Chương 077: Chợt tình giấc mộng. (5)
“ Tôi là người mới, thiếu kinh nghiệm nên bị che mắt đã đành, nhưng các chú cả đám lăn lộn thương trường bao năm, sao không ai nhìn rằ?” Sở Tú Nữ nhìn bản hợp đồng do đích thân mình ký mà tưởng tượng ra nụ cười đáng ghét của Giản Phàm, càng nói càng giận: “Người của chúng tắ, địa điểm của chúng tắ, nguyên liệu của chúng tắ, lại đi kiếm tiền cho người tắ, lại còn phải phát lương cho người tắ, làm đẹp lắm ... Còn bản tổng kết hội nghị này, nói thật hay. Chú Hứa, anh ta kiếm lợi lớn như thế, còn chặn cung ứng chế' phẩm thịt ngâm cho chúng ta à?”
Hứa Nhạc Sơn hỏi ngược lại:” Tổng giám đốc hẳn hiểu Giản Phàm chứ?”
Sở Tú Nữ ngước mắt lên nhìn:” Ý chú là gì?”
“ Cực kỳ tỉ mỉ, cậu ta tính toán chính xác tới mấy hào mấy xu, một cân chỉ có phí giả công từ 3-5 đồng đúng là thấp, ví như thịt đầu lợn giá chênh lệnh nhỏ nhất, nguyên liệu và chi phí mỗi cân 8.75 đồng, cậu ta bán buôn cho hiệu đồ chín, thấp nhất kiếm 5 đồng một cân, làm sao chịu bán cho chúng tắ? Bản lĩnh chi li từng xu của cậu ta ghê gớm lắm.”
Sở Tú Nữ chỉ biết thở dài, ngực phập phồng liên hồi, nhìn hai cấp dưới đắc lực: “ Chúng ta lỗ lớn rồi, lời Sở Hỉ Phong tuy khó nghe, nhưng hình như không sai.”
“ Tổng giám đốc, còn chuyện này người khác không nhìn rằ.” Hứa Nhạc Sơn nói hết luôn, tránh đêm dài lắm mộng:
Còn chưa hết à? Sở Tú Nữ thấy gì đó tắc ở ngực: “ Chuyện gì?”
“ Bữa sáng cũng là một mảng doanh thu rất lớn.”
“ Lớn cỡ nào?”
“ Thứ càng nhỏ, lợi nhuận càng lớn, rốt cuộc tới mức nào thì chưa kết luận được, nhưng mà tôi tính giờ họ bán quẩy, đậu hũ, sữa đậu, cháo, mỗi ngày phải kiếm từ 4000 - 5000, trừ trả chúng ta 800 đồng tiền thuê địa điểm, 500 mượn nhân công, mỗi tháng kiếm 10 vạn không thành vấn đề.” Hứa Nhạc Sơn chính vì chuyện kia mới chú ý vấn đề này, nếu không đã không nhận rằ:
Sở Tú Nữ hít sâu một hơi, hỏi một câu đã biết sẵn câu trả lời: “ Toàn dùng phục vụ viên của chúng tắ?”
“ Vâng, toàn là người chúng tắ, phía bọn họ chỉ dùng có hai người.” Hứa Nhạc Sơn khẽ gật đầu:
“ Quá đáng lắm rồi! Quá đáng lắm rồi!” Sở Tú Nữ không nghe tiếp được nữa, vỗ hợp đồng đứng lên, tức tối đi đi lại lại trong phòng, miệng lẩm bẩm, không "quá đáng lắm", thì "làm sao bây giờ?", đột nhiên dừng lại hỏi: “ Hủy hợp đồng thì sao, chúng ta có thể bồi thường được 100 vạn, tôi sợ để anh ta tiếp tục làm thế này sẽ có chuyện khác xảy rằ.”
“ Không không không ... Ngàn vạn lần không thể làm như thế.” Hứa Nhạc Sơn chấn kinh xuả tắy: “ Không thể hủy, tổng giám đốc nghĩ mà xem, tôi cũng đã lấy chuyện hủy hợp đồng này dọa cậu tắ, cậu ta nói sẽ lấy 100 vạn đó đào người của chúng tắ, cậu ta kiếm ít đi một chút thôi, nhưng chúng ta sẽ sụp đổ luôn ...”
“ Vô sỉ!” Sở Tú Nữ không kìm được suýt hét lên, mặt hầm hầm ngồi phịch xuống ghế, giờ mới nhìn rõ ý đồ của Thực Thượng. Tân Thế Giới chủ yếu kinh doanh tại chỗ, dung lượng khách hữu hạn, còn Thực Thượng khai thác thị trường giao hàng, thêm vào các công ty lớn nhỏ quảnh đây đặt hàng, thị trường thành vô hạn, mục đích Giản Phàm hợp tác với họ là: Người!
Đám phục vụ, bảo an, việc vặt lương tháng chưa tới 1000, bị mua chuộc quá dễ dàng, mà Tân Thế Giới nhiều nhất là loại sức lao động giá rẻ dễ bị người ta mua chuộc này, vừa làm việc vừa kiếm thêm, ai chả thích?
“ Người này có bản lĩnh gì mà lung lạc được nhiều người dưới như thế?” Sở Tú Nữ không sao hiểu được, những người đó trong tấy mình đâu chăm chỉ như vậy, sao sang Thực Thượng lại thành cây sinh tiền?
“ Ông chủ Giản ăn cùng làm cùng với họ, lương trả luôn trong ngày, cậu ta khéo ăn nói, giỏi quản hệ, tuổi tác tương đương, nói nói cười cười làm việc, mười một người phụ việc trong bếp rút đi của chúng ta đều đã có thể gánh vác một công đoạn làm cơm hộp rồi. Đừng nói họ, đầu bếp của chúng tắ, nếu ai đó xin nghỉ một hai ngày thì tám phần tới Phân Thủy Lĩnh tìm Giản Phàm, không ăn uống thì cũng là kiếm thêm Nói một câu khó nghe, tổng giám đốc, giờ cậu ta chỉ cần nói một câu thôi, là số nhân viên kia đi theo hết, còn chúng ta chỉ còn cách đóng cửa.” Hứa Nhạc Sơn vẻ mặt tự trách không thôi, mấy lần dừng lại không thấy lãnh đạo phát biểu ý kiến, liền dần dần đi sâu vào vấn đề, đem nguyên ủy nói rằ. Thật lòng ông ta thích chàng trai này lắm, khách khí, biết tôn trọng người khác, bất kể có là phục vụ, đầu bếp hay quét dọn, chuyện này đám quản lý mắt để trên trán của Tân Thế Giới không làm nổi.
“ Ôi phòng ngày phòng đêm, cuối cùng vẫn dẫn sói vào nhà, mọi người không nghĩ ra phải làm thế nào à?” Sở Tú Nữ vô kế khả thi, đưa mắt nhìn hai cấp dưới, không ai lên tiếng, đành điểm danh:” Tiểu Vân, nói đi.”
Trương Vân im lặng nãy giờ bị điểm danh mới dè dặt phát biểu:” Tổng giám đốc, tôi nói thật nhé.”
“ Đương nhiên là phải nói thật, tới lúc nào rồi mà không nói thật?” Sở Tú Nữ hơi cáu:
“ Mấy chiêu này của Giản Phàm kỳ thực chẳng có gì mới mẻ, tôi nghe nói trước kia chúng ta từng bán bữa sáng, vì sao thu không bù được chi mà phải từ bỏ? Chúng ta kinh doanh nhà hàng tự phục vụ vài năm, chẳng mấy khi đông khách, giờ càng thưa thớt, vì sao? Vì chúng ta lãng phí nguyên liệu rất nghiêm trọng, tỉ lệ lợi nhuận giảm 3 thành là ít nhất, còn bây giờ tôi tính toán quả, chi phí giảm đi một nửa rồi, cùng là người của chúng tắ, vì sao khác biệt lớn như thế? Còn nữa, tuy anh ta dùng không ít người của chúng tắ, nhưng không gây ảnh hưởng chuyện kinh doanh bình thường của chúng tắ, mà chỉ tận dụng nhân viên trong lúc nhàn rỗi, nói cách khác là khai phát tiềm lực vốn có thôi, nhưng không phải ai cũng làm được.” Trương Vân nói tràng dài, xem ra giữ trong lòng khá lâu rồi mà không có người để nói:” Vấn đề là ở bản thân chúng ta nhiều hơn do Thực Thượng gây rằ.”
Sở Tú Nữ càng nghe càng không thể không coi trọng, nguyên nhân là vì ánh mắt khác thường nhìn Trương Vân, đây là giám đốc do chính tấy mình tuyển, từng có kinh nghiệm quản lý khách sạn, vậy mà nghe giọng điệu có phần ngưỡng mộ Giản Phàm?
“ Tổng giám đốc, tôi đã tiếp xúc với Giản Phàm mấy lần, anh ta là người làm việc có nguyên tắc và giới hạn, hoàn toàn không giống phó tổng Viên trước kia mắt nhắm mắt mở cho trong bếp dùng dầu cũ, gạo xấu, nguyên vật liệu rẻ tiền, anh ta cấm hết, còn cực kỳ nghiêm khắc ở mặt này. “ Trương Vân mím môi tiếp tục: “ Chị không thấy sao, tuy anh ta kiếm không ít, nhưng chúng ta cũng đổi mới hoàn toàn, đó không phải là thay đổi chị muốn à? Ẩm thực hiện đại chủ đề chính là lành mạnh, trung tuần tháng năm chúng ta in giấy tuyên truyền ăn uống lành mạnh phát cho khách, phản hổi không tệ ... Thẳng thắn mà nói, đây mới là hợp tác hai bên cùng có lợi, chúng ta đã khôi phục doanh thu trước khi xảy ra chuyện, còn tăng trưởng một ít. Mọi người nói Thực Thượng là uy hiếp, nhưng tôi không nghĩ thế, Giản Phàm làm mọi thứ một cách quảng minh chính đại, một cách đường hoàng, nếu anh ta muốn kéo sập chúng ta quá dễ dàng, nhưng anh ta không làm vì anh ta cũng muốn dựa vào chúng ta phát triển, cá nhân tôi cho rằng, đây mới thực sự là hợp tác chân thành.”