Chương 415: Chiếc váy đỏ trong nhà vệ sinh
Gió lạnh thổi trên hành lang, tầng này không có lấy một ánh đèn, chỉ có đèn pin đảo qua hành lang đen ngòm và rọi lên vách tường trắng toát.
“Đến rồi, đây chính là phòng bảo vệ.” Bảo vệ trẻ tuổi dừng lại trước cửa một căn hộ, Hoa ca lo lắng cho tay vào túi tìm kiếm chìa khoá.
Hàn Phi ngẩng đầu lên nhìn bảng số phòng bảo vệ, trái tim suýt chút nữa đã ngừng đập.
“Căn hộ số 1044?!”
Nơi này vừa hay cùng số với căn hộ có ma của Hàn Phi ở cư xá Hạnh Phúc, có hai số 4, là căn hộ nguy hiểm nhất trong cả tầng lầu.
“Trước đây cư xá này từng xảy ra rất nhiều chuyện, về sau nghe nói đã mời thần về trấn áp nên mới từ từ yên tĩnh trở lại.” Bảo vệ trẻ tuổi nhìn Hoa ca còn đang tìm chìa khoá, nhỏ giọng nói, “Nghe nói căn nhà này có ma, lúc chưa bán đi đã từng có người chết. Chủ toà nhà vì muốn ổn định tâm tình của mọi người và để giữ gìn trật tự trị an trong toà nhà nên biến nơi này thành phòng bảo vệ, muốn dùng chính khí của bảo vệ để trấn áp nơi này.”
“Chính khí?”
Đây rõ ràng là không coi mạng của bảo vệ ra gì. Hàn Phi cảm thấy chắc chỉ có Bươm Bướm mới có thể làm ra chuyện như vậy.
Tiếng bước chân ngoài cầu thang nhanh chóng tới gần, khi đối phương xuất hiện ở đầu tầng bốn, Hoa ca rốt cuộc tìm được chìa khoá phòng.
Ba người tiến vào phòng. Khi cửa phòng đóng lại, Hàn Phi nghe được tiếng bước chân chạy sượt qua ngoài cửa.
Hoa ca tựa lưng vào cửa phòng, thở phào một hơi. Trên trán bảo vệ trẻ tuổi đổ đầy mồ hôi lạnh, sau lưng Hoa ca cũng ướt đẫm mồ hôi, đồng phục bảo vệ dán sát vào người, chỉ là chính hắn còn chưa phát hiện ra mà vẫn cố ra vẻ bình tĩnh.
“Sau khi trời tối bớt ra ngoài thì hơn. Trước đó có một bảo vệ xuống lầu lúc 12 giờ đêm, về sau không quay lại nữa.” Hoa ca cứng ngắc sửa sang cổ áo, che giấu bàn tay đang run rẩy của mình.
“Ca, ta nghe nói toà lầu số 1 từng có hai nhân viên thu mua bị giết? Hung thủ gọi bọn họ đi vào trong toà nhà, sau đó giết chết, sống không thấy người chết không thấy xác…” Bảo vệ trẻ tuổi thả Hàn Phi xuống ghế sô pha, bản thân hắn cũng đang rất sợ hãi.
“Ngươi đến sau nên không rõ mấy chuyện này.” Hoa ca tựa lưng vào cửa, thấp giọng nói, “Trước kia có một lần ta đang tuần tra dưới tầng trệt thì nghe được tiếng đập cửa. Ta chạy tới xem xét, ngươi đoán xem ta nhìn thấy cái gì?”
“Cái gì?” Bảo vệ trẻ tuổi tò mò nhìn Hoa ca.
“Một nhân viên thu mua mặc đồng phục màu đỏ, lưng đeo một cái túi thật lớn đựng thức ăn dính đầy máu, hắn dán sát người vào cửa, vừa nhìn vào trong vừa nói —— thịt mà ngươi cần đã đưa tới đây, thịt mà ngươi cần đã đưa tới đây…”
Hoa ca bắt chước rất giống, nhiệt độ trong phòng lập tức hạ xuống.
“Thật hay giả vậy? Hoa ca, ngươi làm gì có can đảm đi xuống tầng trệt? Chuyện này không giống phong cách của ngươi nha.”
“Lừa ngươi đó, mịa nó ta là con này mà.” Hoa ca làm ra tư thế một con rùa rụt người vào mai.
Hai vị bảo vệ trò chuyện về những chuyện kỳ quái trong toà nhà, mà Hàn Phi đang “thoi thóp” cũng tập trung tinh thần lắng nghe.
Quái vật mà Hoa ca miêu tả rất giống quái vật trong trò chơi Tử Lâu, trong lòng Hàn Phi lập tức xác định một chuyện, trò chơi Tử Lâu đang phản chiếu lại một Tử Lâu thật sự trong thế giới tầng sâu!
Vừa dỏng tai lên nghe trộm Hàn Phi vừa dò xét xung quanh, hắn thật không ngờ sau khi tiến vào Tử Lâu, nơi đầu tiên hắn đến lại là căn hộ số 1044, giống như đây là định mệnh đã được định sẵn từ trước.
Trong nhà có vẻ rất bình thường, trên vách tường treo đủ loại điều lệ và quy định của bảo vệ, còn có bảng biểu làm việc và danh sách bảo vệ đính trên tường, trông đủ tiêu chuẩn và chính quy.
So sánh với phòng bảo vệ thông thường, phòng bảo vệ của Tử Lâu có vẻ chất lượng hơn nhiều, nhân viên bảo vệ còn được trang bị gậy cao su, đèn pin siêu sáng, bao tay chống cắt và áo chống đâm, trên bàn còn có bốn cái bộ đàm.
Đồ vật loè loẹt có rất nhiều nhưng thứ có thể phát huy tác dụng thì rất ít.
“Trong căn hộ này hình như không có chỗ nào bất thường.”
Căn cứ vào nhắc nhở từ trò chơi Tử Lâu, sau khi tiến vào Tử Lâu nhất định phải thu hoạch một loại tử chú nào đó, nếu không Tử Lâu sẽ thay Hàn Phi chọn một loại tử chú.
“Mỗi một căn hộ trong Tử Lâu hẳn là đều có một loại tử chú, nhưng sau khi ta tiến vào căn nhà này…”
Hàn Phi còn đang nghi hoặc thì đột nhiên nhận ra Hoa ca và bảo vệ trẻ tuổi đã ngừng đối thoại, hai người đều đang nhìn ra sau lưng Hàn Phi với vẻ mặt trắng bệch.
“Thứ đó lại xuất hiện rồi.”
“Rốt cuộc ai treo nó ở đó vậy? Trước đó chẳng phải chúng ta đã ném nó đi rồi sao?”
Giọng nói của hai vị bảo vệ đều run rẩy, Hàn Phi tò mò quay đầu nhìn ra sau lưng.
Trong nhà vệ sinh căn hộ 1044 có treo một bộ váy dài màu đỏ như máu. Váy dài chấm đất trông như có người nào đó đang đứng trong nhà vệ sinh.
Đột nhiên nhìn thấy thứ này khiến Hàn Phi giật nảy mình. Hiện tại Hàn Phi đang đứng gần nhà vệ sinh nhất.
“Không phải chúng ta đã ném nó vào thùng rác rồi à?”
“Vô dụng thôi, trước đó chiếc váy này đã quay trở lại một lần…” Sắc mặt Hoa ca tái nhợt đến doạ người, dường như hắn đã nhớ lại chuyện gì đó rất không hay.
“Vậy lần trước mọi người xử lý nó như thế nào? Dùng lửa thiêu huỷ hay là cắt nhỏ ra rồi chôn sâu xuống đất?”
“Đều vô dụng, lần trước sau khi nó quay trở lại đây, các bảo vệ trong phòng này cứ lần lượt tử vong ngoài ý muốn, mãi cho đến khi chỉ còn lại một người nó mới đột ngột biến mất.” Hoa ca rụt cổ lại, sợ hãi nói, “Ta cảm thấy lần đó giống như một trận huyết tế, chỉ có đổ máu và tử vong mới khiến nó thoả mãn rời đi.”
Lời của Hoa ca khiến bảo vệ trẻ tuổi và Hàn Phi đều biến sắc. Không ai biết được lai lịch của chiếc váy đỏ, chỉ biết một khi nó xuất hiện thì sẽ có người chết, thứ này còn tà dị hơn cả vật nguyền rủa thật sự.