Chương 245: Động Tĩnh
Aisha do dự một chút, nói:
- Người này đang mua nặc danh, hơn nữa không phải giao dịch bằng điểm tích lũy mà là giao dịch bằng tiền tệ tư nhân, người chủ này cũng không biết mã số của hắn nhưng ta xem qua giao dịch Kim tệ của người này thì biết được con số đánh trên giao dịch là từ cùng một chỗ dự trữ tiền tệ, qua điều tra thì xác định được nơi dự trữ tiền tệ này là do Melon tập đoàn điều hành.
- Melon tập đoàn?
Thân ảnh to lớn cao ngạo liền giật mình một cái, trầm mặc một lát, mới nói:
- Ta sẽ phái người điều tra Melon tập đoàn, còn các ngươi đi xem Liệt Diễm gia tộc, xem xem gia tộc bọn hắn có phản ứng gì.
Simon đang đứng bên cạnh nhìn hắn một cái, thấp giọng nói:
- Thống lĩnh, Liệt Diễm gia tộc nhiều năm qua liên tục sống trong điều kiện khốn khó, chuyện này không hẳn là bọn hắn gây nên? Tuy ngọn nguồn của những vụ nổ là do những kẻ thoát thân khỏi tập kích, xác thực đến từ cấm thuật bạo tạc của Liệt Diễm gia tộc tạo ra, nhưng cấm thuật này là một trong những loại cấm thuật rất đơn giản, đại đa số tập đoàn đều biết cách điều chế, hơn nữa quân bộ còn chế tạo ra với số lượng lớn dùng ở khu phóng xạ trong chiến tranh quanh năm, nếu Liệt Diễm gia tộc đến trộm cướp thần vật thượng kỷ, liệu có dùng thủ đoạn khác để mà yểm hộ không?
Thân ảnh to lớn cao ngạo nhìn hắn một cái, âm thanh lạnh lùng nói:
- Ta biết rõ ngươi đã từng nhận ân huệ của Liệt Diễm gia tộc, nhưng nhớ kỹ thân phận của ngươi bây giờ, bất luận người nào dám can đảm đối đầu với Hắc Ám giáo đình đều là địch nhân của chúng ta, tuy Liệt Diễm gia tộc ngày bình thường khốn khó, nhưng lão Hổ ngủ say mới là nguy hiểm nhất, không ai có thể tình nguyện bình thản cùng yên lặng, bọn hắn chỉ là đang chờ đợi cơ hội mới quật khởi, ngươi thật sự cho là mọi người trong gia tộc bọn họ đều có thể nhìn thấu được quyền thế tục sao?
Sắc mặt Simon biến hóa không dám nói thêm nữa.
- Chính là bởi vì tập đoàn cùng quân bộ đều biết gây ra vụ nổ cho nên Liệt Diễm gia tộc mới có thể thoái thác, ta giao cho các ngươi đi hỏi thăm, phải lưu tâm đến phản ứng của bọn hắn.
Thân ảnh to lớn cao ngạo lạnh lùng nói:
- Càng dễ dàng bị hoài nghi thì càng không thể nào là người chủ mưu, nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ bình thường của chúng ta, bọn hắn cũng có thể sẽ lợi dụng điểm ấy để làm trái lại.
Simon cúi đầu nói:
- Thuộc hạ đã biết.
- Đi thôi, ta cũng muốn đi trấn an mấy lão gia hỏa trước một chút, chuyện lần này đã làm kinh động đến mấy lão già bọn hắn, nhanh chóng tìm ra thân phận kẻ tập kích thì cũng có thể trách phạt các ngươi nhẹ một chút.
Thân ảnh to lớn cao ngạo kia nói.
Sắc mặt mấy người Simon, Aisha, Buren biến hóa, lập tức lĩnh mệnh cáo từ.
. . .
. . .
Đêm tối.
Trong trấn nhỏ hoang dã.
Tối tăm mờ mịt giống như là mây mù nước đọng kiệt lực che đậy ánh trăng nhưng vẫn có ánh sáng nhàn nhạt xuyên thấu qua tầng mây chiếu rọi từng bông hoa cọng cỏ trên vùng đất hoang dã, xa xa ngẫu nhiên có thể nghe thấy âm thanh gào thét của dã thú, tràn ngập đau thương cùng cô độc.
Thân ảnh Đỗ Địch An đang cấp tốc tiến lên dưới ánh trăng mờ ảo, hắn đi vào chỗ một sườn núi hoang dã, ngửi thấy đằng sau không có người đuổi theo, lúc này mới dừng lại đến một con dốc nhỏ đầy cỏ dại bên cạnh sườn núi, dựa xuống đó mà há miệng thở dốc, mặc kệ cho những ngọn cỏ bén nhọn đang đâm vào thân thể mình mà không một chút bận tâm.
- May mắn thay là tốc độ thiêu đốt diệp tử nằm trong tính toán, thời gian vừa đúng. . .
Đỗ Địch An mừng thầm trong lòng, thuốc nổ trong xe ngựa sẽ phát nổ, lúc hắn quay cổ xe ngựa trở lại, tử diệp nối liền với kíp nổ trên chất nổ, dựa vào tốc độ thiêu đốt chậm chạp của tử diệp làm kíp nổ phát nổ đúng thời điểm, trải qua nhiều lần thí nghiệm mới có thể nắm bắt được tốc độ thiêu đốt của tử diệp, nhưng dù sao lửa cũng là thứ đồ khó có thể khống chế, vì vậy không được phép sai sót dù chỉ là một chút, may mắn là ông trời chiếu cố, đã không xuất hiện bất cứ biến cố cùng chuyện ngoài ý muốn nào cả, bằng không cái mạng nhỏ của hắn cũng phải bỏ lại tại Hắc Ám giáo đình rồi.
Đây là một cuộc mạo hiểm cùng đặt cược, mà ống năng lượng của nhà kho lạnh đáng để bản thân mạo hiểm như vậy.
Nhưng thứ chính thức cho hắn dũng khí, vẫn là sơ hở mà hắn tìm kiếm được trong lúc nghiên cứu địa hình. Đại khái đó là một lồng giam bảo hộ không thể phá vỡ là một liều thuốc trấn an cho Hắc Ám giáo đình, ngày bình thường tất cả nhiệm vụ trông giữ đều giao cho Hắc Ám kỵ sĩ bình thường giám sát bảo hộ, còn mấy vị Hắc Ám kỵ sĩ cao cấp lại tương đối tự do, bận rộn với công việc riêng của mình hoặc là hưởng thụ cuộc sống.
Điều này dẫn đến việc bọn hắn bị chính hàng phòng ngự mà bản thân cho là hoàn mỹ kia đánh bại.
Sở trường của địch nhân lại đều là chỗ yếu, đây là đạo lý mà Đỗ Địch An sớm đã nhận thức được lúc săn bắn ở bên ngoài vách tường, điều nay cũng đã trợ giúp hắn biến nguy thành an, chuyển bại thành thắng.
- Nếu như ta trở thành Thú Liệp giả cao cấp, khả năng nắm bắt sẽ càng lớn, ở toàn bộ khu vực ngoài bức tường, Thú Liệp giả cao cấp đã là chiến lực đỉnh cao nhất, chỉ có Trừng Giới Giả nhận được sự huấn luyện chuyên nghiệp mới có thể hạ gục được Thú Liệp giả cao cấp.
Đỗ Địch An thầm nghĩ trong lòng, mưu kế mặc dù tốt nhưng nếu như sức mạnh đầy đủ lại có thể giảm bớt rất nhiều rủi ro cùng trí tuệ, điều này khiến đáy lòng của hắn không khỏi khát khao mong nỏi bàn tay trái của mình có thể nhanh chóng khôi phục, sau một lần tiến vào bên ngoài vách tường, riêng những Hàn Tinh mà hắn cất chứa kia đã có thể khiến thể chất của hắn cải thiện đáng kể nhưng cần phải có thời gian để hấp thu, một lần không thể hấp thu quá lượng.
Chạm vào ống năng lượng cùng Chip Card Reader bên dưới dưới áo choàng, trái tim hồi hộp khẩn trương của Đỗ Địch An không nhịn được mà bành trướng nhiệt huyết, trong đó còn có năng lượng dư thừa, nó đầy đủ để bản thân có thể học được cách lợi dụng điện năng, cùng với một số lượng lớn tri thức thuộc những phương diện khác, một khi học biết cách chế tạo ra điện cơ, tri thức trong con Chip sẽ vô cùng vô tận mà không vơi cạn, cuối cùng cũng không cần phải lo lắng vấn đề khô kiệt nguồn năng lượng, khi đó, cũng chính là lúc hắn chính thức bắt đầu kinh doanh.
Nghỉ ngơi một lát, gió lạnh ban đêm thổi qua, khiến suy nghĩ của Đỗ Địch An cũng dần dần trở nên tỉnh táo, hắn cởi áo bào ra và lấy mặt nạ xuống, men theo lộ tuyến dẫn về Ryan lâu đài cổ kia mà quay trở về, tuy giờ phút này đã là đêm muộn, bầu trời tối om, từng thị trấn nhỏ cùng khu trung tâm đã phái binh sĩ ra tuần tra cấm đi lại vào ban đêm nhưng ở trước mặt một hắn Trung cấp Thú Liệp giả đỉnh cao như hắn thì những thủ vệ tuần tra bình thường này cũng không có chút ý nghĩa nào, tùy tiện có thể tránh né mà đi qua.
Trời đã vào khuya, Đỗ Địch An đã về tới thị trấn nhỏ Yade, giờ phút này nhà nào nhà nấy đều đã tắt đèn đóng cửa, trên đường phố chỉ là một mảng đen kịt, hắn không trực tiếp đi vào lâu đài cổ Ryan, mà đã nghỉ ngơi ở ngoài trấn nhỏ hoang dã.
Sáng sớm ngày kế tiếp.
Đỗ Địch An tỉnh lại, hắn vội phủi hoa cỏ lá khô trên người đi, rồi trở về lâu đài cổ Ryan.
Forint đang dùng cơm trên lầu, vừa nhìn thấy Đỗ Địch An, trên mặt hắn đã lộ ra vài phần vui vẻ, nói:
- Nghe người chăn ngựa nói, ngươi đi đến Hồng Hà trấn? Tuy ngươi là Thú Liệp giả, thân thể rất cường tráng nhưng nữ nhân ở đó có thể không được tốt, muốn đi thì vẫn là đi Lido Hồng Ma Phường sẽ tốt hơn, nơi đó mới là Cực phẩm.
Đỗ Địch An lạnh nhạt nói:
- Ngươi có thể đi nếu như ngươi có thể làm.
Forint ha ha cười cười nói:
- Không có người nam nhân nào sẽ thừa nhận là bản thân không được, bất kể là bao nhiêu tuổi.
Đỗ Địch An không lại tiếp tục qua lại vấn đề này với hắn, nói:
- Vào tuần lễ trước, Melon tập đoàn đã xây dựng một phiên chợ cỡ lớn ở trấn bên cạnh, trong khoảng thời gian này, việc kinh doanh của thị trấn nhỏ Yade chúng ta đều ảm đạm đi rất nhiều?
Forint thấy hắn nói đến chính sự, thở dài, nói:
- Đúng vậy, hôm nay nhà máy dệt đã không cách nào nhận được đơn hàng, những phú thương này mỗi ngày đều xem báo chí, tin tức tinh thông vô cùng, biết rõ chúng ta từng có quan hệ với Melon tập đoàn, vì không muốn đắc tội với bọn hắn, nên cũng không dám đặt hàng chỗ chúng ta, lúc trước chúng ta có thể lấy được đơn đặt hàng, hoàn toàn là ỷ lại tốc độ sản xuất siêu cao của máy dệt kiểu mới, mới có thể làm cho bọn hắn đồng ý, hôm nay máy dệt kiểu mới đã là thứ mà mỗi nhà đều có, nhà máy dệt cũng chỉ có thể may ra ít đồ đem bán trong trấn nhỏ.
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, từ khi bán mỏ chất thải đi, thì thu nhập chủ yếu của Ryan gia tộc là dựa vào việc thu thuế những khu đất bên trong thị trấn nhỏ Yade này, Melon tập đoàn lựa chọn khu vực xung quanh thị trấn nhỏ này để kiến tạo phiên chợ lớn, mục đích chủ yếu đương nhiên là muốn nhắm vào thị trấn nhỏ Yade của bọn họ, muốn cướp đi công việc kinh doanh của tất cả cửa hàng trong trấn nhỏ, kể từ đó, thuế mà Ryan gia tộc trưng thu được sẽ cấp tốc hạ thấp, thậm chí một vài cửa hàng buộc phải kiếm kế sinh nhai bằng cách dời khỏi thị trấn nhỏ Yade, cứ như thế, nơi đây sẽ dần trở thành một thôn trấn hoang vu không người tới.
- Đó là bọn hắn cảnh cáo muốn chúng ta cúi đầu chủ động phụ thuộc bọn hắn.
Đỗ Địch An có thể cảm nhận được ý đồ bên trong hành động lần này của bọn hắn, trong mắt hắn chớp động lên lãnh ý nhàn nhạt, nói với Forint:
- Chuyện này ngươi nghĩ nên xử lý như thế nào?
Forint cười khổ nói:
- Ta vốn muốn mời Scott tập đoàn hỗ trợ, nhưng đã bị bọn hắn cự tuyệt, Melon tập đoàn đã điều ra một khoản tài chính và mở ra thị trường ở nơi khá xa chúng ta để thu hút khách hàng, bọn hắn chẳng muốn tranh đấu với Melon tập đoàn trong một vị trí nhỏ như vậy, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình để tìm ra biện pháp, cũng may là có một khoản hoa hồng do máy dệt kiểu mới, ngay cả khi thu thuế giảm xuống cũng vẫn có thể chấp nhận được trong một thời gian ngắn.