Hắc Oa

Chương 087: Cứ bảo Nam Nam làm. (2)

Chương 087: Cứ bảo Nam Nam làm. (2)

“ Đúng đấy, bốn nhà sở dĩ thống khoái trả tiền là cho ông ta một cơ hội, giờ trong tấy ông ta có mấy trăm triệu, nếu ông ta ngu xuẩn tới mức không biết chạy thì chỉ còn con đường chết mà thôi. Ông ta chạy rồi thì vở kịch càng dễ diễn ... Không nói ông ta nữa, tôi thuận tiện quả đây là có vài việc an bài, trong bảo an mà công ty mới chiêu mộ có hai người tên là Hách Kiến Lôi và Đàm Vũ Nghĩa, đều là người huyện Ô Long, hai chàng trai chất phác lắm, đồng hương của Giản Phàm đấy.”
“ Vâng em hiểu. “ Đường Đại Đầu nghe thế là hiểu phải làm gì, hắn tuy hơi ngốc nhưng nắm bắt ý đồ của anh rể lại rất nhanh:
Lý Uy đợi Đường Đại Đầu hỏi, nhưng thấy hắn không hỏi gì liền nói: “ Tiền đã gửi vào trong thẻ của cậu rồi, tự lấy, lần này thu hoạch khá nhiều, chia cho phía dưới, thưởng phạt phân minh người ta mới phục.”
“ Vâng, em hiểu. “ Đường Đại Đầu lại đáp câu nữa:
“ Ước thúc bọn chúng, làm ăn theo đúng quy củ, thường ngày chớ tụ tập sinh sự thị phi chuốc lấy rắc rối không cần thiết, chưa phải lúc an toàn đâu.”
“ Vâng, em hiểu.”
“ Bảo chị cậu ra mặt quả lại nhiều với khu trưởng Vương của khu Tây Sơn một chút, người này rất háo sắc, kiếm hai đứa xinh đẹp, đừng lấy người vùng ngoài, tuổi đừng nên quá nhỏ, mồm miệng nhanh nhẹn chút, nói không chừng có lúc dùng tới.”
“ Vâng, em hiểu. “ Đường Đại Đầu lần nào cũng chỉ câu đó:
“ Đại Đầu, cậu cũng có thể đề xuất ý kiến cơ mà, đừng có gật đầu mãi thế. “ Lý Uy bật cười:
“ Anh rể, anh cứ bảo gì em làm nấy là được rồi, em thì ý kiến gì được chứ? “ Đường Đại Đầu không hiểu sao anh rể lại bảo thế:
“ Ài, cậu mà bằng một nửa Giản Phàm thôi thì vị trí đã hơn bây giờ chục lần. “ Lý Uy lắc đầu có chút tiếc nuối:
“ Thằng đó chẳng quả chỉ giỏi bày ra trò xấu, có tới mức hơn em chục lần không?” Đường Đại Đầu có chút không phục:
“ Thế sao, chỉ một trò xấu của cậu ta mà thuận tấy kiếm nhiều như thế, cậu làm được không? Đừng nói làm được, cậu vì chuyện này mà chạy ngang chạy dọc lâu như thế, có hiểu gì không?”
Đường Đại Đầu cố suy nghĩ, rốt cuộc lắc đầu, hắn chỉ biết dẫn người đi gây rối sinh sự, trừ biết anh rể muốn xử trí Trương Nhân Hòa, còn vì sao cũng không hiểu. Còn về phần mình dẫn người đi phá phách bao chỗ như thế làm gì cũng không hiểu nốt, hắn chỉ là người chấp hành mà thôi.
Lý Uy cười cũng không để ý cái đầu chậm chạm của Đường Đại Đầu, có điều tâm trạng đang tốt, hứng trí đặt cốc xuống giải thích:” Biết là cậu không hiểu mà, nghĩ mà xem chiêu đầu tiên của cậu ta là rải đậu thành binh, dùng tin tức giả mang tới cho Nhân Thông vô số phiền toái. Tiếp đó là rút củi dưới đáy nồi, tác thành sự liên hợp giữa chúng ta và Cửu Đỉnh, chặn đường lui của Nhân Thông, khiến chúng sa lầy. Tiếp tới là hỏa trung lật thủ, không đánh đầu rắn mà đi chặt đuôi, khống chế đám Hắc Bì, làm Nhân Thông đầu đuôi không tiếp ứng được cho nhau, cả bộ máy lớn liền tê liệt. Còn cậu ta xoay người cái đi uy hiếp đám nhà tiêu thụ ngoan ngoãn rút đơn tố cáo, triệt để giải quyết khó khăn của Cửu Đỉnh. Nếu không phải nhìn ra ý đồ của cậu ta thì tôi cũng không tùy tiện đụng vào Nhân Thông. Trong tấy Tần Cao Phong đúng là nhiều nhân tài, suy nghĩ lớn gan làm việc tỉ mỉ, chàng trai đó sẽ tiến xâ lắm.”
Nghe một hồi Đường Đại Đầu thấy anh rể phóng đại hơi quá:” Cậu ta vốn là đầu bếp, làm cơm không tỉ mỉ sao được?”
“ Ồ thế à, thú vị.” Lý Úy lần đầu nghe thấy chuyện này:” Việc cuối cùng, chuẩn bị cho Giản Phàm 10 vạn, tiền mặt, chớ dùng thẻ.”
“ Hả, anh rể, con số này không phải nhỏ đâu.” Đường Đại Đầu khó xử:” Mà anh rể, thằng nhóc đó rụt rè lắm, chưa chắc đã dám lấy.”
“ Quá ít thì không đáng, nhiều thì cậu ấy không dám nhận thật, hơn nữa có nhiều tiền rồi sẽ dễ sinh tính lười biếng. Trước kia có thể nói không công không nhận lộc, nhưng lần này cậu hãy nhấn mạnh là cậu ấy giúp chúng tắ, đây là tạ ơn không kèm điều kiện. Để Nam Nam đi đi.”
“ Anh rể, em có chỉ huy được Nam Nam đâu.” Đường Đại Đầu mặt mày đau khổ:
“ Ha ha ha, yên tâm, lần này thì nó sẽ nghe cậu.”
Giống như trước kia, chỉ ngồi trong chốc lát rồi Lý Uy rời đi, Đường Đại đầu tiễn anh rể về rồi liền tới thẳng phòng giám đốc ở tầng 12, gõ cửa đi vào liền bật cười, bộ đàm ném một bên, Tằng Nam gác chân lên bàn dáng vẻ vài phần buồn chán, tấy cầm ly rượu người đong đưa nghe nhạc nhìn giám sát quầy bar, hai cặp chân dài nuột này hơi vắt chéo nhau, nhìn còn đã con mắt hơn đám tiểu thư đầu bảng.
Có điều nhìn dáng vẻ thì tâm trạng không tốt, cái bàn thấp bên cạnh đặt chai Dry White đã vơi quá nửa, uống tới má đỏ hây hây rồi, nhìn Đường Đại Đầu vào cửa cứ như nhìn một tên bảo an nhỏ, liếc xéo mắt quả:” Đường Đại Đầu, anh rể anh lại có chủ ý xấu gì rồi?”
Từ màn hình giám sát có thể thấy người ra vào, xem ra Tằng Nam cũng chẳng khách khí gì với Lý Uy.
“ Anh rể bảo cô đi tặng quà cho một người, là nam.” Đường Đại Đầu cố ý nói:
“ Mơ, không đi.” Tằng Nam cười khẩy mang theo vài phần khinh bỉ:
“ Không đi thật chứ?”
“ Bớt dài dòng, ai thích đi thì cứ đi.”
“ Cô nói vậy thì thôi, tôi chẳng cầu xin cô.”
Đường Đại Đầu tỏ ra đàng hoàng không giống thường lệ, mọi khi tới phòng này thế nào cũng phải dây dưa trêu ghẹo Tằng Nam một phen, bình thường thích nhất là lấy thu nhập đùa giỡn phục vụ mới tới, không thì cùng tiểu thư nào đó làm bậy, báo cáo bừa bãi gây ảnh hưởng xấu. Hắn thống khoái bỏ đi như thế này làm Tằng Nam lấy làm lạ, gọi: “ Này, tặng ai thế? Chuyện này vẫn do anh làm mà.”
“ Giản Phàm. “ Đường Đại Đầu đáp gọn lỏn:
Động tác lắc lư của Tằng Nam dừng ngày lại, rụt hai chân ngồi ngày ngắn, nhìn ly rượu không uống nữa, đặt xuống bàn nói ngay: “ Được, anh không cần quản, để tôi đi.”
Không ngờ cô nàng đanh đá này nhận lời nhanh thế, chẳng lẽ thích chàng trai mặt trắng đó thật rồi? Anh rể nhìn chuẩn thật, Đường Đại Đầu không nghĩ nhiều nói rõ ngọn nguồn rồi đi, đang tính toán xem tối nay chơi bời gì thì có điện thoại, nghe một lúc rồi vào cầu thang máy xuống thẳng tầng một.
Thời gian trước có khách hàng quen tới đây giới thiệu cho hắn một vụ làm ăn, chuyện đơn giản Cty thông tin Tứ Phương của Đại Nguyên nợ tiền thiết bị của Cáp điện Tương Nam, do ở khác tỉnh, nên đòi tiền rất khó khăn, bên Tứ Phương dây dưa mãi làm phía Cáp điện Tương Nam cũng nản, muốn bản rẻ khoản nợ này đi lấy tiền trung chuyển.
Đường Đại Đầu chưa bao giờ nhúng tấy vào loại nghiệp vụ này, nhưng nghĩ cuối cùng chỉ là đòi nợ, ở Đại Nguyên thì có ai không dám đòi, dù vậy vẫn cẩn thận phái người đi tìm hiểu trước, người đó vừa về.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất