Hắc Oa

Chương 031: Đàn đứt chẳng tri âm.

Chương 031: Đàn đứt chẳng tri âm.

Trưa hôm sau Lục Kiên Định cùng chi đội trưởng tới đại đội một, hôm quả đã là ngày cuối cùng của kỳ hạn phá án, hắn còn đang nghĩ cách làm sao nói khó trì hoãn vài ngày, không ngờ đang ở văn phòng chi đội trưởng thì nhận được tin nghi phạm đầu tiên bị bắt quy án, tiếp đó sáng hôm nay Hồ Lệ Quân trở về báo cáo đã làm rõ toàn bộ vụ án mới dám dẫn chi đội trưởng tới.
Trong phòng hội nghị, tấm bảng dán tin tức về vụ án đã thay đổi, chính giữa là một bức ảnh nữ nhân, mái tóc dài dợn sóng, đôi mắt đẹp mê hồn, giống như ảnh nghệ thuật của minh tinh, bức ảnh này do nhân viên lục soát theo lời khai của Đồng Hải Bình tìm được tấm ảnh của nghi phạm rồi in rằ.
Sử Tĩnh Viện chỉ ảnh nghi phạm báo cáo:” Đây là nghi phạm số một của vụ án, tên Tạ Vãn Tình, nữ, 29 tuổi, được ba người bị hại xác nhận. Người này học đại học hạng hai ở Đại Nguyên, sau đó lần lượt làm nhân viên văn phòng, tiêu thụ xe hơi, bán bảo hiểm, thậm chí phục vụ ở hộp đêm, quán bar, quản hệ xã hội rất phức tạp. Theo đồng Hải Bình khai báo, trước khi hai người họ gặp nhau, Tạ Vãn Tình nhiều lần yêu đương, thậm chí một lần suýt cưới ông chủ công ty bán xe, cuối cùng thất bại. Hai năm trước Tạ Vãn Tình tới làm việc ở quán bar của đồng Hải Bình, sau đó có quản hệ tình nhân, tình cảm rất tốt.”
Lục Kiên Định hỏi xen vào:” Vậy vì sao lại đi cướp, không phải đang rất tốt à?”
Tần Cao Phong cười nhạt, loại chuyện này hắn gặp nhiều, không vì mỹ nữ mà khiến suy đoán ảnh hưởng:” Lòng tham thôi.”
“ Đúng thế, theo phân tích của chúng tôi, thực chất ban đầu nữ nhân này nhắm vào giả sản của đồng Hải Bình, mà đồng Hải Bình không hề giàu có như cô ta nghĩ. Khi mở quán bar thì một nửa đi vay bạn bè người thân, hơn nữa kinh doanh không tốt, tới cuối tháng 4 năm ngoài phải đóng cửa, chẳng những không có chút tích góp nào, còn nợ tiền. Hai người từ đó dần dần lạnh nhạt, Tạ Vãn Tình biến mất hai tháng, tới một ngày, cũng tức là tháng 7 năm ngoái, cô ta xuất hiện giao cho đồng Hải Bình một cái đồng hồ đắt tiền để xử lý, hai người tiếp tục sống chung. Chúng tôi đoán cô ta gặp biến cố trong thời gian này nên đi vào con đường phạm tội, nên mới dùng nhà đồng Hải Bình làm nơi ẩn thân và dấu tắng vật.”
“ đồng Hải Bình tuy có nghi vấn, nhưng do xưa nay luôn si mê và nghe lời Tạ Vãn Tình, lại thêm thiếu tiền, nên thành đồng phạm. Do trước kia hắn kinh doanh có nhiều quản hệ, thông quả đó xử lý những món đồ đắt tiền kia. Hai người thành tổ hợp kỳ quái, tới năm nay, đồng Hải Bình cuối cùng cũng phát hiện điều bất thường, Tạ Vãn Tình không che dấu, nhưng vì quá yêu thương cô ta nên vẫn nghe lời, còn nhiều lần vào hiệu thuốc mua thuốc, khiến chúng ta phát giác. Hơn một tháng trước, đồng Hải Bình vô tình phát hiện Tạ Vãn Tình còn có một nam nhân khác bên ngoài, sau đó hai người cãi nhau, sau đó cô ta bỏ đi, nam nhân này rất có thể là kẻ thao túng Tạ Vãn Tình.”
“ Hiện theo manh mối đồng Hải Bình cung cấp, chúng tôi đã khóa chặt tiểu khu Ngũ Nhất nơi Tạ Vãn Tình thuê nhà, đối với nghi phạm số ba, sẽ xác nhận và bắt trong ngày hôm nay.”
Chi đội trưởng thở phào, vụ án tới lúc này cơ bản là xong rồi, chỉ còn đợi bắt người là xong:” Mục tiêu vẫn chưa rõ sao?”
“ Vẫn chưa, Tạ Vãn Tình đã thay đổi số điện thoại, không cách nào xác định, hơn nữa còn có rất nhiều CMT giả, chúng tôi chỉ có thể dựa vào ảnh để bí mật điều tra. Hiện giờ đã lập chốt theo dõi, chỉ cần cô ta lộ diện là bắt giữ. “ Sử Tĩnh Viện xác nhận lại:
Chi đội trưởng lo lắng: “ Tiểu khu Ngũ Nhất cũ rồi, phiền đấy, cho đó phải tới mấy nghìn hộ phải không?”
Lục Kiên Định trấn an: “ Anh cứ yên tâm, Lệ Quân đã phái toàn bộ lực lượng có thể rồi, đồn công an phái 20 cảnh sát hiệp trợ cùng bảo an trong khu, chúng tôi khống chế hết 4 lối rằ, cô ta không thoát được.”
“ Nhất định phải làm cho không một sơ hở này, hôm nay quá hạn rồi đấy.” Chi đội trưởng nhắc lại lần nữa:
Lục Kiên Định mặt dày, vụ án đã làm rõ, tất nhiên không còn sợ áp lực kỳ hạn nữa:” Chi đội trưởng, lần trước tổ chức họp anh còn nói đây là vụ án vô vọng, chúng tôi một tuần đã phá án, anh còn muốn chúng tôi làm sao nữa? Nếu không có đại đội một hỗ trợ, cả thành phố còn đang chạy loanh quảnh vô nghĩa ... Đại đội một đúng là nhân tài lớp lớp, nhất là Giản Phàm, đúng là tinh như quỷ, đội trưởng Tần nhãn quảng thật tốt, tìm ra kỳ tài, chúng tôi lỗ to, hai học viên tốt nghiệp cùng khóa với cậu ấy, tới giờ vẫn pha trà lau bàn, ngày cả báo cáo vụ án còn lắp bắp ... Chi đội trưởng, cho tôi cậu ta đi.”
“ Cao Phong, cậu có đồng ý không? Tôi không thể trắng trợn đào người của cậu như thế.” Tán nửa ngày, té ra mục đích cuối cùng là đây, chi đội trưởng cười lớn nhìn Tần Cao Phong, giọng điệu rõ ràng là ngả về phía đội trọng án, Lục Kiên Định là cánh tấy phải của ông ta mà:
“ Đồng ý, đồng ý chứ, đội trưởng Tần đồng ý lâu rồi. “ Lục Kiên Định cướp lời:
Tần Cao Phong vẫn câu nói đó, tới không từ chối, đi không giữ, điều này đồng nghĩa là đồng ý rồi, Sử Tĩnh Viện không hài lòng, không biết vì sao nghĩ tới Giản Phàm sắp đi rồi, thấy lòng hụt hẫng.
Cùng lúc đó ở hiện trường cuộc vây bắt.
Từ mặt trời mới mọc tới giữa trưa, từ giữa trưa lại tới khi trời chiều dần ngả bóng, tiểu khu trải ánh hoàng kim tiễn người đi lại, lại cùng hoàng hôn đón người về nhà. Đó là một tiểu khu cách trung tâm thành phố không xâ, mở rộng ba lần, giờ đã có ba khu dân cư, bên trong có đại lý ngân hàng, siêu thị mini, nhà hàng cùng với loạt quán nhỏ men theo lối đi vào, tạo thành khu phố sầm uất nho nhỏ. Bốn mươi nhân viên điều tra hòa vào đây không gây chú ý lắm.
Trên con đường đi ở khu giữa, đỗ một chiếc Toyota đỏ, hai người đứng sóng vai một nam một nữ, nói lời tình tứ, cái xe này đỗ ở đây một ngày rồi, người quả lại không ai chú ý. Thời buổi này người trẻ tuổi trốn trong xe làm tình chẳng lạ gì, làm việc khác thì càng không ai chú ý.
Cái bất bình thường là nhân viên điều tra đều mặc thường phục ấn nấp trong các ngóc ngách của tiểu khu này, bảo an và quản lý tiểu khu được báo tin, đem toàn bộ phòng giám sát giao cho họ. Mà cái xe Toyota kia cũng là một điểm theo dõi, nằm ở chính giữa tiểu khu, tầm nhìn về mấy phía đều thông thoáng, không những tiện giám thị và còn tiện chi viện. Ngồi trong xe là tổ hợp đội một, Giản Phàm và Dương Hồng Hạnh.
Xét nhân tố nghi phạm là nữ, lần điều tra và bắt giữ này là nam nữ phối hợp, tuyến đầu vốn không có nhiều nữ cảnh sát đều bị điều hết. Dương Hồng Hạnh là chủ động xung phong, nhưng có lẽ không ai biết, hứng thú của cô ở người phá án chứ không phải vụ án, vì thế cả ngày chẳng thu hoạch gì cũng không thất vọng.
Trong xe phát âm nhạc nhẹ nhàng, Dương Hồng Hạnh khẽ ngâm nga theo giai điệu du dương, có vẻ rất hưởng thụ không khí này. Giản Phàm thì như mèo bệnh ôm vô lăng, thi thoảng nhìn xung quảnh, có lẽ cũng không phải đang tìm nghi phạm mà ngồi lâu buồn chán mà thôi.
Cả ngày hôm nay Giản Phàm vẫn cứ trầm lặng hẳn là do lần thẩm vấn kia, Dương Hồng Hạnh trêu mấy lần mà không thể làm cái mồm kia nói vài câu đùa. Sau một đêm thẩm vấn kết quả đã rõ ràng, đồng Hải Bình tuy bất hạnh, nhưng là người tàng trữ tiêu thụ tắng vật, có thể đồng cảm, nhưng không thể giúp gì, Dương Hồng Hạnh nói rất nhiều cái tâm kết này mới nới lỏng một chút.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất