỗ Địch An khịt khịt mũi, cũng không nghe thấy mùi gì lạ, trong lòng hiện lên một ít nghi hoặc, đột nhiên một cỗ hàn ý xuất hiện sau lưng vội vàng đánh tới hắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất