Chương 71. Chưởng Giáo Hồ Đồ
Nhét Chưởng giáo Thiên Cương Tông vào trong góc.
Dương Khâu khoanh chân ngồi xuống, Thiên Địa Tạo Hóa Đan xuất hiện trong tay, trong con ngươi của hắn hiện lên vẻ kiên định.
Lần này, chính mình đánh cược toàn bộ.
Không thành công, thì thành nhân.
Dùng một viên Thiên Địa Tạo Hóa Đan mà không thành Thánh, cục diện tiếp theo hắn đã nghĩ tới, tất nhiên là đối mặt với Diêu Quang Thánh Địa truy sát liên tục.
Có thể sống sót hay không, phải xem thiên ý.
Nghĩ tới đây, hắn hít sâu một hơi, bàn tay nâng lên.
"Ực!" một tiếng, một ngụm nuốt chửng Thiên Địa Tạo Hóa Đan vào trong bụng.
Trong nháy mắt khi đan dược vào miệng, dược lực tan ra, sáp nhập toàn thân.
"Ùng ùng!"
Trong thân thể Dương Khâu, chân nguyên lưu chuyển, tinh khí sôi trào cuồn cuộn, bình cảnh vốn bền chắc không thể phá được đã có dấu hiệu buông lỏng!
"Có hi vọng!"
Dương Khâu vui vẻ, nhanh chóng ổn định tâm thần, tiến nhập trạng thái tu luyện.
"Oanh két!"
Trong nháy mắt khi hắn nhập định.
Trong mật thất đột nhiên sáng chói, phát ra từng âm thanh như núi hô biển gầm. Ở trong đan điền của hắn, thần huy vô tận xông ra, một mảnh đen kịt, ma khí tăng mạnh.
Đồng thời.
Kèm theo lôi điện màu đen có sức mạnh diệt thế.
Trên người Dương Khâu xuất hiện thần quang, sáng lạn như cầu vồng. Một luồng Thánh uy hơi yếu lan tỏa ra ngoài trận pháp, khuếch tán khắp Thiên Cương Tông.
. . .
Cách đại điện Chưởng giáo Thiên Cương Tông không xa.
Trên một ngọn núi, tám bóng người đứng sóng vai.
Tám người này đều là Trưởng lão của Thiên Cương Tông, thực lực mỗi người đều là cấp Thánh Chủ. Sau khi không còn lão tổ Thánh Nhân, bọn họ đã trở thành trụ cột cuối cùng của Thiên Cương Tông.
"Ừm?"
Bỗng nhiên.
Trong tám người, một lão giả dẫn đầu vuốt chòm râu, sắc mặt hơi đổi, trên gương mặt lộ ra vẻ vui mừng. Hắn kích động nói: "Khí tức Thánh Nhân!"
"Xem ra Chưởng giáo sư huynh sắp đột phá!"
"Ta cũng đã nhận ra!"
Có một người đàn ông mở miệng, sắc mặt của hắn cũng vui mừng không gì sánh được.
"Các vị sư huynh, tạm thời vẫn chưa tới lúc ăn mừng. Việc đột phá Thánh Nhân không phải chuyện đơn giản, lúc này Chưởng giáo sư huynh chỉ mới bước ra bước đầu tiên mà thôi."
"Kế tiếp, còn một đoạn đường rất dài phải đi, chúng ta không thể đắc ý vong hình."
Một vị Trưởng lão trầm giọng nói.
"Sư đệ nói đúng, là lão phu quá kích động."
Lão giả gật đầu.
Từ khi lão tổ vẫn lạc, trong lòng mỗi người đều trống rỗng.
Rất sợ Thiên Cương Tông có nguy hiểm diệt môn.
Bây giờ Chưởng giáo thành Thánh, tảng đá lớn treo trong lòng bọn họ cuối cùng có thể buông xuống. Quan trọng hơn chính là, Chưởng giáo thành Thánh khác với hai vị lão tổ trước đó.
Lần này, là Thánh Nhân thật sự!
Không còn là Ngụy Thánh!
Từ nay về sau, Thiên Cương Tông bọn họ có thể đứng thẳng lưng ở trong Tu Luyện Giới, hùng hồn nói ra một câu: Thiên Cương Tông ta cũng có Thánh Nhân!
Tuổi thọ của một vị Thánh Nhân tầm hai vạn năm.
Trừ bỏ tuổi tác trước đó của Chưởng giáo. Sau này... ít nhất... Có thể che chở Thiên Cương Tông hơn một vạn năm ngàn năm. Thời gian dài như thế, đầy đủ Thiên Cương Tông bọn họ tiến thêm từng bước!
Nếu như Thiên Cương Tông dựa theo tình thế này để trưởng thành tiếp, chưa chắc bọn họ không thể đổi tên, trở thành Thiên Cương Thánh Địa!
Phải nói đến, đúng là Thiên Cương Thánh Địa rất dễ nghe!
"Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, lão phu phát hiện uy thế của chưởng giáo lại mạnh thêm mấy phần."
Lão giả mỉm cười, thong dong nói.
Theo tình hình này.
Chưởng giáo chắc chắn ổn. Nếu như đột phá thất bại, căn bản không thể có chuyện thực lực vẫn tăng trưởng.
"Nếu như hai vị lão tổ còn sống, chắc chắn sẽ rất vui mừng khi thấy uy thế hiện giờ Thiên Cương Tông."
Một vị Trưởng lão đau thương nói.
"Chớ vội."
Trong mắt lão giả lóe lên một tia lãnh ý, nói: "Đợi Chưởng giáo xuất quan, tất nhiên sẽ thanh toán với Thiên Cơ Lâu. Ngày Thiên Cương Tông ta quật khởi, sẽ bắt đầu từ lúc Thiên Cơ Lâu huỷ diệt!"
"Đại Trưởng Lão nói đúng."
Các Trưởng lão khác dồn dập phụ họa.
Tông môn có Thánh nhân, sống lưng liền cứng rắn, lời nói cũng có sức mạnh.
Chỉ một Thiên Cơ Lâu mà thôi
Nói diệt thì diệt, đúng lúc có thể tăng cường uy danh của Thiên Cương Tông, để cho những tông môn trong Tu Luyện Giới biết, Thiên Cương Tông của ta cũng không dễ trêu!
Nhưng bọn họ không biết là, vào mấy ngày trước, Lãnh Thiên Thu của Diêu Quang Thánh Địa mới bị thiệt lớn trước Thiên Cơ Lâu.
Nếu như biết chuyện này, lửa giận của bọn họ ít nhất cũng được giải tỏa phân nửa.
"Aizz. . . ?"
Lúc này, một vị Trưởng lão vẫn không nói lời nào bỗng nhiên phát hiện không đúng, nhỏ giọng nói: "Chư vị sư huynh, mọi người có cảm giác được dường như khí tức của Chưởng giáo đã thay đổi?"
"Ha ha!"
Lão giả khẽ cười, không thèm để ý: "Chưởng giáo thành Thánh, khí tức tất nhiên sẽ thay đổi, không cần ngạc nhiên."
"Không phải. . ."
Vị Trưởng lão kia nhăn mày, kinh nghi bất định nói: "Khí tức này, ta cảm thấy giống như công pháp của Ma Môn, không phải khí tức công pháp Thiên Cương Tông chúng ta."
"Lại có chuyện như thế?"
Lão giả nghe được câu này, sắc mặt cũng khó nhìn, hắn tỉ mỉ cảm ứng một chút, sau đó thu hồi thần thức, lẩm bẩm: "Đúng là có khí tức ma đạo. . . . Quái lạ!"
Phút chốc.
Tám người nhìn nhau, trong lòng đồng thời trầm xuống.
Bọn họ nghĩ tới một ý nghĩ đáng sợ.
Chẳng lẽ. . . Chưởng giáo nhà mình, đã từng tu luyện qua một bản công pháp Ma đạo?
Đúng rồi.
Cũng chỉ có như thế mới giải thích được tại sao Chưởng giáo chậm chạp không thể nào đột phá. Hắn muốn mở một con đường khác, tìm kiếm cơ hội đột phá ở trong công pháp ma đạo.
Như thế thì mới giải thích được.
"Chưởng giáo hồ đồ!"
Lão giả đấm ngực giậm chân, kêu rên nói.
-----