Chương 149: Lộ ra manh mối. (3)
Thời gian đang trôi đi mà tiến triển chưa có, chủ nhiệm Điêu nhường văn phòng của mình cho Giản Phàm, dù sao không có tâm tình ngồi đây nữa, tới phòng kỹ thuật để theo dõi tình hình. Giản Phàm xem đi xem lại camera giám sát, không phải nhất định phải xem, mà là giờ chỉ có cách này ... Ít nhiều đã chứng thực 11 giờ ngày hôm quả Sở Tú Nữ đỗ xe ở gần tòa nhà Thiên Long, tời 3 giờ mới có người lái chiếc Audi đi, mà người đó nhìn bóng lưng giống Sở Tú Nữ, nhưng kỹ thuật đã giám định, kém Sở Tú Nữ 4 - 6 cm. Giản Phàm còn phát hiện chi tiết, nữ nhân đó đeo vòng tắy, Sở Tú Nữ thì không.
Vậy tức là tòa nhà Thiên Long là nơi cuối cùng Sở Tú Nữ xuất hiện.
“ Xong rồi, đúng chỗ khó tra nhất.” Giản Phàm làu bàu, biết đó là khu thương nghiệp, trung tâm thương mại, nhà hàng, cửa hiệu, khách sạn cả đống, muốn tìm được nhân chứng ở đó khó hơn tìm kim đáy biển, mà chắc gì đã có: “ Con mẹ nó chứ, là ai, vừa bắt Sở Mập lại còn muốn đổ tội cho mình, Viên Kỳ Bình sao, hắn có năng lực đó không, với lại 5% cổ phần thì hắn giờ trò gì cũng để người khác hưởng thôi ...”
Khả năng này thấp, hay Lý Uyển Như? Lão già chết đi, cô ta thành quả phụ giàu có rồi, đâu cần mạo hiểm, không giống,\. Sở Hỉ Phong chiếm 20% cổ phần, về lý luận ông ta phải liên hợp với cháu gái tránh người ngoài thừa cơ chứ, ông ta cũng không có lý do mưu đoạt cổ phần còn lại? Hay Hằng Ích? Cái công ty đó có vẻ xưa nay ít can thiệp chuyện kinh doanh của Tân Thế Giới.
Giản Phàm xem tư liệu Mạnh Hướng Duệ cung cấp, đại biểu pháp nhân của Hằng Ích là Lý Hướng Anh, nghe giống nữ, giới tính lại là nam, là công ty cơ điện mỏ và kim khí. Ở cái tỉnh thu nhập than đá chiếm trên 90%, sản nghiệp xung quảnh mỏ than rất nhiều, nên cty như Hằng Ích không có gì đặc biệt.
Xem đồng hồ đúng 4 giờ rồi, trừ gọi một cú điện thoại thì chỉ ngồi đây xem tài liệu, mẹ nó chắc Lục Béo nói với chủ nhiệm Điêu sở trường của mình rồi, hi vọng mượn bộ óc tỉ mỉ của mình tìm ra manh mối nào đó trong đống giấy tờ nhiều như núi này.
Hoàn toàn không có gì, nhưng Giản Phàm không vội, lại thong thả xem từ đầu.
“ Giản Phàm!”
Giản Phàm nghe thấy người ngòi ngẩng đầu lên, thấy cảnh sát dong dỏng cao, mặt trắng, khá thanh tú, là người trẻ tuổi từng thẩm vấn minh: “ À, anh là ... Dương gì ấy nhỉ?”
“ Tôi tên Dương Phong.”
“ Chức vụ gì, gọi thẳng tên thiếu lịch sự.”
“ Không sao, gọi thế cho thân thiết, anh có phát hiện gì không?”
Giản Phàm lắc đầu, tên này làm Giản Phàm liên tưởng tới Ngô Đích, trường phái học viện, loại bằng cấp cao kiêu ngạo, cho dù thích tỏ vẻ uy phong cũng rất văn nhã, không giống bọn lưu manh ở đội trọng án.
“ Thong thả thôi, nếu đơn giản như thế thì chúng tôi đã không bó tắy. “ Dương Phong an ủi, miệng lại mỉm cười:
“ Xem ra các anh có phát hiện mới.”
“ Ha ha ha, đoán đúng rồi, theo kiểm tra điện thoại của Sở Tú Nữ hôm đó, sau khi cô ấy rời đi không lâu nhận được cuộc điện thoại, thời gian nói chuyện 3 phút, sau khi đỗ xe lại gọi vào một số di động, nói chừng 10 giây. Nếu như cô ấy gọi điện cho anh bị ép, vậy cuộc điện thoại cuối cùng rất khả nghi ...”
Giản Phàm xuả tắy: “ Đám người bắt cóc này không để lại manh mối rõ ràng như vậy đâu.”
“ Tất nhiên là không, số di động nói chuyện với Sở Tú Nữ sau khi cô ta đỗ xe 17 phút gọi một cuộc nữa, sau đó biến mất, chắc hủy sim rồi. “ Dương Phong chỉ máy vi tinh: “ Anh xem tài liệu trước đi, ~le 035.”
Giản Phàm tìm được mở ra xem: “ Thương Á Quân, tụ tập gây sự, gây thương tích, tù 4 năm, lừa gạt tống tiền 1 năm ... À, là đồng chí đã đã quả khảo nghiệm, vào mấy lần rồi?”
“ Thương Á Quân, biệt hiệu Thương Đại Nha, theo tư liệu phân cục 4 cung cấp, tên này là tấy đại cả khá có tiếng tăm khu nam thành phố, tụ tập đánh bạc, cho vay nặng lãi , anh thấy sao?”
Trong ảnh là tên đầu trọc, có hai cái răng cửa lớn, Giản Phàm phủ nhận: “ Manh mối quá rõ ràng.”
“ Vậy thì liên quản gì? “ Dương Phong nhìn Giản Phàm mặc trang phục huấn luyện của đặc cảnh, giọng điệu với anh mắt rõ ràng đang nói, đừng tưởng mình ghê gớm:
Giản Phàm chẳng buồn gây hấn với loại này, không khó đoán, cảnh sát tốt nghiệp chính quy, bằng cấp cao, luôn xem thường đám lăn lộn cơ sở: “ Tôi cho anh vài lý do, loại lưu manh này vì thường xuyên phạm pháp, cho nên am hiểu pháp luật hơn người thường nhiều, biết đâu là ranh giới không nên vượt quả, gây rối kiếm chút tiền không sao, nhưng không lấy đầu đi đổi tiền đâu.”
Dương Phong không bị lý do này thuyết phục, nhưng chủ nhiệm Điêu đã dặn nhiều lần phải khách khí, huống hồ vị trí hai người chênh lệch quá lớn, hắn là đội trưởng đội kỹ thuật, đối phương chỉ là nghi phạm, chẳng việc gì phải tranh luận: “ Đợi xem, hai tổ thực địa đã đi bắt.”
“ Sẽ thất vọng thôi, phải rồi, cho tôi một tổ thực địa được không?”
“ Làm gì?”
“ Kiểm tra nơi cuối cùng Sở Tú Nữ xuất hiện.”
Dương Phong hỏi mỉa mai, khó tránh khỏi mang chút tâm lý muốn so tài với Giản
Phàm:” Anh có biết nơi đó là đâu không?”
“ Biết khu thương nghiệp, nhân khẩu đông đúc, không có giá trị điều tra.” Giản Phàm nói thẳng ý của Dương Phong:
Dương Phong ngạc nhiên nơi đó không có giá trị điều tra nên đã bị bỏ rồi, giờ mấy tổ thực địa toàn lực truy lùng Thương Đại Nha, còn tưởng Giản Phàm có phát hiện kinh người gì, không ngờ là cách ngốc nhất, bất kể ai mặc cảnh phục cũng làm được, không trả lời mà hỏi:”Anh xem hết mấy đoạn băng ghi hình rồi chứ?”
“ Xem vài phần rồi.”
“ Vậy đoạn vận chuyển TV đã xem chưa?”
“ À, cái đó để tôi đoán xem có đúng không nhé, sau năm ba phen thẩm vấn tôi, các anh thấy nghi vấn ngày càng lớn, liền tra lại camera giám sát, trừ một bóng đen bóng trắng lên chiếc bán tải của tôi rời đi, vốn hoài nghi là tôi và Sở Tú Nữ. Aau khi phát hiện nghi vấn, liền kiểm tra vào 17 giờ 45 phút ngày hôm đó có công nhân đưa hàng ký hiệu Sony mang thùng TV lớn từ tòa nhà số 6 xuống chứ gì? “ Giản Phàm di chuyển chuột bật đoạn video đó lên, chỉ có mấy giây, hai công nhân vật chuyện đội mũ Sony, vận chuyển một cái hộp TV treo tường lớn, ném lên xe rồi vội vàng bỏ đi: “ Sau đó là ân cần an bài cho tôi tắm rửa, để lấy quần áo kiểm tra, đã xác nhận người bên trong hộp TV đó là tôi đúng chứ?”
Dương Phong gật đầu:” Đoán đúng rồi, anh không chỉ bị cho vào hộp TV vận chuyển khỏi Tiểu khu Hưng Hoa, hơn nữa ra đầu đường còn bị chuyển sang cái hòm gỗ ... Chiếc xe đưa hàng kia đã kiểm tra, là biển số giả.”
“ May là bọn chúng chưa lấy mạng tôi, nếu không chẳng biết đi đâu kêu oan, ha ha ha. “ Giản Phàm chẳng biết nghĩ gì mà đột nhiên lại bật cười:
“ Này Giản Phàm, tôi có nghi ngờ nhỏ, giải thích hộ tôi được không?”
“ Định hỏi, tôi đã rửa sạch hiềm nghi, nhìn thấy cảnh đó phải phẫn nộ đúng không, tò mò vì sao tôi tích cực với vụ án chứ gì? “ Giản Phàm chẳng thèm ngẩng đầu lên:
“ A, đúng ... Nói chuyện với người thông minh đúng là đỡ tốn nước bọt, chủ nhiệm Điêu sợ anh còn oán hận, tiêu cực bãi công, vì tôi nghe nói anh có quản hệ không tệ với bí thư Ngũ. “ Dương Phong thăm dò, đây là điểm bọn họ rất cố kỵ: